TÍNH SỔ ĐỜI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              BIẾT ĐẾN BAO GIỜ…         Hoa tình vách đá cheo leo    Đứng nhìn mơ ước muốn trèo được đâu    Vuột tầm tay với từ lâu    Người xưa đã bước qua cầu sang sông    Niềm đau năm tháng chất chồng    Vết hằn sâu nặng long đong một đời    Tìm quên phiêu lãng rong chơi    Đôi khi chợt nhớ rả rời con tim    Nghe hồn giá lạnh đắm chìm    Mộng du thơ thẩn đi tìm hoang sơ    Bao giờ…biết đến bao giờ    Cho anh sống lại tuổi thơ thỏa tình    Trèo lên vách núi một mình    Ôm hoa tình ái đẹp xinh vào lòng…         Mặc Nhân Sơn                               Ru Giấc Mơ Đời.   
     
  Vì còn cách núi ngăn sông  
  Em đành ru trọn hư không với tình  
   
  Nữa đêm Đông có giật mình    Lượm được nỗi nhớ thình lình ghé chân         Gửi nhờ vào áng phù vân  
  Một thời rong ruổi rã thân tháng ngày  
   
  Trần gian một kiếp tù đày  
  Sống rồi lại thác, sum vầy rồi tan  
   
  Chỉ còn lại bóng thời gian  
  Hững hờ chân bước lang thang một mình  
   
  Lướt qua chẳng kịp để nhìn  
  Chốc đà soi bóng thấy hình xót xa  
   
  Xin ru về kiếp cỏ hoa  
  Để ta chợt thốt đời là giấc mơ.  
   
  Le Tran   
     
   
                 
            
            
         
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
              
            Đi tìm chôm ảnh dán chơi   Lấp đầy trang giấy cho vơi nỗi sầu   Thơ anh...em cột từng xâu   Rồi mang ra đứng giữa cầu thả bay...       Biển Xanh MNS  
   
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 09:34:59 bởi Biển Xanh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
             XIN ĐỪNG...       Nếu anh chết… Đừng về thăm viếng   Đừng xót thương tội nghiệp mà chi   Thắp hương khấn nguyện để làm gì   Để mộ hoang... khói tàn...lạnh lẽo.       Sinh thời… tình đời quá bạc bẽo   Khi chết rồi chẳng khác chi đâu   Thân xác vùi chôn xuống đất sâu   Bỏ mặc hững hờ như lúc sống…       Biển Xanh MNS         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 09:03:42 bởi Biển Xanh >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              RU CHO QUÊN …            Ru anh giấc ngủ ngàn thu   Để đời không thấy mây mù vây quanh            Ru anh an giấc mộng lành   Để đi tìm lại tuổi xanh mất rồi        Sống lại quá khứ xa xôi   Hồi tưởng nhớ lúc bồi hồi gặp nhau       Tình đầu thắm thiết ngọt ngào   Bên nhau say đắm gửi trao tiếng lòng       Đáp lời kêu gọi núi sông   Đời trai thỏa chí tang bồng xa quê        Hứa hẹn chờ đợi anh về   Cùng nhau giao kết phu thê trọn tình        Chiến tranh máu lửa điêu linh   Trở về tàn phế nên tình bay xa           Ru cho dĩ vãng phai nhòa   Không còn nhớ đến người ta thay lòng…                                 Mặc Nhân Sơn                 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 21:50:06 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Gõ cửa ngày mới.Chúc mừng thi hữu tình thâm nhé...
                 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/CFA71C6CEE084567995B4886B691B949.JPG[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN BĐH. VNTHUQUAN                     VÀ CÁC BẠN BÈ THI HỮU               đã giúp đỡ và tạo điều kiện cho MẶC NHÂN SƠN góp mặt tham gia vào diễn đàn  tròn 2 năm                  (14-11-2007 - 14-11-2009)      
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2009 17:33:52 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHẲNG LẺ…       Có gì mà cho em đâu !!!...   Chẳng lẻ đem đến nỗi sầu nặng mang   Yêu anh chuốt lấy bẻ bàng   Gia tài còn lại thân tàn trắng tay   Làm sao tính chuyện tương lai   Chẳng lẻ hai đứa thở dài nhìn nhau   Tình em tha thiết ngọt ngào   Khiến lòng day dứt làm sao nở đành   Mái tóc em vẫn còn xanh   Mà đời anh quá mỏng manh bập bềnh   Ân tình nhớ mãi không quên   Đường về bến đỗ gập ghềnh gian nan   Định mệnh sao lắm trái ngang   Mất em…nghĩ đến lòng càng xót xa   Trắng đêm thao thức lệ nhòa   Chiến tranh tàn ác…để ta thiệt thòi…       Mặc Nhân Sơn    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                                               			   			  		 			   			  	 			  	 					 
   
    Mừng anh đã tham gia Thư quán tròn 2 năm!(14.11.2007-14.11.2009)
 
   
   
    										                      					 		          	                         Lan-Ho-Diep1.jpg         Chúc cho vườn thơ anh ngày càng có đông thi hữu ghé thăm và giao lưu! 
     		          	                    	                          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 14:51:46 bởi THƯƠNG GIANG >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
   BẾN ĐỖ       Đời anh được em cảm thông   Ân tình sâu nặng ước mong đáp đền   Ghi nhớ không bao giờ quên   Chỉ buồn thân phận bấp bênh chợ đời   Cuộc sống hụt hẩng chơi vơi   Chạm vào thực tế rớt rơi cuối đường   Thời buổi kinh tế thị trường   Mạnh thì thắng yếu lẻ thường tình thôi   Bôn ba xuôi ngược nổi trôi   Thời vận không đến để rồi trắng tay   Ngồi nhìn chỉ biết thở dài   Mất hết tất cả…tương lai mịt mờ   Đường trần lặng bước ngẩn ngơ   Tìm quên qua những vần thơ vơi sầu   Nuối tiếc có được chi đâu   Nửa đời còn lại mong cầu thảnh thơi   Làm người lữ khách rong chơi   Gặp em bến đỗ…thấy đời đáng yêu…       Biển Xanh MNS     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 09:35:53 bởi Biển Xanh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BUỒN...


  
   
  Buồn ,  
  Sao đeo bám cả ngày?  
  Tiêu sầu...  
  Ta ngả nghiêng say.  
  Mơ màng...  
  Uống vào trong.  
  Nỗi bẽ bàng.  
  Say.  
  Khỏi phải thấy dối gian...  
  Sự đời!  
  Chút niềm tin ở con người,  
  Cũng bị gạt nốt để rồi...  
  Trắng tay!  
  Buồn!  
  Mượn chén rượu.  
  Ta say!  
  Mượn câu thơ để giải bầy  
  Tâm tư...  
  Lâng lâng.  
  Trong cõi thực hư...  
  Sao ta vẫn sợ giao du...  
  Gặp người...  
  Buồn  
  theo ta đã lâu rồi.  
  Rũ bỏ chẳng được.  
  Buông xuôi chẳng đành.  
  Ẩn mình.  
  Xa chốn hư danh.  
  An phận,  
  né tránh chua chanh.  
  Miệng người...  
  Men đắng cay đã chát môi.  
  Rượu xoa dịu.Rượu tắm trôi  
  mọi điều..  
  Khi lòng buồn tủi.  
  Cô liêu.  
  Tri ân,bầu bạn.Sớm ,chiều..  
  Rượu -Ta...  
  Thương Giang  
         Lê  chân bước đêm đầu đông lạnh lẽo  
  Chén rượu tiêu sầu sao chẳng bớt quạnh hiu?  
  Quán về đêm, ngồi đó buồn thiu  
  Thương Giang hỡi! không ai cùng nâng chén.  
  Anh với em có bao giờ trọn vẹn  
  Khi anh cần đâu có dáng hình em?  
  Mỗi đêm về nỗi nhớ dầy thêm  
  Em vẫn thế, vẫn mịt mờ xa cách  
  Nói vậy thôi anh đâu quyền dám trách  
  Em bây giờ? Em là của người ta....  
  Thương Giang em đã xa  
  Xa thật rồi TÔI nhé  
  Hằng đêm buồn cô lẻ  
  Gặm nỗi buồn xa em...     
                  Hồ Thư Văn    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nhân Sơn mến chào Thu Vân đến thăm trang thơ, hình như 
  bạn vào nhầm nhà rồi đấy. Mong có dịp NS sẽ giao lưu cùng 
  bạn, thân mến.    
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: