TÍNH SỔ ĐỜI
Giá như...
Anh cho em chút nắng
Ấm lòng -Đông xứ người.
Em trao anh bông tuyết
Mát lạnh khi nắng oi ...
Tuyết bên em vẫn rơi
Nắng phương Nam vẫn thế
Dẫu biết rằng chẳng thể
Vẫn ao ước gửi trao...
Gửi chút nắng hanh hao
Cho em vơi bớt lạnh
Em gửi tuyết lóng lánh
Dịu nóng ngày không em
Nhìn nắng rớt bên thềm
Nhớ người nơi xa ấy...
Nhìn tuyết rơi cũng vậy
Muốn gửi về cho anh...
-TG-
HÒA VÀO NHAU Anh đón nhận tất cả Và gửi đến ước mơ Cả hai đều mong chờ Sớt chia nhau ấm lạnh. Cho vơi buồn cô quạnh Vì mình còn cách xa Tình cho nhau đậm đà Không bao giờ phai nhạt. Nỗi nhớ thương dào dạt Ấp ủ trong tim anh Bao tha thiết chân thành Dành riêng cho em cả. Chúng mình tuy đôi ngả Nhưng đã là của nhau Dù ở phương trời nào Vẫn quan tâm lo lắng. Nơi anh đang đầy nắng Bên em tuyết lại rơi Hòa trộn hai phương trời Vào trong tim nhau nhé… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2009 10:03:19 bởi Nhân Sơn >
Ước ao...
Anh thầm ao ước gặp em
Để ngắm đôi mắt , để xem nụ cười...
Mơ ước giản dị vậy thôi
Mà không dám tỏ...để rồi ước ao...
Thèm nghe em nói biết bao...
Dẫu chưa gặp mặt đã xao xuyến lòng...
Ngày nào cũng cứ ngóng trông
Vườn thơ tao ngộ ...lỡ không thấy người...
Chiều nay...chờ đợi mãi rồi...
Bất ngờ anh đã nghe lời nói em...
Không thanh,không nhẹ,không êm
Chắc là thất vọng cao thêm chất chồng...?
Thương Giang
KHÔNG CÒN NGĂN CÁCH Giọng nói êm dịu ngọt ngào Âm thanh kinh Bắc...xuyến xao nỗi lòng Đêm về mòn mỏi đợi mong Lời em văng vẳng bềnh bồng xa xôi Từ đây anh hết đơn côi Gửi hồn theo gió nhẹ trôi mơ màng Không còn cách trở quan san Truyền tin nối nhịp nên càng thiết tha Tình mình bền chặt đậm đà Dù cho hai đứa tuy xa mà gần Không còn nghĩ ngợi phân vân Nỗi niềm tâm sự ân cần đổi trao Chúng mình mãi mãi bên nhau Ân tình sâu đậm trước sau vẹn tròn… Mặc Nhân Sơn
Đẹp làm sao mối tình già Vẫn còn thắm đượm mặn mà thiết tha Dù cho gần đất trời xa Trọn tình vẹn nghĩa thật là đáng yêu Đời mình chỉ ước bấy nhiêu Giản đơn mà gặp lắm điều đắng cay Tìm đâu chung thủy thời nay Thay đen đổi trắng chờ dài mắt thôi… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 11:30:47 bởi Nhân Sơn >
Ước ao...
Anh thầm ao ước gặp em
Để ngắm đôi mắt , để xem nụ cười...
Mơ ước giản dị vậy thôi
Mà không dám tỏ...để rồi ước ao...
Thèm nghe em nói biết bao...
Dẫu chưa gặp mặt đã xao xuyến lòng...
Ngày nào cũng cứ ngóng trông
Vườn thơ tao ngộ ...lỡ không thấy người...
Chiều nay...chờ đợi mãi rồi...
Bất ngờ anh đã nghe lời nói em...
Không thanh,không nhẹ,không êm
Chắc là thất vọng cao thêm nhường nào...?
KHÔNG CÒN NGĂN CÁCH
Giọng nói êm dịu ngọt ngào Âm thanh kinh Bắc...xuyến xao nỗi lòng Đêm về mòn mỏi đợi mong Lời em văng vẳng bềnh bồng xa xôi Từ đây anh hết đơn côi Gửi hồn theo gió nhẹ trôi mơ màng Không còn cách trở quan san Truyền tin nối nhịp nên càng thiết tha Tình mình bền chặt đậm đà Dù cho hai đứa tuy xa mà gần Không còn nghĩ ngợi phân vân Nỗi niềm tâm sự ân cần đổi trao Chúng mình mãi mãi bên nhau Ân tình sâu đậm trước sau vẹn tròn… Đôi ta... Cho dù sông cạn đá mòn
Nhưng lời thề hẹn mãi còn khắc ghi...
Mặc đời tiếng bấc tiếng chì.
Bên nhau mãi mãi có gì đáng lo?
Tình cảm chẳng thể đếm đo
Niềm tin đã thắp sáng cho chúng mình...
Theo em những bước đăng trình
Trong đêm xa xứ...là hình bóng anh... Nhớ hoài giọng nói chân thành.
Dẫu bao xa vẫn luôn dành cho nhau
Duyên nồng quất quýt trầu cau.
Trăm năm đượm mãi một mầu đỏ son...
Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
Đôi ta...
Cho dù sông cạn đá mòn
Nhưng lời thề hẹn mãi còn khắc ghi...
Mặc đời tiếng bấc tiếng chì.
Bên nhau mãi mãi có gì đáng lo?
Tình cảm chẳng thể đếm đo
Niềm tin đã thắp sáng cho chúng mình...
Theo em những bước đăng trình
Trong đêm xa xứ...là hình bóng anh...
Nhớ hoài giọng nói chân thành.
Dẫu bao xa vẫn luôn dành cho nhau
Duyên nồng quất quýt trầu cau.
Trăm năm đượm mãi một mầu đỏ son...
NHỚ EM Nhớ em…ruột thắt héo hon Đêm về thao thức bởi còn xa nhau Lời em âu yếm ngọt ngào Cứ vương vấn mãi làm sao vơi sầu Nhớ em…biết tìm nơi đâu Xa xôi ngàn dặm sông sâu ngăn đường Ngồi đây ôm mối tơ vương Đông về nơi đấy tuyết sương rơi đầy Rét lạnh thấm ướt vai gầy Em ơi !..mau hãy về đây ấm lòng Nhớ em…anh vẫn thầm mong Một ngày đoàn tụ trong vòng tay nhau… Mặc Nhân Sơn-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 10:24:58 bởi Nhân Sơn >
Ước muốn... Sẽ có một ngày em và anh Cỗi cằn, trơ trụi hết màu xanh Như đám cây già trong sương giá Hết cả đong đưa lá dỡn cành Thời gian nào có đợi ai đâu Vẫn cứ vô tư nhuộm sắc màu Lá vàng song hành cùng tóc trắng Da mồi nhăn nhúm, mặt nàt nhàu ! Liệu ta còn muốn ngó mặt nhau? Xót xa, yêu mến buổi ban đầu Hay cũng nguội tàn theo năm tháng? Chỉ còn lưu lại những niềm đau ! Giá được như hai cụ trên đây Đã bao nhiêu tuổi, tình vẫn say Ánh nhìn âu yếm, lòng thư thái Hạnh phúc dâng tràn, tỏa hương bay ! SH
_____________________________
Đôi ta...
Cho dù sông cạn đá mòn
Nhưng lời thề hẹn mãi còn khắc ghi...
Mặc đời tiếng bấc tiếng chì.
Bên nhau mãi mãi có gì đáng lo?
Tình cảm chẳng thể đếm đo
Niềm tin đã thắp sáng cho chúng mình...
Theo em những bước đăng trình
Trong đêm xa xứ...là hình bóng anh...
Nhớ hoài giọng nói chân thành.
Dẫu bao xa vẫn luôn dành cho nhau
Duyên nồng quất quýt trầu cau.
Trăm năm đượm mãi một mầu đỏ son...
NHỚ EM Nhớ em…ruột thắt héo hon Đêm về thao thức bởi còn xa nhau Lời em âu yếm ngọt ngào Cứ vương vấn mãi làm sao vơi sầu Nhớ em…biết tìm nơi đâu Xa xôi ngàn dặm sông sâu ngăn đường Ngồi đây ôm mối tơ vương Đông về nơi đấy tuyết sương rơi đầy Rét lạnh thấm ướt vai gầy Em ơi !..mau hãy về đây ấm lòng Nhớ em…anh vẫn thầm mong Một ngày đoàn tụ trong vòng tay nhau… Sông sâu ta bắc nhịp cầu
Nối liền khoảng cách bằng câu thơ tình...
Ước ao duyên phận chúng mình
Dẫu bao trắc trở ...trung trinh một lòng.
Bên nhau những lúc bão giông
Gió to ,sóng cả cũng không tách rời...
Trăm năm tình vẫn rạng ngời
Ngàn năm vẫn đẹp ,dẫu đời hờn ghen... Mặc Nhân Sơn-Thương Giang _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
VỞ TUỒNG
Tình thơ như một vở tuồng
Nhập vai diễn xuất đau buồn xót xa
Biết em đang thuộc người ta
Hờn ghen luyến tiếc thật là lâm ly
Ngở như đời đã vất đi
Màn nhung khép lại…cười khì diễn thôi…
Diễn hay...
Tuồng hay ,kịch nghệ tuyệt vời...
Em ngồi lặng lẽ mỉm cười chờ xem...
Khi nào sân khấu buông rèm
Diễn viên son phấn trong đêm chẳng còn...
Sẽ thấy mặt mộc không son...
Trắng-đen, hay -dở,méo-tròn...thấy ngay...
Mặc Nhân Sơn -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2009 20:06:22 bởi THƯƠNG GIANG >
VÙI CHÔN Muốn nói với em rất nhiều Bấy lâu khép kín bao điều đớn đau Mà sao cứ mãi nghẹn ngào Khơi chi quá khứ có nào vui đâu Đếm thời gian qua giọt sầu Vùi chôn dĩ vãng từ lâu lắm rồi Chấp nhận kiếp sống đơn côi Tình thơ buông thả cho trôi tháng ngày Nhìn đời với mắt người say Vật vờ khóc mướn cười vay quên buồn… Mặc Nhân Sơn
TRÈO CAO… Mơ về trên bến sông Thương Gặp em kinh Bắc tơ vương mất rồi Giờ đây tôi chăng là tôi Tương tư thơ thẩn đứng ngồi không yên Ngẩn ngơ như một người điên Thầm thương trộm nhớ chẳng yên giấc nồng Tình buồn lắng đọng mênh mông Em ơi !..có hiểu nỗi lòng anh không ?.. Trách mình sao quá đèo bòng Thôi thì gánh chịu còn trông mong gì Ôm vào một mối tình si Tự gây nông nổi nói chi thêm sầu Biết rằng tình chẳng đến đâu Âm thầm chôn lấp vào sâu đáy lòng Trèo cao rơi ngã xuống sông Với chồm tay hái hoa hồng…gai đâm… Biển Xanh MNS
TRÈO CAO… Mơ về trên bến sông Thương Gặp em Kinh Bắc tơ vương mất rồi Giờ đây tôi chẳng là tôi Tương tư thơ thẩn đứng ngồi không yên Ngẩn ngơ như một người điên Thầm thương trộm nhớ chẳng yên giấc nồng Tình buồn lắng đọng mênh mông Em ơi !..có hiểu nỗi lòng anh không ?.. Trách mình sao quá đèo bòng Thôi thì gánh chịu còn trông mong gì Ôm vào một mối tình si Tự gây nông nổi nói chi thêm sầu Biết rằng tình chẳng đến đâu Âm thầm chôn lấp vào sâu đáy lòng Trèo cao rơi ngã xuống sông Với chồm tay hái hoa hồng…gai đâm…
Nếu ngã có em... Sợ gai...mà vẫn muốn cầm,
Hoa Hồng gai nhọn...âm thầm chịu đau.
Biết bao nhiêu khúc sông sâu
Sao không ngã lại té cầu sông Thương...?
Đã trèo cao phải can trường
Tự tin ,mạnh mẽ...đường đường nam nhi...
Đừng giữ mãi tính tự ti
Sẽ nảy sinh những hoài nghi buồn phiền
Ngẩn ngơ như một người điên
Thầm thương trộm nhớ chẳng yên giấc nồng...
Niềm tin người có giữ không?
Mà sao lo lắng trong lòng người ơi!
Mến nhau dẫu có xa xôi
Phong ba bão tố cuộc đời đẩy xô
Nghĩa tình cũng chẳng lu mờ
Trăm năm thề ước tóc tơ se cùng
Đừng ngờ vực chữ thủy chung
Trèo cao...ở dưới trông chừng...có Giang... Biển Xanh MNS -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 06:00:39 bởi THƯƠNG GIANG >
NHỚ...NHỚ... Nhớ sao…mà nhớ quá !.. Người em nơi phương xa Tuyết trắng rơi nhạt nhòa Khuất tầm nhìn chẳng thấy. Ôi !.. nhớ thương biết mấy Yêu nhau qua tình thơ Mà vẫn đợi mong chờ Bao giờ đoàn tụ được. Nợ duyên từ kiếp trước Đến giờ tìm thấy nhau Mái tóc đã phai màu Sao vẫn còn chia cách. Xin đừng vội hờn trách Em như một cánh hoa Bướm ong lượn la đà Nên hoang mang lo lắng. Nhiều đêm buồn thức trắng Ngồi bên máy thẩn thờ Suy nghĩ chuyện vu vơ Dù biết em chân thật. Đời thua thiệt sợ mất Có hiều tình này không Anh yêu em thật lòng Đừng xa nhau em nhé… Mặc Nhân Sơn
Nhân Sơn
VIP
XUÂN...làm 'CÁI BANG"
Khổ quá !.. Tập sự làm cái bang
Năm hết Tết đến vẫn cơ hàn
Theo bạn hướng dẫn đi khất thực
Cúi đầu ngữa nón, dạ xốn xan.
Không gì tủi thân kiếp ăn mày
Kêu gào thảm thiết thật bi ai
Gợi lòng từ tâm của thiên hạ
Ban cho tiền lẽ sống qua ngày.
Lê la phố chợ ngỡ về không
Có người thương hại biếu vài đồng
Đủ mua trà đá khô khát họng
Làm nghề hành khất cũng tốn công.
Bạn bè bắt gặp ngẫn ngơ nhìn
Ngỡ rằng nhầm lẫn vẫn chưa tin
Thằng bạn chung lớp ngày xưa cũ
Đời mang bất hạnh phải ăn xin...
chào sư huynh nge huynh than tết lam CÁI BANG
ĐỆ THẤY CHỘT DẠ THẤY BUỒN
xin chia xẻ với huynh vài câu có gì mong huynh thông cảm
tết đến không tiền vui chi tết
xuân về hết gạo có chi xuân
cúc đào đua nở trên hè phố
trong túi rắn bò ráo quạnh khô
áo thủng tứ tung quần lỗ chỗ
lang thang trên phố đón giao mùa
người ta sắm tết đào mai cúc
mình đón xuân xang chẳng gạo tiền
mượn vay bạn mãi lòng e ngại
bụng đói chân run bước cơ hàn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: