Thả hồn chìm vào cơn mê  
  Thêm mùa trăng nữa...trở về cô đơn...  
     
  Mặc Nhân Sơn 
 
 
Ru Những Ân Tình
 
Em còn đây chút dỗi hờn
Ru hương tình cũ chập chờn đời nhau
 
Tàn tro trút vội niềm đau
Cho giọt nước mắt nhuốm sầu vỡ tan
 
Ru con đường rộng thênh thang
Cho thơ anh thắm từng trang thơm nồng
 
Từ khi bập bẹ vỡ lòng
Đến khi gác bút là dòng suối mơ.
 
Ru anh quên cả thời giờ
Soi gương không thấy sợi chờ sợi mong
 
Vẫn là dáng vẻ thong dong
Thoát thần trong phút đi rong đất trời.
 
Ru anh câu hát a ời
Tình sâu nghĩa nặng giữa người với nhau
 
Tuy lòng đáy quả thật sâu 
Không đo vẫn biết nhờ màu thời gian.
 
Ngoài song khoảng trống ngỡ ngàng...
 
Le Tran
 
 
Chúc NS luôn luôn vui vẻ nha !