Quen rồi kiếp sống cô liêu
Ngồi đếm từng hạt nắng chiều nhẹ rơi
Vần thơ theo gió rong chơi
Đa tình lãng mạn cho đời lãng quên
Đêm về đối bóng buồn tênh
Nghe hồn trống vắng lênh đênh nỗi sầu
Kiếp người mất mát từ lâu
Chẳng còn tha thiết gieo cầu se duyên
Không muốn mang lấy muộn phiền
Cho lòng thanh thản bình yên tháng ngày...
Biển Xanh
Rượu đây, em mời anh say,
Thuốc đây hãy kéo một vài hơi thơm...
Quên buồn để nhẹ tâm hồn,
Quên sầu để tháng ngày còn an vui.
Xin dành tha thiết đầy vơi,
Sưởi cho ấm lại một đời quạnh hiu.
Xin gom nhung nhớ thật nhiều,
Trao về quá khứ những điều chờ mong.
Xin anh đừng để lạnh lòng...