TÍNH SỔ ĐỜI
Nhắn Chàng Biển Xanh 2 Hẹn hoài mà hỏng có qua Bộ sợ Hàm yến hay TA đây nè Qua em , em nấu nồi chè Rất hợp khẩu vị he he anh cười Đóng cửa mình trốn mọi người Tò te tí tí thấy mười ông tiên Hoắc Hương cô gái có duyên Tuy là mỹ nữ nhưng hiền như ma sơ….. Hoa chuong
Nhắn Chàng Biển Xanh 2 Hẹn hoài mà hỏng có qua Bộ sợ Hàm yến hay TA đây nè Qua em , em nấu nồi chè Rất hợp khẩu vị he he anh cười Đóng cửa mình trốn mọi người Tò te tí tí thấy mười ông tiên Hoắc Hương cô gái có duyên Tuy là mỹ nữ nhưng hiền như ma sơ….. Hoa chuong Biển xanh sóng vỗ đôi bờ Mừng vui khôn tả còn chờ gì đây? Ăn xong nhớ giữ bát đầy Lạc Loài đợi bạn gốc cây đầu làng. Đừng gì mỹ nữ.. quên ngang(!) Để người bằng hữu giữa đàng bơ vơ! Tao phùng đẹp tựa bài thơ Đêm trăng huyền dịu ai chờ...chờ ai!!! LL
NHỚ THƯƠNG
Xứ người trống vắng mông lung
Vầng trăng sầu muộn vấn vương quê nhà
Nhớ quốc kêu nhớ tiếng gà
Lời ru trầm bỗng thiết tha gọi nguồn
Võng kẽo kẹt nhớ Mẹ buồn
Những đêm mưa bão lệ tuôn thành dòng
Thương Mẹ thật lắm long đong
Ưu tư thức trắng đêm ròng chờ con .
Sức khỏe ngày một hao mòn
Cuộc đời chỉ biết nhọc nhằn hy sinh ...
Anh còn chờ ……chuyện chúng mình
Hay là anh đã vô tình lãng quên ?
Đôi guốc mộc vẫn bên thềm
Cầu tre rồi cũng làm quen lối về
Tà áo dài em nghiêng che
Đôi đầu chung nón vai kề vai nhau .
Thugiang
Giờ còn lại chút hương xưa
Bao nhiêu kỷ niệm tiễn đưa hết rồi
Theo em về chốn xa xôi
Lục bình ở lại nổi trôi quê nhà.
Còn nhớ tiếng quốc tiếng gà
Nhớ đôi guốc mộc vậy mà quên anh
Mối tình tha thiết chân thành
Trăng thề còn đó sao đành ra đi.
Bỏ lại một mảnh tình si
Em đừng nhắc đến làm chi chạnh lòng
Cầu tre đưa đón qua sông
Vắng em gảy nhịp theo dòng nước trôi.
Chiếc nón che bóng chung đôi
Giờ đây cũ nát cùng tôi ra đồng
Nhìn kỷ vật buồn mênh mông
Nơi phương xa đó biết không hỡi người !...
Mặc Nhân Sơn
Trích đoạn: Nhân Sơn
VỠ MỘNG
Người yêu trong mộng của anh
Chưa nhìn thấy mặt nên đành nằm mơ
Yêu em qua những vần thơ
Si mê đắm đuối ngẩn ngơ thương thầm.
Dẫu biết là mối tình câm
Người tận đâu mãi xa xăm phương nào
Bao giờ mới được gặp nhau
Sống trong ảo tưởng cớ sao thẩn thờ.
Tại quá ngây dại mộng mơ
Gieo tình lưu luyến cho thơ mượt mà
Thơ và đời cách khoảng xa
Mây bay gió thoảng vậy mà cũng yêu.
Để cho hồn phách liêu xiêu
Đến khi vỡ mộng buồn hiu một mình...
Mặc Nhân Sơn
Tình trong mộng, đẹp như mơ Sao mà anh lại ngẩn ngơ ưu phiền Một mình đến chục bạn tiên (nữ) Ngày ngày lại đến trao duyên cùng chàng Vần thơ lay động lòng nàng Nên lòng nàng cũng ngổn ngang tâm tình Xa xôi chưa tạng bóng hình Đời -thơ khoảng cách vẫn xiêu tấm lòng Mây bay gió thoảng trong lòng Còn hơn thui thủi lòng buồn cô liêu Khi nào chọn được thuyền yêu Cầm chèo vượt sóng lên tiên tìm nàng Anh hén! HY
Em ru mãi nhé chớ quên
Để anh lơ lửng bồng bềnh trên mây...
Mặc Nhân Sơn Mùa Thu Ru Anh Ru anh trong áo Thu gầy Vờn bay theo gió vẽ mày tô son Lụa là mười ngón tay ngoan Dệt thơ vứt bỏ lo toan ngoài đời. Lạ gì kẻ ghét người cười Yêu thơ, đành phải chịu lời..khen chê Đôi khi sảng, đôi khi mê Vờ như du mộng, đi về như Thu Hư là thực, thực là hư Tựa nhau như đã có từ ngàn xưa. Trông trời nắng, đợi trời mưa Để thơ có cớ đón đưa Thu vào Không đon đả, không mời chào Chỉ ru khe khẽ ngọt ngào...., Thương ơi ! Le Tran Hôm nay LT qua định Tính Sổ Đời mà tính mãi chưa biết lỗ lời ra sao. Vậy từ từ tính tiếp anh NS ha. Chúc anh hạnh phúc
Tình trong mộng, đẹp như mơ
Sao mà anh lại ngẩn ngơ ưu phiền
Một mình đến chục bạn tiên (nữ)
Ngày ngày lại đến trao duyên cùng chàng
Vần thơ lay động lòng nàng
Nên lòng nàng cũng ngổn ngang tâm tình
Xa xôi chưa tạng bóng hình
Đời -thơ khoảng cách vẫn xiêu tấm lòng
Mây bay gió thoảng trong lòng
Còn hơn thui thủi lòng buồn cô liêu
Khi nào chọn được thuyền yêu
Cầm chèo vượt sóng lên tiên tìm nàng
Anh hén!
HY
Đa tình lãng mạn trót mang
Nhưng mà hình bóng của nàng trong tim
Tại nó !... không chịu ngủ im
Suốt ngày cựa quậy đi tìm nàng thơ.
Tại nó !.. cứ mãi mộng mơ
Để rồi nhận lấy tình hờ hững thôi
Chỉ là gió thoảng mây trôi
Chuồn chuồn mỏng cánh đậu rồi lại bay.
Tại nó !..nửa tỉnh nửa say
Đến khi trở giấc đêm dài quạnh hiu
Trở về sống kiếp cô liêu
Người tình trong mộng còn yêu mỗi nàng...
Sợ chưa !...hihi...
Mặc Nhân Sơn
Sợ chưa !...hihi...
Mặc Nhân Sơn Hihi Anh đang ở tận phương trời Biển dâu cách trở bao giờ gặp nhau Dù anh muốn đánh em đau Với tay chẳng tới em đâu sợ gì Nhớ em anh hãy nhâm nhi Vài ly trà nóng em thì đến ngay Đừng có nửa tỉnh nửa say Một mình nhớ những mười nàng trong mơ Nghen!
Mùa Thu Ru Anh
Ru anh trong áo Thu gầy
Vờn bay theo gió vẽ mày tô son
Lụa là mười ngón tay ngoan
Dệt thơ vứt bỏ lo toan ngoài đời.
Lạ gì kẻ ghét người cười
Yêu thơ, đành phải chịu lời..khen chê
Đôi khi sảng, đôi khi mê
Vờ như du mộng, đi về như Thu
Hư là thực, thực là hư
Tựa nhau như đã có từ ngàn xưa.
Trông trời nắng, đợi trời mưa
Để thơ có cớ đón đưa Thu vào
Không đon đả, không mời chào
Chỉ ru khe khẽ ngọt ngào...., Thương ơi !
Le Tran
Lời ru theo gió mùa Thu
Gợi bao nỗi nhớ mịt mù xa xăm.
Nửa đời còn lại bao lăm?
Niềm đau dĩ vãng âm thầm chưa phai.
Mỗi lần nhìn lá vàng bay
Heo may se lạnh nhớ ai... thu sầu.
Người xưa biết tìm nơi đâu
Thu đi Thu đến bạc màu tóc xanh.
Lời em khe khẽ ru anh
Theo cơn gió thoảng mong manh ấm lòng.
Thà có còn bằng hơn không
Mưa thu tí tách...trong vòng tay mơ...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2010 14:10:51 bởi Nhân Sơn >
TÌNH NGẮN
Cuộc tình ngắn để lại nhiều luyến tiếc
Lời chia tay có ai nói thành câu
Quay mặt đi mà nước mắt rưng sầu
Không duyên nợ nên đành phải xa cách.
Em đừng buồn và xin đừng oán trách
Đừng xem như xa lạ chẳng hề quen
Dù tình đời mau đổi trắng thay đen
Đã từng một thời yêu nhau tuy ngắn.
Tình dang dở đều mang đầy cay đắng
Những đêm buồn trăn trở gọi thầm tên
Cố muốn quên mà chẳng thể nào quên
Hình bóng cũ chập chờn trong giấc mộng.
Giờ đây mỗi người có riêng cuộc sống
Em theo chồng về nơi xứ lạ xa
Còn nhớ thương kỷ niệm chốn quê nhà
Trong đó có tình anh tuy rất ngắn...
Măc Nhân Sơn
DAY DỨT...
- Thành kính dâng tặng mẹ
Lễ Vu Lan 2010.
Mùa báo hiếu lễ Vu Lan
Tóc mẹ thêm trắng mắt càng thâm sâu
Một đời mưa nắng dãi dầu
Thời gian còn lại... bóng câu qua thềm
Nghe tiếng trở giấc nửa đêm
Xót xa thương mẹ không kềm lệ rơi
Chấp tay khấn nguyện Phật Trời
Cầu xin cho mẹ sống đời bên con *
Chữ hiếu dù chưa vẹn tròn
Bông Hồng trên áo vẫn còn cài mang
Đón mừng ngày lễ Vu Lan
Có mẹ bên cạnh ngập tràn niềm vui...
Mặc cảm day dứt không nguôi
Làm con lỗi đạo ngậm ngùi tủi thân
Chẳng đền đáp được công ân
Nỗi buồn bất hạnh số phần trót mang
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 14:22:26 bởi Nhân Sơn >
em khóc.....
Em đã khóc khi anh quay lưng bước
Linh hồn em hờn tủi suốt đêm thâu
Tim trống trải nghe bờ mi nặng trĩu
những giọt sầu rơi lấp lánh không màu .
Em đã khóc khi thu về lặng lẽ
Trong cô đơn trống vắng bóng chiều tàn
vọng giang đầu nhỏ những giọt mưa ngâu
nghe thổn thức chìm bể sầu vô tận .
Em đã khóc khi tiếng lòng day dứt
hắt hiu chờ những ước vọng mênh mông
cuộc tình tan sỏi đá vấn vuơng sầu
sông mấy khúc nhớ người ngầm dậy sóng .
Em ngừng khóc khi hồ thu đã cạn
Đáy huyệt sầu gói trọn mảnh hồn em
Mây tím khẽ len về chen tiếng thở
Con tim buồn dòng máu đỏ rời em .
Thugiang
Em đừng khóc cho mối tình tan vỡ
Mất hết rồi còn lưu luyến mà chi
Đã chia tay kẻ ở người ra đi
Hai phương trời ngàn thu xa cách biệt.
Em đừng khóc dù mang nhiều nuối tiếc
Nước mắt đâu hàn gắn vết thương yêu
Nợ duyên mình chỉ có mỗi bấy nhiêu
Thì thôi nhé !...hãy tạ từ đôi ngả.
Em đừng khóc đừng oán than chi cả
Nhìn em buồn anh nào có vui đâu
Sông Ngân Hà đã gãy đổ nhịp cầu.
Chờ đợi chi giọt mưa ngâu chẳng đến.
Thuyền hoa đưa em sang sông cập bến
Đã tìm được một mái ấm bình yên
Lau khô đi những dòng lệ ưu phiền
Đừng nhớ đến chuyện chúng mình em nhé...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 14:23:39 bởi Nhân Sơn >
Lời đắng cho ai...
....
Bao nhiêu thề hẹn bằng không
Lỡ làng...lá rụng vàng sông...tủi thầm...
-TG-
Người còn nơi chốn xa xăm
Nhìn lá vàng rụng âm thầm xót xa
Mấy mùa thu đã trôi qua
Lối mòn lá đổ mình ta thẩn thờ.
Tìm lại một khoảng trời mơ
Cho dù thu muộn vẫn chờ người xưa
Phố buồn vào buổi chiều mưa
Còn ai đâu nữa đón đưa nhau về.
Xa xôi ngàn dặm sơn khê
Biết người còn nhớ ước thề hay không
Hay là đã đổi thay lòng
Thu về...lá rụng đầy sông úa tàn.
Đừng để chít vành khăn tang
Tiễn đưa tình đã dở dang ngậm ngùi...
Biển Xanh
NỢ NGƯỜI...
Bởi xa...chẳng trọn niềm vui.
Thương người lẻ bóng lui cui...trong chiều.
Thu sang ...lá rụng rơi nhiều.
Xác xơ tiếng gió...cô liêu thoảng buồn...
Người đi...từ độ trăng tròn...
Lời thề ngày ấy...vùi chôn đáy lòng.
Cho người...thôi nhớ dòng sông,
Thảnh thơi...tìm mối tơ hồng se duyên.
Người đi...dù nặng lời nguyền.
Dối lòng...mình để... vờ quên...Cũng đành...
Nửa đời...tóc chẳng còn xanh.
Đợi chờ chi nữa... mỏng manh...thu tàn?
Thôi...đành nợ lại trần gian.
Tình người...Xin nợ đa đoan...kiếp này...
TG-16/8/2010
Trích đoạn: Nhân Sơn
DAY DỨT... - Thành kính dâng tặng Mẹ Lễ Vu Lan 2010.
Mùa báo hiếu lễ Vu Lan
Tóc mẹ thêm trắng mắt càng thâm sâu
Một đời mưa nắng dãi dầu
Thời gian còn lại... bóng câu qua thềm
Nghe tiếng trở giấc nửa đêm
Xót xa thương mẹ không kềm lệ rơi
Chấp tay khấn nguyện Phật Trời
Cầu xin cho mẹ sống đời bên con *
Chữ hiếu dù chưa vẹn tròn
Bông Hồng trên áo vẫn còn cài mang
Đón mừng ngày lễ Vu Lan
Có mẹ bên cạnh ngập tràn niềm vui...
Mặc cảm day dứt không nguôi
Làm con lỗi đạo ngậm ngùi tủi thân
Chẳng đền đáp được công ân
Nỗi buồn bất hạnh số phần trót mang
Mặc Nhân Sơn
Bông hoa có mẹ Ai còn có mẹ để yêu Tôi buồn vắng mẹ sớm chiều tủi thân Phận con day dứt muôn phần Không sao đáp được đôi lần mẹ mong… Hồng tươi nở đẹp như lòng Bông hoa chất chứa lời trong tim này Mẹ yêu, con ngắm mây bay Thót lòng con sợ một ngày mẹ xa Ai còn có mẹ hoan ca Cho tôi gửi một nhành hoa chúc mừng Ngực tôi hoa trắng rưng rưng Như lời nhắn nhủ tôi đừng lãng quên Công cha nghĩa mẹ mà nên Tôi vui viết mãi dòng tên mẹ hiền… Lê Minh Liên Thanh Thơ 24/8/2010 Rằm tháng bảy năm Canh Dần. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/0675F51E24D74600A0F59172869804CA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2010 00:27:42 bởi Liên Thơ >
ĐỨT TAY...
Tiệc vui nào rồi cũng đến lúc tàn
Bỏ lại nhiều lưu luyến đang dở dang
Dòng thơ viết mãi lời cùng ý cạn
Dù còn mang đầy tâm sự ngổn ngang.
Cắn bút suy tư biết viết gì đây
Giấy trắng mực đen làm sao tỏ bày
Bao điều khó nói nên lòng day dứt
Đơn phương thầm lặng...nào ai có hay !
Thông cảm nỗi buồn người nơi phương xa
Hoài vọng cố hương thương nhớ quê nhà
Muốn tìm lại hương xưa thời kỷ niệm
Anh ru em vào mộng... lời thiết tha.
Chơi dao có ngày rồi sẽ đứt tay*
Ngỡ rằng thơ theo gió thoảng mây bay
Lỗi tại do anh đa tình lãng mạn
Giật mình dụi mắt sao thấy cay cay...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2010 17:44:37 bởi Nhân Sơn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: