TÍNH SỔ ĐỜI
ĐỪNG NGẠI Nếu mặt hồ im lìm phẳng lặng Thì đời vô vị lắm em ơi !.. Hãy thả xuống một hạt sỏi rơi Khuấy động cho lung linh gợn sóng. Rơm không đốt rã mục nhanh chóng Chẳng hương thơm lan tỏa trên đồng Khơi tàn tro nhen lửa đêm đông Bỏng rát tay… nhưng lòng ấm áp. Đôi vai anh mang đầy bão táp Dẫu nhớ dài, nhớ đậm, nhớ sâu Đã quen rồi gánh nặng từ lâu Em tựa vào xin đừng ngần ngại… Mặc Nhân Sơn
KIẾP NGƯỜI Nợ trần ai trả chưa xong hết Chẳng dễ dàng chối bỏ xuôi tay Tình đời ân nghĩa lỡ trót vay Dù mỏi mệt cũng đành cam chịu. Nhờ thơ giúp tâm hồn loãng dịu Thơ không rời bỏ… bởi ta thôi Khơi lại chi dĩ vãng xa xôi Để nỗi buồn trở mình thức giấc. Hơn nửa đời còn gì để mất Nợ oán ân gắng trả cho xong Ra đi thanh thản khỏi bận lòng Dẫu kiếp người chịu nhiều bất hạnh… Mặc Nhân Sơn
KIẾP NGƯỜI Nợ trần ai trả chưa xong hết Chẳng dễ dàng chối bỏ xuôi tay Tình đời ân nghĩa lỡ trót vay Dù mỏi mệt cũng đành cam chịu. Nhờ thơ giúp tâm hồn loãng dịu Thơ không rời bỏ… bởi ta thôi Khơi lại chi dĩ vãng xa xôi Để nỗi buồn trở mình thức giấc. Hơn nửa đời còn gì để mất Nợ oán ân gắng trả cho xong Ra đi thanh thản khỏi bận lòng Dẫu kiếp người chịu nhiều bất hạnh… Mặc Nhân Sơn ..................... Duyên tình vay trả, trả vay Đến bao giờ trả hết nợ này? Khi sống nếu mà vay tình lắm Khi xuống mồ...nợ sẽ trả không xong ! hehe Thái Anh
BAO GIỜ… Lỗi hẹn quên thề… giờ trách ai Cô đơn lặng lẽ suốt canh dài Tình anh vẫn thế còn nguyên vẹn Nỡ vội thay lòng để nhạt phai Gối lẻ chăn đơn sầu chiếc bóng Đêm về gió lạnh thấm bờ vai Bao giờ có được ngày tương ngộ Có lẽ chờ nhau dưới cửu đài… Mặc Nhân Sơn
Duyên tình vay trả, trả vay
Đến bao giờ trả hết nợ này?
Khi sống nếu mà vay tình lắm
Khi xuống mồ...nợ sẽ trả không xong !
hehe…
Thái Anh Duyên tình cho mượn, thì cứ vay Khi sống chưa trả xong nợ này Thì hẹn theo anh đi xuống mộ Từ từ rồi cũng trả xong ngay… Nhân Sơn - Lâu quá NS mới gặp TA, mà hình như NS đâu vay tình của TA hihi…
Duyên tình vay trả, trả vay
Đến bao giờ trả hết nợ này?
Khi sống nếu mà vay tình lắm
Khi xuống mồ...nợ sẽ trả không xong !
hehe…
Thái Anh Duyên tình cho mượn, thì cứ vay Khi sống chưa trả xong nợ này Thì hẹn theo anh đi xuống mộ Từ từ rồi cũng trả xong ngay… Nhân Sơn - Lâu quá NS mới gặp TA, mà hình như NS đâu vay tình của TA hihi… *********************** Người chẳng nợ ta,lo chi phải trả
Hãy"Tính sổ Nợ đời "đã vay của mấy em?
Trước khi xuống mồ lo mà trả cho êm
Kẻo mang tiếng Nhân Sơn không minh bạch... hehe
CHÀO MỪNG NGÀY CỦA MẸ
MOTHER'S DAY (08-5-2011)
MẸ TÔI
Mẹ đã già con sắp già
Tóc mẹ bạc trắng con pha sương rồi
Mẹ con ôn chuyện xa xôi
Xoa đầu vuốt tóc như hồi còn thơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Thời gian vun vút có chờ ai đâu
Da mồi, má hóp, mắt sâu
Một đời cơ cực dãi dầu nắng mưa
Tảo tần đi sớm về trưa
Nuôi đàn con dại còn chưa nên người
Mất chồng độ tuổi ba mươi
Nhiều người đưa đón mẹ cười nhìn con
Một lòng một dạ sắt son
Lo con ăn học lớn khôn vào đời
Nào ngờ binh lửa khắp nơi
Chân con để lại dưới trời đạn bom
Xót xa lòng mẹ héo hon
Nhìn con bất hạnh mẹ còn đau hơn
Nhà tranh dột nát trống trơn
Mẹ ngồi hứng chịu từng cơn mưa về
Thương mẹ lòng dạ tái tê
Chưa tròn chữ hiếu... não nề mẹ ơi...
Mặc Nhân Sơn
HỌP LỚP
Bạn bè chung lớp…ở nơi đâu?
Ai nấy giờ đây tóc bạc màu
Dòng đời xô đẩy người mỗi nẻo
Có thằng nằm xuống dưới đất sâu
Trước lúc chia tay ước hẹn nhau
Mai này dù lưu lạc phương nào
Nhớ ngày họp lớp về hội tụ
Mùa hạ đến rồi… lòng nôn nao.
Quán cốc ngày xưa đến sớm chờ
Giọt cà phê buồn… ghế trống trơ
Mưa khuya phố vắng...chẳng ai đến
Một mình lẻ bóng… bước thẩn thơ...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2011 21:10:11 bởi Nhân Sơn >
Thăm mẹ
Anh ơi mẹ của bọn mình
Có vui có khoẻ như tình ta mong?
Mùa này trời cứ ong ong
Mẹ ăn ngủ ít dáng cong vách nhà
Em lo mẹ trái chín già
Nhỡ khi mẹ mỏi quả sà gốc cây
Trông trời ngó đất nhìn mây
Biết là thời tiết mai đây nắng nhiều
Em làm cơn gió biển chiều
Gửi về bên mẹ bao điều chứa chan
Gió mơn nam khúc nhạc lan
Tấm lòng thơm thảo dâu ngoan vắng nhà…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
9/5/2011
Mẹ già như trái chín cây
Sao em chưa chịu về đây phụng thờ
Nhớ thương chỉ gửi qua thơ
Để mẹ mòn mỏi đợi chờ nàng dâu
Thời gian như bóng chim câu
Tuổi già sức yếu mái đầu trắng phau
Em ơi !..hãy gắng về mau
Làm tròn hiếu thảo...bên nhau vẹn tình…
Mặc Nhân Sơn
Trích đoạn: Nhân Sơn
Người quên ta rồi có phải không ? Nhớ làm chi cho thêm bận lòng Nghĩa tình xưa cũ bay theo gió Còn gì đâu nữa để mà mong. Bằng Lăng giờ hương sắc thắm tươi Thi nhân tìm đến biết bao người Thời gian đâu rảnh quan tâm đến Một người nửa ngợm nửa đười ươi…

Mặc Nhân Sơn
Bằng Lăng lên mạng làm thơ
Gửi hồn theo gió mộng mơ trăng ngà
Vui buồn cùng với cỏ hoa
Ngẩn ngơ nhặt ánh nắng tà chân mây
Tình yêu một thuở mê say
Ngõ quen người ấy hằng ngày vẫn qua
Bây giờ cũng chẳng cách xa
Thơ trên mạng ảo … chỉ là thơ thôi …
12-5-2011
BL
Huynh MNS thân mến ! BL vốn là người trước sau như một , tình cảm với mọi người luôn thủy chung son sắt ko bao giờ thay đổi . Duy chỉ có một điều ít người biết là muội lên mạng để làm thơ , mà muội chỉ biết viết thơ tình nên trong thơ của muội thường nói về tình yêu . Nhưng tình yêu thực của muội lại hoàn toàn nằm ở ngoài đời chứ chưa bao giờ xuất hiện trên chốn mạng ảo cả . Muội chúc huynh luôn vui khỏe và có thật nhiều thơ hay huynh nhé !
RÁN CHỊU Cứ bảo quên em…có được đâu Trót đa tình phải chịu mang sầu Đêm nằm thức trắng lòng chua xót Trăn trở tương tư mắt thụt sâu Cũng tại do mình yêu lãng mạn Phải đành chuốc lấy nhức rêm đầu Thôi thì rán chịu đừng than thở Chẳng ai quan tâm hỏi một câu… Mặc Nhân Sơn
BẾN ĐỖ
Chèo chống mãi… đi tìm bến đỗ
Biết nơi đâu lặng sóng bình yên
Trải qua bao vất vả muộn phiền
Mà dòng đời cuốn trôi nghiệt ngả.
Vết chai hằn xác thân tơi tả
Con tim rỉ máu quá nhiều rồi
Đò buông neo kiếm chổ nghỉ thôi
Đâu bến đỗ dừng chân nương tựa.
Để tháng ngày không còn buồn nữa
Mượn em làm bến đỗ đời anh
Qua tình thơ tha thiết chân thành
Gửi thương nhớ khi hồn trống trải.
Tình trong mộng sẽ theo anh mãi
Có em tìm thấy lại niềm vui
Lãng quên quá khứ đầy ngậm ngùi
Bến đỗ dành riêng anh…em nhé !..
Mặc Nhân Sơn
MẶC KỆ Giờ đây…anh sống trong ảo tưởng Thả hồn theo những giấc mơ hoang Thực tế dù cay đắng phủ phàng Thôi mặc kệ… chìm vào cõi mộng. Cứ yêu…để biết đang còn sống Lãng mạn qua những lá tình thơ Chấp nhận chuốc lấy sự hững hờ Thôi mặc kệ…thật lòng bày tỏ. Em bảo rằng chỉ là bóng nhỏ Xem anh như khách lạ qua đường Chẳng có gì lưu luyến vấn vương Thôi mặc kệ…dẫu tình vô vọng… Mặc Nhân Sơn
MƯA ĐẦU MÙA
Chiều nay cơn mưa đầu mùa
Bầu trời xám xịt gió khua ào ào
Đàn chim vỡ tổ xôn xao
Hàng cây nghiêng ngả xạc xào lá rơi
Mái tranh trốc nóc tả tơi
Mưa tuôn xối xả ngoài trời gió giông
Nước tràn lai láng mênh mông
Xóm làng chìm ngập như sông cuộn trào
Mưa ơi !.. xin hãy tạnh mau
Bốn bề dột nát nhìn đau xót lòng
Số nghèo gặp cảnh long đong
Túp lều che nắng… mưa không thương tình...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2011 10:39:39 bởi Nhân Sơn >
XA MÀ GẦN… Tình cờ gặp nhau trên phố ảo Qua lời thơ thân thiết ngọt ngào Chợt thấy lòng rung động xuyến xao Phải chăng do… đa tình lãng mạn ?.. Dòng sông Tương không bao giờ cạn Sóng xô bờ… bên lỡ bên bồi Dù biết còn cách trở xa xôi Thơ nối nhịp chìm vào cõi mộng. Anh bên này mỏi mòn trông ngóng Bên kia… em cố với tay tìm Hai đầu nỗi nhớ… buốt con tim Thuyền viễn xứ sao chưa về bến. Trong cơn mê thấy em tìm đến Đôi guốc mộc gõ nhịp bước chân Tình tuy xa…mà rất thật gần Bởi vì em là người trong mộng… Mặc Nhân Sơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: