Chẳng hiểu vì sao?
Hồi còn con gái chưa đàn bà
Ảnh cứ theo hoài gửi tặng hoa
Còn cố trổ tài khoe khiếu nhạc
Hay là cao hứng "diễn" tình ca
Nâng niu chiều chuộng vui tràn bến
Chăm sóc ân cần sướng lắm nha
Chẳng hiểu vì sao sau lễ cưới
Anh thành người khác dửng dưng à ?!
Sao Hôm
TRẢ THÙ
Hồi còn con gái… chảnh thấy bà
Đeo đuổi theo em… khổ chết cha
Mang hết tài mọn ra chinh phục
Nhịn đói mỗi ngày mua tặng hoa
Đóng vai diễn xuất thật lãng mạn
Làm kẻ thất tình yêu thiết tha
Cá đã cắn câu… sau lễ cưới
Thù xưa trả được…sướng lắm à...
Hihihi…
Mặc Nhân Sơn
Thấy vần gieo trong hai bài thơ này vui quá, cho phép Hoà vào mấy câu thơ nhé. Chúc các thi hữu vui vui.
NỊNH VỢ
Trước sau anh vẫn yêu mình à !
Cái nết ngoan hiền thương lắm nha !
Dãi nắng dầm sương không thoái thác
Thức khuya dậy sớm chẳng kêu ca
Cơm sôi nhỏ lửa, thơm tình nghĩa
Chồng giận bớt lời, ngọt lá hoa
Nhà cửa ấm êm, con cháu thảo
Một tay gầy dựng ghi công Bà.
NỊNH VỢ
Bây giờ lên chức tuổi ông bà
Vẫn thấy em yêu đẹp tựa hoa
Tóc bạc mơ màng lùa khói phủ,
Chân run loạng choạng bước hoan ca.
Con nuôi chưa chắc ân cần nhỉ,
Bà gánh thì thôi chu đáo nha !
Yêu dấu mình Nàng từ khi cưới
Đảm đang, nhường nhịn trước sau à !