VẾT HẰN       Ngựa hoang tìm lại bến sông  
   Lưng hằn vết chém chất chồng đau thương  
   Một thời áo trận phong sương  
   Vó câu tung bụi xa trường hiên ngang.      
  Biên thùy vất vả gian nan    
   Tàn y xếp lại…quan san quay về  
   Ngỡ rằng sau những cơn mê  
   Đồng xanh cỏ mướt thỏa thê ấm lòng.        
  Ngâm mình tắm mát bến sông    
   Đò chiều vẫn đợi chờ mong đón mừng  
   Ngờ đâu cô lái quay lưng  
   Xem như xa lạ tưởng chừng chưa quen .      
  Tình đời đổi trắng thay đen    
   Xa hoa vật chất bon chen lợi quyền  
   Thế thời sao lắm đảo điên  
   Ngựa hoang gục ngả...mơ miền bình an...        
   Mặc Nhân Sơn              
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2011 10:07:14 bởi Nhân Sơn >