TÍNH SỔ ĐỜI
XUÂN MUỘN
Xuân đến mà chi hỡi Xuân ơi !..
Xuân đến mà chi thêm rối bời
Người người chờ đợi mùa Xuân đến
Riêng mình lạc lỏng đứng chơi vơi.
Xuân đến mà chi gợi nỗi sầu
Đánh mất mùa Xuân đã từ lâu
Ví như Xuân đến mai không nỡ
Thì Xuân còn ý nghĩa gì đâu.
Xuân đến mà chi đã muộn rồi
Dù Hạ, Thu, Đông cũng thế thôi
Thời gian bây giờ đều vô nghĩa
Quên đời mượn rượu uống mềm môi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2008 19:25:40 bởi Mac Nhan Son >
GỬI TRƯƠNG SỎI, GỬI MẠC NHÂN SƠN, GỬI .... Ha ha ha bạn cũng như ta ta như bạn Tết đến mọi nhà Riêng như ta Tết đến tết đi thì mặc nhẽ mặc người vui vẻ Mặc người ta Còn ta ta vẫn như mọi ngày kiếm miếng ăn nay còn vất vả mặc đời vui tết mặc người ta Riêng ta ta đến với nhau là Là rượu là hoa là tất cả Là chút tủi hờn đã lên men Là cuộc sống buồn đã nên quen Là đời vật vã luôn bon chen Ta đã xa lìa quên hết cả Còn bạn còn ta mặc sang hèn Ha ha ha Bạn và ta Xá gì cái lũ mượn ánh đèn Một chút tình đời ta với bạn Giữa nghĩa trang đời Ta với ta Nguyên Cương
NGHÈO...
Vật giá leo thang, nghèo thêm nghèo
Tết này đóng cửa trốn nằm queo
Tết có ba ngày lo không nỗi
Chẳng lẻ bạn đến để đói meo.
Thôi đành cam chịu bởi bất tài
Suốt năm quần quật không đủ nhai
Tết này khổ quá xin khuất lại
Biết đâu năm tới sẻ gặp mai.
Tết này lánh mặt không tiếp ai
Lang thang nghĩa địa suốt ba ngày
Chăm sóc mộ hoang không người viếng
Tối tìm cơm nguội nuốt đắng cay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2008 17:51:54 bởi Mac Nhan Son >
NHẬT KÝ BỎ QUÊN
Quyển nhật ký bỏ quên xó tủ
Cuối năm dọn dẹp phát hiện ra
Bụi thời gian hoen ố phai nhoà
Viết rất lâu giử làm lưu niệm.
Nét chữ nghiêng ghi bằng mực tím
Thưở đôi mươi mài ghế nhà trường
Lời ngây ngô mộc mạc dễ thương
Tâm sự hết những điều cảm nghỉ.
Lật từng trang bồi hồi đọc kỹ
Dĩ vãng như sống lại hiện về
Của một thời cháy bỏng đam mê
Ấp ủ tràn đầy bao khát vọng.
Yêu đời và mến thương cuộc sống
Nhìn bầu trời mơ ước tương lai
Mơ sau này ăn học thành tài
Đường vào đời thênh thang rộng mở.
Vài trang cuối nét run gảy vỡ
Kèm theo tấm ảnh cũ phai màu
Kỹ vật em tặng lúc yêu nhau
Vì bất hạnh nên đành bội ước.
Rồi một ngày kiệu hoa đến rước
Đứng trộm nhìn mắt lệ rưng rưng
Một đời người đánh mất nữa chừng
Quyển nhật ký lãng quên thất lạc...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 10:40:29 bởi Mac Nhan Son >
XUÂN TẢO MỘ
Sáng nay xóm vắng bổng rộn ràng
Người đi tảo mộ chật nghĩa trang
Đến đón người thân về vui Tết
Giấy tiền vàng mả ngộp khói nhang.
Nhìn lại phận mình thấy tủi thân
Buồn thay cho con tạo xoay vần
Người sống khổ nghèo không ai viếng
Người chết yên mồ nhớ nghĩa ân.
Tình đời thế đấy biết trách ai
Do mình mặc cảm chuốc u hoài
Đời không may mắn đành chấp nhận
Khi buồn tìm rượu uống thật say...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 10:15:19 bởi Mac Nhan Son >
TÌNH ĐỜI
Ân tình nay đã vỡ tan
Biết tôi tàn phế nên sang ngang rồi
Tình đời bạc trắng hơn vôi
Người vui duyên mới còn tôi khổ sầu
Thuyền tình tách bến đã lâu
Còn gì nối lại nhịp cầu dở dang
Người vui cuộc sống cao sang
Tôi như cánh nhạn lạc đàng bơ vơ
Se chi một mối duyên hờ
Để rồi ngoảnh mặt thờ ơ lạnh lùng
Đường đời không lối đi chung
Mang vào bất hạnh sao cùng sánh đôi
Bao nhiêu kỷ niệm xa xôi
Bay theo cát bụi cuốn trôi cuối trời
Giọt sầu trỉu nặng rụng rơi
Em như mây khói xa rời tầm tay...
QUẢNG BÌNH
Lúc sinh thời cha thường nhắc nhở
Quảng Bình, Lệ Thuỷ quê hương ta
Thời chiến chinh chia cắt đôi nhà
Ngày thống nhất nhớ về thăm viếng.
Nhìn cảnh vật thấy lòng xao xuyến
Sông Kiến Giang lặng lẻ thuỷ triều
Dân quê mình chân thật đáng yêu
Giọng líu lo nghe như chim hót.
Thăm mộ cha bồi hồi đau xót
Cả một đời cầu thực tha hương
Nay trở về còn lại nắm xương
Nằm đất mẹ thoả niềm mơ ước...
THĂM HUẾ
Từng ao ước một lần thăm Huế
Nay đặt chân lên đất mộng mơ
Nghe nhiều qua điệu nhạc vần thơ
Ca ngợi cảnh sông Hương núi Ngự.
Lang thang làm một người cô lữ
Ngắm nhìn tận mắt xứ Thần kinh
Nghe giọng hò mái nhị trử tình
Nhìn tà áo nữ sinh Đồng Khánh.
Nước sông Hương có xanh mát lạnh
Cầu Tràng Tiền đếm nhịp bao nhiêu
Gái Huế còn giọng nói mỹ miều :
" Răn chừ anh ra thăm em rứa".
Nét rêu phong tìm đâu thấy nữa
Huế hôm nay khác hẳn ngày xưa
Thẩn thơ tìm phố cổ chiều mưa
Đô thị hoá người xe tấp nập...
ĐÀ LẠT NHỚ
Nhớ lắm đất sương mù Đà Lạt
Của một thời để nhớ để thương
Trời mưa phùn lạnh buốt đến trường
Vào lớp hai bàn tay tê cóng.
Tan học dăm thằng ra đứng ngóng
Đợi nữ sinh trêu ghẹo đường về
Gái Thị Xuân* đanh đá dữ ghê
Đâu ngán sợ con trai Hưng Đạo*.
Chọc phá chán kéo nhau đi dạo
Đạp xe quanh hồ nước Xuân Hương
Vườn Bích Câu nhỏ nhắn dễ thương
Lén nhìn trộm tình nhân hò hẹn.
Thời học sinh nào đâu biết thẹn
Để tòng ngòng xuống nước tập bơi
Cùng nhau đùa nghịch phá ngất trời
Giám thị gặp bắt quỳ gối phạt.
Ngồi ôn lại nghe buồn man mát
Biết tìm đâu kỷ niệm ngày thơ
Thương nhớ sao phố núi sương mờ
Đã lưu lại một thời áo trắng...
*Trường nữ sinh Bùi thị Xuân
*Trường nam sinh Trần Hưng Đạo
PHAN THIẾT
Trở lại phố biển một chiều Thu
Thuyền ai thấp thoáng trong sương mù
Cố nhân còn nhớ lời hẹn ước
Bên nhau nghe biển hát vi vu.
Cảnh cũ còn đây vắng người xưa
Bải cát nghiêng nghiêng dưới rặng dừa
Sóng biển xoá tan bao chứng tích
Dấu chân hai đứa phút tiễn đưa.
Trùng dương vời vợi biết tìm đâu
Phố biển buồn tênh mắt vương sầu
Một mình thơ thẫn trên lối cũ
Người thương vắng bóng đã từ lâu.
Lang thang bải vắng bóng tà buông
Phan Thiết chiều Thu xám u buồn
Từng đàn hải âu bay về tổ
Nhớ em biển động sóng trào tuôn...
GỬI LẠI EM
Duyên số đôi mình chỉ bấy nhiêu
Xin em đừng để lệ rơi nhiều
Nước mắt chạnh lòng giờ ly biệt
Chứ không hàn được vết thương yêu.
Về đi, xin em hãy về đi
Luyến lưu bịn rịn nữa làm gì
Đời anh định mệnh an bày sẵn
Khóc nhiều thêm khổ phút chia ly.
Gửi lại em những cánh thư xưa
Nồng nàn tha thiết nói sao vừa
Anh muốn giử lại làm kỷ vật
Nhớ em buồn đọc những đêm mưa.
Giây phút chia tay đã đến rồi
Xem như ác mộng thoáng qua thôi
Những gì em tặng xin trả hết
Yên lòng phiêu bạt chốn xa xôi...
Duyên số đôi mình chỉ bấy nhiêu
Xin em đừng để lệ rơi nhiều
Nước mắt chạnh lòng giờ ly biệt
Chứ không hàn được vết thương yêu.
Bão biển Vá hoài chẳng hết mảnh vỡ tim, Trăng cao sao bỗng cũng chết chìm Hồ sâu nước bạc long lanh chiếu Góc vuông kỉ niệm...khoảng trời im, Nước mắt chẳng rơi giờ ly biệt Chỉ có lặng yên mảng tối đêm, Anh cứ vui đi em vẫn biết Hoa rụng còn ai nữa nhớ thêm, Bài thơ hôm ấy đâu cần thiết Anh giữ làm chi cho rát tim, Chuyện hai ta chỉ là truyền thuyết Nên kết thúc buồn chẳng trầu têm... Cau khô rụng hết theo mùa nắng Người đi mang cả giấc mộng êm, Để ta thao thức mùa xa vắng. Xoã tóc ru mềm....biển mò kim.
THÂN THỂ LẼ LOI
Có ai thấu hiểu nỗi đoạn trường
Mang trên mình vết tích đau thương
Niềm vui chưa trọn giờ bốc cháy
Số mệnh Thượng đế đã an bày.
Bạn hữu chỉ còn đôi nạng gỗ
Một cuộc đời mờ mịt tương lai
Thân phận nào dám mơ ngày mai
Ôm cả khối sầu cao chất ngất.
Cao xanh hởi ! Sao nỡ đoạ đày
Mang kiếp nghèo tay lại trắng tay
Làm sao chống chọi nẽo trần ai Một đời lạc lỏng giữa mưa bay.
Muốn gào to cho trời giăng tím
Gió mưa về vùi lấp xác thân
Cho linh hồn ngập chìm băng giá
Quên thời gian còn lại tối tăm.
Buồn hỡi ! Cứ từ đâu kéo tới
Vây quanh người lạc lối chơi vơi
Nghiêng ngã trong vùng sâu rai rức
Gục mặt nhìn thân thể lẽ loi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 21:44:26 bởi Mac Nhan Son >
o
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:33:08 bởi Truongsoi >
TÌM VIỆC
Mất sức cho về nghỉ hưu non
Ngồi không ăn mãi của hao mòn
Tiền bạc bốc hơi theo gạo muối
Cửa nhà cầm cố buồn héo hon.
Nhờ bạn tìm giúp cho một nghề
Liếc trên nhìn dưới lắc đầu chê
Chân đi không vửng ai thuê mướn
Thôi về câu cá hưởng thú quê.
Cuộc sống bon chen khó kiếm tiền
Có quyền có thế nói mới thiêng
Thân cô ốm đói càng rách việc
Về đi, nhờ vả chuốc thêm phiền.
Tìm kế mưu sinh vốn liếng đâu
Tình cảnh khó khăn nghỉ nhức đầu
Tật nguyền xin việc đều từ chối
Đêm nằm trăn trở mắt thâm sâu...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: