TÍNH SỔ ĐỜI
CẢM XÚC … Soi tình mình trong tim Chút gì vương nơi ấy Để rồi Tôi lại thấy Tình mình lạc nơi nào ? Những cái nhìn liếc vội Ánh mắt sao nồng nàn Để hôm nay mới bíêt Tình mình rất …chân thành Tôi đã dành tặng Anh Những lời thơ vừa viết Những cảm xúc bồi hồi Khi hồn mình nhẹ rơi … Chân Trời Tím.
NHÌN ANH Em trót mang mối tình dang dở Còn anh thì lắm chuyện dở dang Đời em sầu khổ cảnh trái ngang Đời anh chịu thiệt thòi mất mát. Giờ đây con tim anh tan nát Yêu nhiều nhưng chẳng được ai yêu Một cuộc đời trống vắng cô liêu Bởi phận số mang vào bất hạnh. Trong gác trọ đêm buồn vắng lạnh Đọc thơ em da diết nỗi lòng Thương cho thân phận lắm long đong Thôi nhé ! nhìn anh vơi đi sầu nhớ... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2008 23:58:24 bởi Mac Nhan Son >
GIỬ TRỌN NIỀM TIN Làm người giử trọn niềm tin Nếu ai lừa dối với mình chẳng sao Thà rằng chấp nhận thương đau Dè dặt lo lắng còn nào bạn thân Tin nhau không thể phân vân Chân tình cởi mở ngại ngần thì thôi Xin đừng nghỉ ngợi xa xôi Niềm tin không trọn để rồi bơ vơ... -NS-
Đề Phòng …! Đề phòng hai chữ đề phòng Nghe qua thảng thốt tim lòng nhót đau Thói đời là thế thật sao ? Thương trường ,chiến trường nói sau bây giờ? Trách người suy nghĩ thờ ơ Không suy không xét ,ngây ngô thế à ? Gạt lừa hai chữ ngàn cân Anh đem đặt giữa hai ta thế này ? Bạn bè đang ở nơi đây ? Có gì giàu có ,em đây gạt lừa … Anh ơi đau buốt tim can Em xin nhận nốt niềm đau lời này … Chân Trời Tím.
TỘI ANH Thơ anh viết rất chân thành Sao em suy diễn quẩn quanh thế này Bây giờ biết nói sao đây Thanh minh không khéo sẻ gây hiểu lầm Cuộc đời quý nhất chữ tâm Biết em thương xót âm thầm nhắc anh Thói đời lắm kẻ ghét ganh Kiếp nghèo khố rách quen anh được gì Xin em chớ vội xét suy Cho rằng anh kẻ kiêu kỳ tội anh... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 08:27:36 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
TỘI ANH
Thơ anh viết rất chân thành
Sao em suy diễn
quẩn quanh thế này
Bây giờ biết nói sao đây
Thanh minh không khéo
sẻ gây hiểu lầm
Cuộc đời quý nhất chữ tâm
Biết em thương xót
âm thầm nhắc anh
Thói đời lắm kẻ ghét ganh
Kiếp nghèo chẳng có
công danh ngại gì
Xin em chớ vội xét suy
Cho rằng anh kẻ
kiêu kỳ tội anh...
-NS-
Nào Trách ! Ừ thì ! Thơ rất chân thành Em đâu có nói đích danh ,anh này ! Ơ hay ! em nói gì đâu? Thanh minh chẳng phải anh đây ,thế à? Lạy phật nam mô di đà Nếu chẳng có tội , sao mà phân bua? Vẫn vơ thổi gió đưa mưa Hạt thương hạt nhớ lưa thưa tìm về.. Em nào kết tội anh nè Sợ tình đau khổ ,nặng nề thở than... Chân Trời Tím.
THÀ RẰNG Anh mang tâm trạng kẻ chán đời Vẫn vơ lên mạng để rong chơi Mong gặp được tri âm tri kỷ Cùng nhau tâm sự cho buồn vơi. Anh nào dám mơ mộng gì đâu Thời gian còn lại chuổi ngày sầu Một mình cô đơn trong gác vắng Vàng tay khói thuốc mắt thâm sâu. Một lần dang dở một lần đau Sợ lắm tình yêu trót mang vào Thà rằng chiếc bóng sầu đơn lẽ Còn hơn tìm đến dối lừa nhau... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 19:55:20 bởi Mac Nhan Son >
Xin đặt bên cạnh vườn hoa một nhành hoa Trinh Nữ. Chúc Nhân Sơn tìm lại những gì đã mất, trước đây mình cũng đã từng thốt lên:
Vũ trụ mênh mông- không người tri kỉ Một kiếp trần ai- tai bay vạ gởi! Hổ thẹn trong lòng- hồng nhan trở bước Muôn kiếp luân hồi- tôi chối đầu thay!!! Thế rồi mọi sự thay đổi, tình yêu ở quanh ta đừng khép kín con tim. Chúc Nhân Sơn may mắn!!!
SĨ ĐOAN
Chỗ Thủng Trái Tim… Nay xem chỗ thủng trái tim Của ngày hôm trước ai ghim tim mình Chỗ thủng nay đã thành hình Nỗi đau một thưở tương sinh cuộc đời Chỗ thủng xưa đã liền rồi Bây giờ lại vướng ôi đời ngu si Lòng ôm một mối tình si Đem đi lấp chỗ thủng tim cho lành... Trái tim chỗ thủng sẹo thành Chữ thương chữ nhớ sao đành quên đi... Chân Trời Tím.
CÓ SÁ CHI Tim anh tan nát thủng nhiều nơi Vết thương hằn dấu cả cuộc đời Chưa lành vết cũ nhận vết mới Đời anh là thế đấy em ơi. Trái tim còn đập vẫn cứ yêu Chấp nhận đớn đau mất mát nhiều Anh muốn suy tầm nhiều kỷ niệm Xem đời chịu đựng được bao nhiêu. Tim anh có lẽ đã chai lì Đang còn rĩ máu, cứ đâm đi Chiến tranh cướp hết còn đâu nữa Vài vết thương lòng nào sá chi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2008 09:46:38 bởi Mac Nhan Son >
NHẦM LẪN Nhà em đông vui lắm bạn bè Thơ em được nhiều người đọc nghe Còn anh nhạt nhẽo toàn tự sự. Cho nên vắng khách nhà buồn hoe. Tự trách mình sao quá thật thà Đọc thơ người ngở viết riêng ta Thế rồi suy diễn hiểu nhầm lẫn Giờ đây nghỉ lại ngẩn mặt ra... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 07:31:24 bởi Mac Nhan Son >
NHẬU Khi buồn tìm đến nhậu với anh Xem ra em uống rượu cũng sành Rượu ngon mồi nhắm anh có sẳn Mình say một bửa tận trời xanh. Ơ kìa !... Cô bé thất tình à Mới uống ba ly ngồi thừ ra Thêm năm ly nữa ta cùng cạn Mượn rượu giải sầu vui lắm nha. Ha ha...Cô bé đã say rồi Ly cô không rót rót ly tôi Rượu đổ ra ngoài tràn lai láng Ba ly rượu phạt chớ lôi thôi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 07:24:48 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
NHẦM LẪN
Nhà em đông vui lắm bạn bè
Thơ em được nhiều người đọc nghe
Còn anh nhạt nhẽo toàn tự sự.
Cho nên vắng khách nhà buồn hoe.
Tự trách mình sao quá thật thà
Đọc thơ người ngở viết riêng ta
Thế rồi suy diễn hiểu nhầm lẫn
Giờ đây nghỉ lại ngẩn mặt ra...
-NS-
KHÔNG ĐÂU ..! Con người sống phải có bạn bè Thơ em chỉ thơ tình con ve Không đa tài như anh thơ tự sự Nhà anh đông khách nào vắng hoe Xin đừng trách và sao phải trách Thơ em viết có cả cho anh Nhưng dại khờ viết mãi lơ ngơ Anh ngẩn mặt mời sang em cạnh … Chân Trời Tím .
CHỦ NHẬT BUỒN Chiều chủ nhật mưa rơi xóm vắng Không bóng người cảnh vật đìu hiu Nhìn mưa rơi gợi nhớ những chiều Anh với em đan tay dạo bước. Trú mưa dưới tàn me sủng ướt Em cười nói đây điểm hẹn hò Giao ước nắng gắt hay mưa to Chiều chủ nhật nơi đây điểm hẹn Mối tình đầu mấy khi trọn vẹn Chia tay nhau chiều chủ nhật buồn Chiều nay ngồi nhìn giọt mưa tuôn Nhớ kỷ niệm mưa chiều chủ nhật... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 08:42:38 bởi Mac Nhan Son >
BÁN ĐỜI Người ta có đất nhà để bán Ta có gì mang bán cho đời Bao kỷ niệm tích lũy đầy vơi Lưu giử mãi nay đành rao bán. Bán một đời đau thương buồn chán Tính ra hơn hai mốt ngàn ngày Mất niềm tin và cả tương lai Chua xót đớn đau và cay đắng. Giờ còn lại mái đầu bạc trắng Một hình hài mất hết một chi Lưu luyến gì đem bán quách đi Chẳng tiếc nuối đắn đo ngần ngại. Đời ban tặng ta đem bán mãi Đến khi nào hết sạch mới thôi Sáu mươi năm chịu đựng đủ rồi Đời rao bán - chẳng ai mua cả... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 21:21:35 bởi Mac Nhan Son >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: