Rằng thương
"Mình nói với ta mình hãy còn son
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò
Con mình những trấu cùng tro
Ta đi gánh nước tắm cho con mình”
Rằng thương nào quản bập bênh
Khập khà khập khiễng cũng kê cho bằng
Rằng thương nào quản gió sương
Một lặn hai lội tha hương xứ người
Rằng thương nào quản dèm pha
Dù gian dối mấy cũng tin ngập lòng
Rằng thương rằng nhớ rằng mong
Rằng gì đi nữa cũng là ước ao
Sống cho nhau một chút nào
Khơi bao nguồn lạch tìm dòng yêu thương...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm mưa, 10/10/2008
Rằng thương chẳng quản dèm pha... (LT)
Nghe lời em nói xót xa trong lòng
Đời anh mang lấy số không
Thân tàn ma dại...chất chồng sầu đau
Từ đây cho mãi về sau
Thương anh sẽ khổ...em nào biết chăng
Bao nhiêu cách trở khó khăn
Miệng đời đàm tiếu bảo rằng ngu si
Yêu phải người chẳng ra chi
Nhiều người đưa đón...mà đi chọn nhầm
Chui đầu vào cảnh tối tăm
Rằng thương cam chịu...đêm nằm tủi thân
Thôi thì mình chẳng nợ nần
Có duyên không nợ...phân vân làm gì...
-NS-