TÍNH SỔ ĐỜI
o
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:49:04 bởi Truongsoi >
Cảm ơn thầy Sỏi đã có lòng Cậy nhờ chia sẻ nỗi cảm thông Tạo thêm phiền phức làm khó xử An phận thủ thường thế cho xong. Dãi nắng dầm mưa đã từ lâu Phong sương nhuộm bạc trắng mái đầu Thăng trầm thời vận đều nếm trải Chịu đựng quen rồi thấm chi đâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2008 18:22:17 bởi Mac Nhan Son >
oo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:50:08 bởi Truongsoi >
YÊU - KHỔ
Không hiểu tại sao ai cũng yêu
Yêu chi cho đau khổ trăm điều
Người thì dang dỡ mang sầu luỵ
Kẻ bị phụ tình mặt buồn thiu.
Như ta an phận sống độc thân
Chẳng phải lo toan chuyện nợ nần
Vợ đau con ốm chạy sói trán
Mặt mày phờ phạc thêm sụt cân.
Tự do thoải mái cứ rong chơi
Tự tung tự tại sướng một đời
Dại gì mang gông đeo vào cổ
Bập dầm thân thể nát tả tơi...
-NS-
Như sự thể đời người nhiều cay đắng Giọt căm hờn hoài chảy xuống bi ai Thương làm sao những tâm sự ngắn dài Dòng nước mắt u hoài như muốn khóc... Suối mắt long lanh khóc tình chân thật Nhưng cội sầu ai đó hiểu được không ? Buồn mà chi...cuộc sống quá bềnh bồng Mà ngang trái , không dành nhiều ân điển... Ai hùng tâm , dù một nhà hùng biện Ở cõi đời cùng thương cảm chữ yêu Hảy cố ngăn dù lệ chảy thật nhiều Trần thế lắm...lắm nhiều bao khổ ải... Trong ước mơ có thiên đường tình ái Mộng mơ về những hẹn ước mai sau Ôi ! dương trần còn lắm nỗi khổ đau Nên tâm thức...chỉ mãi sầu thiên kỷ... HS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 23:41:28 bởi hongsang >
XIN CÁM ƠN Xin cám ơn thấu hiểu nỗi lòng Tạo hóa bày chi nỗi bất công Đẩy một kiếp người vào tuyệt vọng Tìm đường trốn thoát mãi chưa xong. Hết cơn bỉ cực đến thái lai Đường đời vạn nẽo vẫn còn dài Nếu ai gian khó còn hy vọng Riêng tôi bất lực chịu bó tay. Không trách đời chỉ trách bản thân Đôi vai nặng gánh nợ dương trần Nợ đời dưỡng dục chưa báo đáp Cam đành mang bội nghĩa vong ân. Buồn thương số phận cũng thế thôi Trút cạn tâm tư thấy nhẹ rồi Mong được đón nhận và thông cảm Bằng không xem gió thoảng mây trôi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2008 15:39:42 bởi Mac Nhan Son >
SƠN TÔI
Sơn tôi tuy nghèo chẳng thiếu tiền
Suốt ngày ăn nhậu sướng như tiên
Chiều buồn mang rượu ra nghĩa địa
Gọi bầy cóc nhái đến giao duyên.
Sơn tôi uống rượu chẳng biết say
Lý Bạch ngày xưa phải phục dài
Tự nhảy xuống sông ôm nàng Nguyệt
Chết gì lãng xẹt chẳng giống ai.
Sơn tôi không đến mê muội dại khờ
Yêu ai để bụng đêm nằm mơ
Người tình trong mộng đến hầu rượu
Má tựa vai kề hoạ tình thơ.
Sơn tôi thích sống không chán đời
Chiều chiều chống nạng dạo phố chơi
Ngắm nhìn thiên hạ đang vui sướng
Quên cả ưu phiền lòng thảnh thơi...
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 10:36:15 bởi Mac Nhan Son >
YÊU - KHỔ Không hiểu tại sao ai cũng yêu
Yêu chi cho đau khổ trăm điều
Người thì dang dỡ mang sầu luỵ
Kẻ bị phụ tình mặt buồn thiu.
Như ta an phận sống độc thân
Chẳng phải lo toan chuyện nợ nần
Vợ đau con ốm chạy sói trán
Mặt mày phờ phạc thêm sụt cân.
Tự do thoải mái cứ rong chơi
Tự tung tự tại sướng một đời
Dại gì mang gông đeo vào cổ
Bập dầm thân thể nát tả tơi...
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 10:41:43 bởi Mac Nhan Son >
ooooooooo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:51:20 bởi Truongsoi >
NET BUỒN
Buồn buồn ra quán ngồi NET chơi
Trút bầu tâm sự đở chán đời
Bao nhiêu u uất tuôn tràn hết
Ra về đầu óc thấy thảnh thơi.
Bạn đến thăm mạng chán bỏ đi
Nghe toàn than thở biết nói gì
Qua chơi nhà khác còn vui vẻ
Nhà mình buồn nhạt đuộm sầu bi.
Đôi lúc muốn sang nhà bạn chơi
Vần thơ lạc điệu chẳng được mời
Thôi đành khép kín trong cô độc
Nhà vắng khách đến buồn chơi vơi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2008 15:55:19 bởi Mac Nhan Son >
oooooooooooo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:52:26 bởi Truongsoi >
ĐỔI ĐỜI... Từ nay trở đi cố đổi đời
Thời gian còn lại sẽ rong chơi
Bỏ lại đàng sau chuyện quá khứ
Kéo buồm lướt sóng vượt ra khơi.
Tội gì mang đau khổ triền miên
Tự mình chuốt lấy nỗi muộn phiền
Từ nay quên hết xin đoạn tuyệt
Theo lời bè bạn đã nhũ khuyên.
Qua rồi cái thuở viết tình thơ
Có ai đối tượng để mong chờ
Chuyện tình thời trẻ vào quá khứ
Chẳng nhớ chút gì để mộng mơ.
Sang thăm nhà bạn viết đường thi
Bằng bằng trắc trắc đâu hiểu gì
Thôi đành biết gì thì viết đấy
Đường mình cứ thế tự mà đi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 10:45:39 bởi Mac Nhan Son >
TÌNH NHỚ Giả từ nghĩa địa tìm phòng thuê
Chung sống công nhân các tỉnh về
Tan ca xóm trọ người đông đúc
Nhiều em xinh đẹp thấy mẩn mê.
Một hôm nhìn sang đối diện nhà
Bóng người con gái vừa thoáng qua
Giật mình ngở gặp cố nhân cũ
Dĩ vãng hiện về nhớ xót xa.
Từ lâu nguyện khép kín cỏi lòng
Cố quên người xưa đã sang sông
Chôn vùi kỷ niệm vào quá khứ
Giờ đây sống lại nhớ mênh mông.
Tình ngở quên đi bổng hiện về
Nguôi ngoai chưa dứt thêm tái tê
Cô bạn láng giềng nào hay biết
Em làm sống lại nỗi đam mê -NS- - Nhân Sơn nhờ Trương Sỏi góp ý có thật đổi đời chưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2008 16:15:52 bởi Mac Nhan Son >
o
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 22:53:27 bởi Truongsoi >
Em biết đời anh chẳng có vui Và cả đời em...cũng vập vùi Đem thơ trải kín vườn Thư Quán Để tạo cho đời , nhân thế vui... HS
Chúc mừng Nhân Sơn đã đổi thay Hết đêm rồi ắt chuyển sang ngày Giờ đây gặp lại người trong mộng Niềm vui ước hẹn vút cánh bay Nguyên Cương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: