TÍNH SỔ ĐỜI
Noel ...mong... Ai cũng nguyện cầu hạnh phúc Cho mình và cho người mình thương Riêng tôi mong phép màu linh nghiệm Giết chết tôi đi cho đông khỏi phũ phàng... Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm noel 2008 Đời này còn lắm bất công Cuộc sống dẫm phải gai chông là thường Thế cô phải chịu tai ương Thôi thì chấp nhận đoạn trường gượng vui Dù lòng chua xót ngậm ngùi Giả ngơ giả điếc cho nguôi ngoai sầu Cậy quyền ỷ thế ăn sâu Bận tâm chi lắm...nhức đầu thêm thôi Chớ nghĩ vớ vẫn xa xôi Đừng vì bất mản...chết rồi khổ thân.. -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 21:42:19 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
XIN ANH
ĐỪNG HỎI
Đừng hỏi vì sao em yêu anh
Có nghĩa gì đâu?
Vì không ai đi tìm hiểu
Khi trái tim nói lên lời ấp ủ
Thì còn ai có thời giờ
Tra vấn nó phải không anh?
Em chỉ biết nói với anh rằng
Cả hai chúng ta
Nếu có thể nói một cách vui đùa
Là hai động vật "quí hiếm"
Còn sót lại từ thời thượng cổ
Vì
Cũng như em
Anh là người biết yêu thơ yêu nhạc
Những trang thơ buồn và những bài hát của tình yêu
Cũng như anh
Em là người biết quí chữ nhân tình
Tình yêu thương con người và tình yêu chung thuỷ
Thì xin anh đừng hỏi tại sao......
Vì giữa chúng ta có mối tình tri kỷ
Cộng thêm vào là tình cảm tri âm
Ngày lại qua và nó cứ âm thầm
Từng bước một đi vào lòng từng người một
Có lẽ đến khi chúng ta kịp nhìn ra nó
Thì đã không còn sức đề kháng của con tim
Cho nên
Chấp nhận
Cho nên
Ưu tư
Vì biết đây là con đường không lối thoát
Có phải không anh?
Nhưng em có hỏi anh thì cũng bằng thừa
Vì làm sao anh biết được
Những gì đang chất chứa trong lòng em
Cho hai chữ "tình yêu"
Và mối tình" tri âm tri kỷ"
Em rất biết.............
Trong lòng anh đang có nhiều dấu chấm hỏi
Rất to.......
Rất to.......
Bởi vì sao em nói đã yêu anh
Mà lại phải cố tình tránh né?
Xin hãy để điều đó mãi là bí ẩn
Trong chuyện tình lẩn quẩn của hai ta
Xin cứ vui với ngày tháng mượt mà
Như tấm thảm nhung đang trãi dài trước mặt
Đừng hỏi em vì những gì khúc mắc
Em muốn chỉ mình em biết mà thôi
Nỗi ưu tư kia khó nói nên lời...........
thụy du
ANH VẪN BIẾT
Anh vẫn biết
Yêu em là ảo tưởng
Mà làm sao
Ngăn nỗi được con tim
Trong mê say
Anh mãi đắm chìm
Suốt ngày cứ sống trong mơ mộng
Thơ em...
Anh đọc nghe lòng xúc động
Hiểu ra rằng
Em cũng đã yêu anh
Dù...
Tình này thì rất mong manh
Bởi hai đứa
Có những điều khác biệt
Tình duyên lỡ...
Mà em vẫn mãi còn nuối tiếc
Mối tình đầu đâu mau dễ nhạt phai
Vẫn đợi...
Vẫn chờ...
Hy vọng đến một ngày mai
Tìm lại bóng người xưa đã mất
Còn.....
Đời anh
Mang đau thương chất ngất
Không công danh
Cũng chẳng có ngày mai
Tình đời bạc đen
Nên ôm trọn nỗi u hoài
Bởi vì thế nên chúng mình cùng ray rứt
Em yêu anh...
Anh yêu em...
Dành cho nhau nhiều
Những cảm tình chân thành nhất
Nhưng không một ai dám nói ra
Dù là...
Những lời yêu thương thiết tha
Bởi vì...
Hai đứa đều vẫn còn nghi ngại
Dẫm chân vào lại
Vết bánh xe cũ đã đổ
Để rồi làm khổ cho nhau
Nên đành hẹn lại kiếp sau…nối tình…
-NS-
- TD mến..đây lần đầu NS làm thơ tự do nên không biết có xem được hay không,
nếu sai sót mong TD thông cảm nhé.
BẠC PHẬN
XIN ĐÀNH
Một chữ "tình" phận số mãi lênh đênh
Đời phiêu bạt chốn dừng chân ghé lại
Anh, anh hỡi biết chăng lòng tê tái?
Duyên phận buồn luôn trắc trở chữ "yêu"
Ngọt ngào không hay thêm xót xa nhiều?
Đành im lặng nhìn ngày xa xa khuất.....
Bởi cuộc đời quá nhiều lần trót mất
Những tình yêu chân thật đã trao ai......
Ôm khổ đau suốt ngày tháng dông dài
Thôi đành đổ tại kiếp mình bạc phận
Chữ tình duyên muôn đời mang lận đận
Nên ôm buồn ngồi đếm lá thu rơi..........
Bao mùa thu bao trăn trở cuộc đời........
Nếu đã hiểu xin anh đừng hờn trách
Đã bao lần cao xanh luôn chia cách
Buồn đau mà làm sao nói hỡi anh?
Thôi cũng đành rồi.....
chút mộng ngày xanh.....................
thuỵ du
Thơ tự do NS làm rất hay đấy NS ạ....thuỵ du thì cũng làm đại thôi mà,đâu có hay giỏi gì đâu NS ơi..........
BIẾT EM Biết em !.. mang mối tình buồn Nhiều đêm trăn trở lệ tuôn ngắn dài Trách đời hay biết trách ai Sao tình dang dở đắng cay ngập lòng Tàn đêm lẻ bóng phòng không Tìm đâu hơi ấm trong vòng tay nhau Biết em !.. khoắc khoải niềm đau Anh đành thinh lặng làm sao mở lời Nhìn nhau nước mắt chực rơi Mỗi người mỗi cảnh...tình đời gây ra Mang lấy bão tố phong ba Cùng chung số phận xót xa ngậm ngùi Chưa lần trọn vẹn niềm vui Nửa chừng gãy gánh chôn vùi tuổi xanh Thời gian lặng lẻ trôi nhanh Sống trong kỷ niệm trở thành cô đơn Anh không mong mỏi gì hơn Dìu em cùng vượt trợt trơn ngỏ sầu ... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 17:02:53 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
BIẾT EM
Biết em !.. mang mối tình buồn
Nhiều đêm trăn trở lệ tuôn ngắn dài
Trách đời hay biết trách ai
Sao tình dang dở đắng cay ngập lòng
Tàn đêm lẻ bóng phòng không
Tìm đâu hơi ấm trong vòng tay nhau
Biết em !.. khoắc khoải niềm đau
Anh đành thinh lặng làm sao mở lời
Nhìn nhau nước mắt chực rơi
Mỗi người mỗi cảnh...tình đời gây ra
Mang lấy bão tố phong ba
Cùng chung số phận xót xa ngậm ngùi
Chưa lần trọn vẹn niềm vui
Nửa chừng gãy gánh chôn vùi tuổi xanh
Thời gian lặng lẻ trôi nhanh
Sống trong kỷ niệm trở thành cô đơn
Anh không mong mỏi gì hơn
Dìu em cùng vượt trợt trơn ngỏ sầu ...
-NS-
TRÁCH AI
Cõi tình lấp hố chôn sâu
Vì đâu nên nỗi vì đâu hỡi người
Rã rời thân xác tả tơi
Đau thương một thưở đời đời nhớ nhau
Tình yêu chỉ được tình sầu
Đời đời chỉ có mưa ngâu muộn màng
Anh thương chi kiếp dở dang
Một người phận bạc hồng nhan má đào
Thương thân chẳng biết vì sao
Trời đày chi lắm dạ nào xót xa......
Còn đâu tuổi ngọc dáng ngà
Còn đâu giờ chỉ còn ta lạnh lùng
Buồn đau dài trãi mông lung
Thương thân nên cũng ngại ngùng cho ai
Biết đâu ngày tháng tàn phai
Buồn cho số kiếp lạc loài tình duyên
Ôm trong tay nỗi muộn phiền
Tình anh xin nhớ một miền thương yêu
Một thân một phận cô liêu.........
thuỵ du
SAO EM Sao em !.. ôm mãi tình sầu Quên đi cho nó bạc mầu thời gian Tiếc gì tình đã dở dang Luyến lưu nhiều cũng muộn màng mà thôi Đời mà !..bạc trắng hơn vôi Sao còn vọng tưởng xa xôi thêm sầu Mắt em giờ đã thâm sâu Bao đêm thao thức mái đầu điểm sương Dung nhan nhạt sắc phai hương Sao em !.. cứ mãi vấn vương được gì Nghe anh hãy cố quên đi Còn ray rứt mãi… xuân thì trôi qua Đến khi nhìn lại xót xa Đâu còn nhan sắc mượt mà như xưa Chẳng còn kẻ đón người đưa Lang thang lẻ bước dưới mưa một mình Anh đến với tấm chân tình Sao em !.. cứ mãi lặng thinh cúi đầu… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 17:14:14 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
SAO EM
Sao em !.. ôm mãi tình sầu
Quên đi cho nó bạc mầu thời gian
Tiếc gì tình đã dở dang
Luyến lưu nhiều cũng muộn màng mà thôi
Đời mà !..bạc trắng hơn vôi
Sao còn vọng tưởng xa xôi thêm sầu
Mắt em giờ đã thâm sâu
Bao đêm thao thức mái đầu điểm sương
Dung nhan nhạt sắc phai hương
Sao em !.. cứ mãi vấn vương được gì
Nghe anh hãy cố quên đi
Còn ray rứt mãi… xuân thì trôi qua
Đến khi nhìn lại xót xa
Đâu còn nhan sắc mượt mà như xưa
Chẳng còn kẻ đón người đưa
Lang thang lẻ bước dưới mưa một mình
Anh đến với tấm chân tình
Sao em !.. cứ mãi lặng thinh cúi đầu…
-NS-
LỜI TẠ TÌNH
Bao đêm thao thức canh trường
Càng quên thì lại vấn vương càng nhiều
Tuổi buồn vui khổ bao nhiêu
Thời gian càng trãi càng liêu xiêu đời
Biết anh yêu mến một lời
Lòng em còn lấp đầy trời đau thương
Xin anh đừng dạ vấn vương
Chỉ buồn thêm nỗi đoạn trường xót xa
Tình yêu chắp cánh bay xa
Còn chăng đây nữa chỉ là khổ đau
Đời em còn nghĩa gì đâu
Xin anh đừng nhắc chỉ đau đớn lòng
Nếu thương một kiếp má hồng
Anh ơi đừng đợi đừng mong đừng buồn
Lệ thương thân xót xa tuôn
Em giờ còn chuổi ngày buồn mà thôi
Hết yêu thương hết thật rồi
Còn đau thương chẳng thể rời xác thân
Tình anh em biết ân cần
Em xin giữ chặt trong tâm dạ này
Ngày qua rồi lại qua ngày
Nỗi đau cũng vẫn còn đầy sao quên.....
thuỵ du
VẪN ĐỢI CHỜ Anh vẫn mãi mãi đợi chờ Dù cho em có hửng hờ tình anh Tim đâu còn chổ góc dành Vẫn nuôi hy vọng mong manh nên chờ Yêu cho quên hết bơ vơ Để còn một chút mộng mơ với đời Cho sầu chất chứa nhẹ vơi Được nghe em nói...dù lời xót xa Yêu để cho giống người ta Tim vẫn còn đập sao mà cô đơn Yêu thì được biết ghen hờn Đêm về không thấy trống trơn chạnh lòng Thả hồn bay bổng mênh mông Tình thơ dào dạt bềnh bồng lướt trôi Mơ ngày nào đó xa xôi Khi buồn bất chợt em ngồi nhớ anh Biết đâu anh đã biến thành Một pho tượng đá rêu xanh phủ đầy… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 08:54:06 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
VẪN ĐỢI CHỜ
Anh vẫn mãi mãi đợi chờ
Dù cho em có hửng hờ tình anh
Tim chẳng còn chổ góc dành
Vẫn nuôi hy vọng mong manh được chờ
Yêu cho quên hết bơ vơ
Để còn một chút mộng mơ với đời
Cho sầu chất chứa nhẹ vơi
Được nghe em nói dù lời xót xa
Yêu để cho giống người ta
Tim vẫn còn đập sao mà cô đơn
Yêu mới được biết ghen hờn
Đêm về không thấy trống trơn chạnh lòng
Hồn thơ bay bổng mênh mông
Tình thơ lai láng bềnh bồng lướt trôi
Mơ ngày nào đó xa xôi
Khi buồn bất chợt em ngồi nhớ anh
Biết đâu anh đã biến thành
Một pho tượng đá rêu xanh phủ đầy…
-NS-
NGHẸN NGÀO
Em đâu dám bắt anh chờ?
Đợi chi anh cũng ngẩn ngơ tuổi đời
Trời cho số kiếp một người
Có bao nhiêu tuổi xuân thời hởi anh
Duyên thì trót đã mỏng manh
Nợ thì cũng sẽ không lành anh ơi
Sao bằng anh cứ thảnh thơi
Tìm người xứng gởi duyên đời nghe anh
Thương chi em mộng không thành
Buồn đau nặng gánh dạ anh thêm buồn
Trên trời một mảnh trăng suôn
Tình em chỉ để làm buồn lòng anh
Nợ duyên trời đã chẳng dành
Anh đừng đợi nữa tuổi xanh héo mòn
Tiếc gì một mảnh tình con
Em đâu đáng để anh còn đợi mong
Chỉ là trọn kiếp má hồng
Trời cho tròn kiếp long đong nợ tình
Anh ơi duyên nợ chúng mình
Đành cho em hẹn ba sinh hương nồng
Kiếp này đừng nhớ đừng trông
Em đâu xứng đáng tình hồng anh trao?
Nói chi thêm nỗi nghẹn ngào
Tình anh hoá đá tủi sao phận mình
Phải chi mình có nợ tình.................
thuỵ du
CHỜ MÃI Thời gian nhuộm bạc mái đầu Đợi chờ chờ đợi mắt sâu mỏi mòn Thể xác tàn tạ héo hon Vẫn còn hơi thở... vẫn còn chờ mong Dẫu biết như thế uổng công Vì em ngoảnh mặt...sao lòng vấn vương Em đừng tội nghiệp xót thương Do anh tự nguyện chọn đường mà đi Chấp nhận làm kẻ tình si Dù em chẳng chút tình gì với anh Đợi chờ phí mất tuổi xanh Nhưng yêu tha thiết cũng đành chịu thôi Trót mang vào kiếp đơn côi Mặc cho số phận…buông trôi ngược dòng Đợi chờ em đổi thay lòng Quên bao chuyện cũ…nếu không vẫn chờ Chờ đến mái tóc bạc phơ Đến khi em hết thờ ơ lạnh lùng… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 17:22:07 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
CHỜ MÃI
Thời gian nhuộm bạc mái đầu
Đợi chờ chờ đợi mắt sâu mỏi mòn
Thể xác tàn tạ héo hon
Vẫn còn hơi thở... vẫn còn chờ mong
Dẫu biết như thế uổng công
Vì em ngoảnh mặt...sao lòng vấn vương
Em đừng tội nghiệp xót thương
Do anh tự nguyện chọn đường mà đi
Chấp nhận làm kẻ tình si
Dù em chẳng chút tình gì với anh
Đợi chờ phí mất tuổi xanh
Nhưng yêu tha thiết cũng đành chịu thôi
Trót mang vào kiếp đơn côi
Mặc cho số phận…buông trôi ngược dòng
Đợi chờ em đổi thay lòng
Quên bao chuyện cũ…nếu không vẫn chờ
Chờ đến mái tóc bạc phơ
Đến khi em hết thờ ơ lạnh lùng…
-NS-
Chờ nhau đến khi trùng phùng
Bỏ bao nhung nhớ ai cùng sánh vai
Tết đến hoa nở cành mai
Chúc cho chị gái anh trai vẹn nguyền
Mọi người xứng lứa đẹp duyên
Sắc hương tươi thắm vườn hồng ban mai
Mong sao ngày một ngày hai
Anh chị, cô chú phước may lộc nhiều
Và Chú Nhân Sơn được yêu
Hết chờ hết đợi buồn thiu thế này
Chúc cho chú, cô sum vầy
Bỏ bao ngày tháng heo mây buồn phiền
Cầu cho Tết đến thành duyên
Phỉ nguyền mơ ước nên duyên sắc cầm
Tết nay chú cưới nhanh nhanh
Cô về cười ngắm duyên cành hoa mai...
-kt-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2008 21:29:46 bởi Kha Khả Tú >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
CHỜ MÃI
Thời gian nhuộm bạc mái đầu
Đợi chờ chờ đợi mắt sâu mỏi mòn
Thể xác tàn tạ héo hon
Vẫn còn hơi thở... vẫn còn chờ mong
Dẫu biết như thế uổng công
Vì em ngoảnh mặt...sao lòng vấn vương
Em đừng tội nghiệp xót thương
Do anh tự nguyện chọn đường mà đi
Chấp nhận làm kẻ tình si
Dù em chẳng chút tình gì với anh
Đợi chờ phí mất tuổi xanh
Nhưng yêu tha thiết cũng đành chịu thôi
Trót mang vào kiếp đơn côi
Mặc cho số phận…buông trôi ngược dòng
Đợi chờ em đổi thay lòng
Quên bao chuyện cũ…nếu không vẫn chờ
Chờ đến mái tóc bạc phơ
Đến khi em hết thờ ơ lạnh lùng…
-NS-
TỘI GÌ ?
Tội tình chi lắm hỡi anh?
Đến khi bạc cả đầu xanh vẫn chờ?
Mặc dù người ấy ơ thờ?
Mặc dù tình đã hững hờ chẳng trao?
Dạ nghe chừng xót xa nào
Buồn đau lòng vẫn nghẹn trào buồn đau
Ân tình quá nặng quá sâu
Làm sao em trả xót đau cho người
Bởi chăng duyên số do trời
Anh đừng chờ đợi uổng thời công anh
Nhân khi mái tóc còn xanh
Hãy tìm người để thương dành tim yêu
Phận em đau xót đã nhiều
Phải đâu hờ hững một chiều tình anh?
Thương gì số kiếp mỏng manh?
Anh yêu em chỉ khổ anh một đời
Anh ơi anh hãy nhớ lời
Mà em đã tỏ một đời với anh
Chỉ xin chút mộng ngày xanh
Tình anh xin hãy để dành cho ai
Xứng hơn em ở một mai
Trời cho gặp gỡ ngày dài tương lai
Tiếc chi một nhánh hoa nhài
Bùn kia đã vấy ai hoài thương chi?
Đừng ôm một mối tình si
Nào em có xứng đáng gì đâu anh...?
thuỵ du
HY VỌNG & ĐỢI CHỜ Anh đã hứa chắc một lời Như đinh đóng cột Chẳng thể đổi dời được đâu Tóc dù đã phai mầu Cứ vẫn chờ đợi Bao lâu cũng chờ Dù cho em mãi hửng hờ Dù cho anh sống bơ vơ cũng chẳng màng Không lo ngại dở dang Yêu mà gặp cảnh trái ngang mới gọi là tình Biết đâu duyên nợ chúng mình Gặp trắc trở và thử thách do tiền kiếp ba sinh Ông Tơ bà Nguyệt sắp đặt sẳn dành Thương em bỏ phí tuổi xanh Sống trong ray rứt Thì làm sao anh lại cam đành nhẩn tâm Yêu em dù mối tình câm Đừng nghỉ rằng Anh đang mắc phải sai lầm…cuồng yêu Tình anh dành cho em thì rất nhiều Nhận về dù chẳng được bao nhiêu…không cần Đã yêu đâu tính toán phân vân Thiệt hơn… Hơn thiệt rồi tính gần…tính xa Đợi chờ .. Chờ đợi.. Cho đến một ngày nào đó xóa nhòa Em lãng quên được bóng hình trong tim Làm cho em đau khổ đắm chìm Hy vọng lúc ấy !.. Em lại nhớ….rồi đi tìm đến anh…. -NS-
Trích đoạn: Mac Nhan Son
HY VỌNG &
ĐỢI CHỜ
Anh đã hứa chắc một lời
Như đinh đóng cột
Chẳng thể đổi dời được đâu
Tóc dù đã phai mầu
Cứ vẫn chờ đợi
Bao lâu cũng chờ
Dù cho em mãi hửng hờ
Dù cho anh sống bơ vơ cũng chẳng màng
Không lo ngại dở dang
Yêu mà gặp cảnh trái ngang mới gọi là tình
Biết đâu duyên nợ chúng mình
Gặp trắc trở và thử thách do tiền kiếp ba sinh
Ông Tơ bà Nguyệt sắp đặt sẳn dành
Thương em bỏ phí tuổi xanh
Sống trong ray rứt
Thì làm sao anh lại cam đành nhẩn tâm
Yêu em dù mối tình câm
Đừng nghỉ rằng
Anh đang mắc phải sai lầm…cuồng yêu
Tình anh dành cho em thì rất nhiều
Nhận về dù chẳng được bao nhiêu…không cần
Đã yêu đâu tính toán phân vân
Thiệt hơn…
Hơn thiệt rồi tính gần…tính xa
Đợi chờ ..
Chờ đợi..
Cho đến một ngày nào đó xóa nhòa
Em lãng quên được bóng hình trong tim
Làm cho em đau khổ đắm chìm
Hy vọng lúc ấy !..
Em lại nhớ….rồi đi tìm đến anh….
-NS-
ANH ĐỢI NHÉ
Anh ơi anh hỡi là anh
Thật em chỉ sợ tuổi xanh phí đời
Tình yêu đâu phải trò chơi
Sao anh lại để đầy vơi tháng ngày
Bao giờ tỉnh giấc mê say
Anh sẽ chợt tiếc chuổi ngày đã qua
Em thương anh vội thật là
Nghĩ suy cho kỹ chuyện ta với mình
Tình anh sao cứ lặng thinh
Bây giờ mới ngỏ cho mình xót xa?
Giá như anh đã mặn mà
Yêu em từ thuở ngày xa xưa rồi
Ân tình không nói anh ơi
Đợi chi giờ mới khúc nôi tỏ tường ?
Giờ em lạc giữa tình trường
Đau thương vò xé vấn vương tơ lòng
Ai còn bảo đợi bảo mong
Cho em nghe ruột bòng bong héo xào
Sống trong ngày tháng lao đao
Em còn có tính dạ nào để yêu?
Thôi anh nếu đã nghĩ nhiều
Thì em cũng hứa sẽ yêu anh mà
Nhưng đợi một ngày rất xa
Liệu anh chờ được hay là sẽ thôi ?
thuỵ du
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: