AloneStar
-
Số bài
:
921
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.06.2007
- Nơi: Czech Republic
|
RE: Thần Mộ Phần II
-
22.09.2008 18:17:54
Chương 232 : Tiên tử mộc dục Người dịch: Kim yoyo Nguồn: kiemgioi.com Toả thương giống như một mũi dao phát ra ma âm vô cùng mạnh mẽ , vun vút lao về phía Đạm Thai cổ thánh với tốc độ kinh hồn , thật khiến cho kẻ khác sởn tóc gáy . “Hắn ..... Ối cha mẹ ơiiii Long tổ tông ơi . .... quả thật là đáng sợ!!!Long gia gia ta thấy có biến rồi ... Ta không chơi nữa , không chơi nữa !!! ” Tử kim thần ngữ điệu run rẩy , khuôn mặt lộ ra thần sắc vô cùng khó coi .. Một hồi sau hắn mới nói tiếp : “ Cái tên tiểu tử thúi Thần Nam này, quả thực uy lực kinh hồn ... vượt xa trí tưởng tượng của hai chúng ta . Theo tta , kẻ này tốt nhất chúng ta không dây vào ...Hắn khiến ta trong lòng bất an , cảm giác sợ hãi dâng trào ...., làm ta không dám đối mặt dù chỉ một giây .... Long gia gia ta rút lui đây..:-ss!!!!” Rốt cuộc , Tử kim thần long chẳng qua là muốn lập khắc rút ngay khỏi cuộc chiến !!! ( thật là một kẻ hèn nhát – Kim yoyo) “ Thần nói , tên ma vương này chỉ chúng ta thôi thì không tài nào đối đầu được với hắn . Hơn thế , ta lại khônglợi dụng được những ân oán thù hằn giữa hắn và mấy kẻ trong Thiên giới .Tốt nhất là ta nên chạy đi thôi !! “ Longg bảo bảo chớp chớp hai mắt , dáng vẻ dường như cũng muốn lập tức tháo chạy . Bạch y dâm tặc Nam Cung Ngâm trông tháy vẻ mặt lưỡng long như vậy , liền sốt sắng nói : “ Các người đều thấy sự lợi hại của hắn rối, giờ thì vẫn còn chưa muộn , chúng ta ma chạy thôi” Thần Nam dường như không hê bạn tâm , nét mặt đăm chiêu xa xăm nhìn về phía thạch lâm.Ở nơi đó , huyết sắc quang hoa thiểm thước , ma vụ tầng tầng lớp lớp , xuất hiện một cực đại ma ảnh thân hình dễ đến mười trượng đang nhe nanh múa vuốt ,giương oai diễu võ , mặt hướng lên trời.. Cho dù ảnh quỳ ở phái xa , không thể nhìn rõ mồn một , nhưng gợi lên cho người ta một cảm giác sợ hãi mơ hồ, tâm sinh bất an .Huyết sắc thạch lâm giờ bị khống chế bởi ma ảnh và ma khí , thật chẳng khác nào một khu rừng ma quái . Bao trùm Đạm Thai cổ thánh lúc này là một không khí im lặng chết chóc ,tất cả các đệ tử đều hiểu ma vương lúc này vô cùng đáng sợ ,không kẻ nào đủ dũng khí dám bước vào khu thạch lâm này e Một hồi lâu sau , cự đại ma ảnh ngụ tại huyết sắc thạch lâm mới từ từ tan biến vào hư không, tất cả như chưa từng xảy ra. Ma âm sâm sâm khí tức tại Đạm Thai cổ thánh dần dần tan biến thành một làn khói mỏng thay vào đó là làn thánh khiết khí đang dần lan toả bao trùm cả một vùng . Lưỡng long và Nam Cung Ngâm nhìn thấy cảnh tượng này , thở hắt ra một hơi dài rồi đồng thanh thốt lên kinh ngạc : “ Thật đáng sợ !!!!!!!” Thần Nam bình thẩn nhìn cảnh tượng phong ma chi địa tự thu hồi âm khí , chậm rãi quay người lại nói với những kẻ còn lại : “ Ta đã quyết định rồi .....” “ Vậy là sao??? Ngươi định bỏ cuộc sao ???” Nam Cung Ngâm không kìm được lên tiếng hỏi . “Long gia gia ta đã chuận bị hết rồi , chúng ta mau tháo chạy thôi!!?” Vẻ lãnh đạm như băng trên gương mặt Thần Nam tựa hồ như dần dần tan chảy , để lộ ra một nụ cười : “ Ta quyết định rồi , chúng ta sẽ lưu lại đây , tìm mọi cách thả ma vương ra , giúp hắn phá được phong ấn tiến nhập Thiên giới !!” “ Oh shit !! Thế gới này đảo điên mất rồi” Long bảo bảo kinh ngạc nhìn chăm chăm về phía Thần Nam . “ Thần huynh huynh sốt hả.Nãy giờ chẳng phải huynh đã chứng kiến luồng khí tức của hắn rồi sao??? Thả hắn ra ta và huynh cùng những kẻ ở đây tuyệt đối không thể tồn tại được !!” Nam Cung Ngâm nói với vẻ mặt vô cùng khó hiểu ...” “ Cũng chính vòi sức mạnh đó , ta mơí muốn giúp hắn , thả hắn ra , lợi dụng sức mạnh kinh hồn đó . Nếu không chỉ vài kẻ chúng ta sao đối đầu lại lũ người trong Thiên giới chứ???” Thần Nam nói với vẻ vô cùng kiên quyết . Nam Cung Ngâm cảm thầy vô phương khuyên nhủ , liền nói : “ Ngươi điên àh chuyện này nên suy nghĩ kí một chút !! thoe ta giờ chúng ta nên dời khỏi chỗ này trước, ta thật lòng không muốn lưu lại đây thêm một chút nào nữa !!” Nói đoạn hai người cùng lưỡng long quay trở ra đường cũ . Kể cũng kì lạ , Đạm Thai cổ thánh sau khi ma khí tan biến , không còn vẻ sâm sâm u uất ,vùng thiên không đen ngòm khôvô tinh vô nguyệt đã sáng trở lại .Mặt trăng bị che khuất bởi những đám mây đen đã dần dần ló rạng cùng với những vì tinh tú , toả ánh sáng rực rỡ trong không trung . Nhất phiến hoa hương trận trận , mùi hương lan toả, Bao phủ khắp chốn là một làn hương mỏng manh như sương như khói thật chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh .Tiên khí bồng bềnh toả ra len lỏi vào từng ngóc ngách , nơi nơi tựa hồ như tràn ngập một luồng thánh khiết khí tức .... Tử kim thần long cất lời : “ Hoàn hồn hoàn hồn rồi, thánh địa này dường như cũng có linh hồn, đại ác ma vừa rời đi , thanh địa linh khí đã hồi xuất .” Đúng vào thời khắc này, thanh ca từ xa xăm vang vọng trở lại , âm thanh vô cùng tuyệt mĩ nhẹ tựa mây khói , dường như là tiếng ca của một tuyệt đại mĩ nhân đang vọng nguyệt hoài cổ. Bạch y dâm tặc Nam cung hai con ngươi bỗng mở to , mắt sáng rực , dường như quên hết những chuyện khủng khiếp vừa xảy ra : “ổ ôi thật là một âm thanh tuyệt mĩ , không còn từ nào để diễn tả . Ắt phải là một tuyệt đại mĩ nhân.Nếu không thể tận mắt diện kiến , ta sẽ tiếc nuối cả đời mất” Thần Nam chảng nói chẳng rằng , lúc này trong mắt hắn ánh lên sự bi phẫn bụng nghĩ phải nhanh chóng rơi khỏi nơi này , nếu không ta sẽ sinh tà tâm động lòng hiếu sắc mất” Tử kim thần long hai mắt cũng sáng rực nói : “Hềy , cái tên tiểu dâm tặc này , ngươi quả thật là một kẻ phong lưu đa tình bậc nhất , Long đại gia dã nghĩ rồi .... chúng ta sẽ...... !@$%% hýhý” . Không nói không rằng , Thần nam, Nam Cung Ngâm và Long bảo bảo hai mắt đều hướng về phía tiếng hát , lộ rõ vẻ dâm tà. Vượt qua một dải hoa thảo trùng trùng , hương thơm mê hoặc , mấy người bọn họ từ từ tiến lại gần hoa viên lờ mờ sương khói ...Nơi đó hương thơm ngào ngạt , mây khói bảng lảng , thuỷ khí ào ạt . Tất cả như được một làn sương khói mờ ảo bao quanh ... Nơi đây là một nhiệt tuyền thuỷ hồ ( suôi nước nóng ) , tuyền thuỷ không biết từ đâu chảy vào hồ nước hoa viên này . Mỗi hồ nước đều được ngăn cách bởi hoa thảo tầng tầng . Cảnh sắc tuyệt mĩ thật làm rung động lòng người .... Nhìn qua lớp lớp hoa cỏ, có thể thấy một tuyệt đại mĩ nữ thật chảng khác nào một mĩ nhân ngư đang thả mình trong hồ nước . Thân hình tuyệt mĩ của nàng lúc ẩn lúc hiện sau làn nước,làn da ngọc ngà trắng tựa tuyết,2 bàn tay nàng đặt hờ giữa đôi chân thuôn dài dang rộng , cao lên một chút là những đường cong tuyệt mỹ ẩn ẩn hiện hiện sau làn sương mờ, mái tóc nàng dài buông xoã toả ra khắp mặt nước, chốn thiên đường chẳng phải là đây sao? Đúng là vưu vật của thế gian !(hình như nàng tên Kim yoyo - Béo) Tử kim thân long nhìn chằm chằm về phía hồ nước thốt lên :” thật là một tuyệt đại mĩ nhân ,khiến cho rồng ta toàn thân bủn rủn rồi!!!!” Bạch y dâm tặc Nam Cung Ngâm lúc này mắt mở to hết cỡ , dường như chẳng hề chú ý đến những lời nói của Từ kim thần long “Long huynh nói không sai , da trắng nõn nà , thân hình tuyệt mĩ , eo kìa , ngực kìa .. ôi!!! Ta không nói nữa đâu .... cái tên khốn rồng kia ngươi có nhắm mắt vào không thì bảo?” Nam Cung Ngâm từ lúc nhìn thấy dung nhân trác tuyệt của nữ từ kia , đã vô cùng si mê , toàn thân run lên từng hồi , quay ra quát Tử kim thần long : “ tên kia , đây là bà xã tương lai của ta , cái tên khốn nhà ngươi , mau quay đi chỗ khác , ngươi không được” “Hự , mi nói vợ của mi thì chắc người ta thành vợ mi luôn được hả.Ta nói đây là vợ ta đấy , sao không. Mk, tiệu mĩ nhân quả thật là dung nhan trác tuyệt có một không hai ,Long gia gia ưng rồi đấy” Hai mắt Tử kim thần để lộ sự dâm tà , khiến hắn thật chăng khác nào một tên dâm tặc chính hiệu.. “Nàng là của ta , thằng khốn kia, ngươi mốn liều mạng với ta phỏng? ” “Cái gì , tên tiểu dâm tặc nhà ngươi , ngươi qúa lắm rồi đấy. Đại mĩ nhân là tất cả chúng ta cùng nhìn thấy , đâu chỉ riêng ngươi !” “Ngươi con dám nói là vợ ngươi àh , ta nói là vợ của ta đấy , có sao không????? Nói ngứa tai , ta đây nhìn một cách quang minh chính đại chứ không thèm lén lén lút lút như tên tiểu tử nhà ngươi !!!!!” Ngươi nhìn xem , đôi lông mày lá liễu, đôi mắt tựa nước hồ thu trong vắt , vòng eo nhỏ xinh, đôi nhũ hoa trắng muốt , nuột nuột!” Vừa nói Tử kim thần long vừa nuốt nớc bọt ừng ực , lúc này hắn đã trở thành một lão dâm tặc chính hiệu . Nam Cung Ngâm thấy thế máu nóng bốc lên , nghiến răng ken két : “ Ta nói Vương Lâm , bà xã tương lai của ta , vợ ta vợ ta...... mà lại để lão tiểu tử thúi ngươi nhìn thấy hết rồi!!!” Nam Cung Ngâm hằn học nhìn Tử kim thần long, hai mắt trợn tròn ra chiều vô cùng tức tối .Hắn lại nhìn Thần Nam và nói : “ hai ngươi mau quay ra chỗ khác , nếu không ta quyết liều mạng với các ngươi!” Thần Nam quay đi nói : “ta chẳng nhìn thấy gì cả!!!!” “Thế thì.... nãy giờ ta cũng chưa nhìn thấy gì hết !!!” Tử kim thần long vừa nói vừa huýt gió ra chiều trêu tức Nam Cung Ngâm rồi quay đầu đi . “ cái con rồng chết tiệt kia , ta cho ngươi một trận bây giờ !!” Nam Cung Ngâm vô cùng tức tối nói . “hềy , thạt xấu tính quá hẽ hẽ!!” “ cái con rồng chất tiệt , ngươi mốn làm ta tưc chết phải không :- w “ Long gia ta thiện tâm trong sáng ,ta chỉ mốn nói ta là người yêu cái đẹp, huynh không nên nghĩ xấu về ta như thế.Ta dùng cái nhìn trong sáng nhất của mình để chiêm ngưỡng vẻ đẹp nhục thể của tyệt đại mĩ nhân... Ta là con người quang minh lỗi lạc , lòng không vướng bụi tà, sao ngươi có thể nghĩ về ta như một kẻ xấu xa bẩn thỉu như thế. long gia gia ta vô cùng thuần khiết , trong sạch hyhy .” càng nói càng có thể thấy rõ Tử kim thần long đang cố ý trêu trọc Thần cung. “Cái tên khốn này , ta fải giết chết ngươi mới hả aa!!” Sau cùng , Thần Nam và Tử kim thần long lên không trung. Lúc này ánh mắt lão long vẫn lộ rõ vẻ dâm tà thèm muốn Thần cung dõi theo bóng Tử kim thần long với vẻ vô cùng nghi hoặc , đề phòng. Lúc này mới yên tâm quay đầu lại . Trong lòng bỗng nảy tà ý , tuy nhiên hai mắt vãn dõi theo Long bảo bảo miệng rít lên : “ ta bảo ngươi nhắm mắt cơ mà aaaaaaaaaa!!!!” Long bảo bảo từ trên không trung nhìn xuống chớp chớp mắt nhìn Nam Cung Ngâm rồi lại liếc nhìn tuyệt đại mĩ nhân Lưỡng long dường như vẫn trêu ngươi Nam Cung Ngâm khiến hắn không kìm được mà kêu lên một tiếng . Đúng lúc này , có tiếng mĩ nhân vọng lại”là ai??? kẻ nào ra đây cho ta:ám to gan ban nhìn trộm ta tắm!!!!” Nói tới đây , Vương Lâm bay lên khỏi mặt nước, một tay quấn chặt xiêm y quanh mình , một tay phóng ra thiểm quang thần kiếm khí , vô cùng lợi hại .. Thật chẳng khác nào Lăng ba tiên tử đang múa kiếm trong không trung. Chíu chíu chíu . Ba tiếng kiếm khí vun vút như rạch xé bầu không khí , Thàn Nam và lưỡng long không kịp nhìn nhắm tịt mắt lại, trốn ra phía sau Nam Cung Ngâm ... “ Ngươi , thì ra là ngươi tên dâm tặc kia , lần trước bổn cô nương đã tha chết cho ngươi , ngươi hôm nya ngươi lại dám nhìn trộm ta” Vương Lâm vừa giận vừa ngượng nói. “ Lâm muội nàng nhầm rồi , ta không hề có ý nhìn trộm nàng tắm ,một ngày không gặp mà như ba thu , ta thực sự là ta...... quá mong nhớ nàng. Ta ngày đêm tưởng nhớ đến nàng chỉ mong lại được một lần hội ngộ với mĩ nhân . Chỉ có điều không may lại có chuyện hiểu nhầm này....Lần này tuyệt đối ... không phải như lần trước” “ Dâm tặc mau nạp mạng aaa” “Đừng!” Nam Cung Ngâm quay đầu bỏ chạy, theo sau là Vương Lâm mặt đằng đằng sát khí đang không ngừng truy đuổi. Hai người kia đi khuất , một người ,lưỡng long mới ra khỏi nơi ẩn náu . Tử kim thần long lúc này mới nói : “ chúng ta có nên gíup tên tiểu dâm tặc này không nhỉ??Nếu khôg hắn sẽ bỏ mạng dưói tay mĩ nhân mất !!!” Thần Nam cười nhạt nói : “ yên tâm , ban nãy mĩ nhân không hề có ý muốn giết hắn . Việc của hai người họ chúng ta người ngoài không nên xen vào là gì , tốt nhất là quan sát thôi Đột nhiên dưới ánh trăng một thân hình hình tuyệt mỹ nhẹ nhàng lướt tới,nàng thướt tha bay lượn đẹp như cửu thiên huyền nữ ở trên trời, nàng như một vị tiên tử không nhiễm chút bụi nào của thế tục, nguyệt thẹn hoa nhường cuối cùng dừng chân tại một nơi mây mù mờ ảo cạnh ao Tử kim thần long hai mắt trợn tròn nói: "là nàng!" "Thần nói, đó tiểu mộng mộng." Tiểu long nằm trên vai Thần Nam mắt mở to ngượng nghịu nói. Mộng Khả Nhi vừa mới hành công xong, mặc dù biết cơ hội có lẽ quá xa vời, nhưng nàng vẫn kiên trì mỗi ngày thử luyện hóa tiểu sinh mệnh trong cơ thể mình. Vừa rồi nàng vận công nên xuất một ít mồ hôi,nên muốn đến ôn tuyền để tẩy thân. Trường bào màu trắng nhẹ nhàng rơi xuống. Dưới ánh trăng hiện lên một cơ thể hoàn mĩ có thể khiến nhật nguyệt lu mờ, mái tóc nàng cũng rủ xuống như mây. "Kiaiii" Thần Nam một cước đạp Tử Kim Thần Long vào hoa bụi rậm, rồi sau đó cầm Long bảo bảo đang ở trên vai nhét vào ngực, che hai mắt nó nói “Không được nhìn” "Thần nói,đàm luận, ta %^#%$#%! vì sao lại che mắt ta” Chương 233: Hữu Hài tử! Dịch giả: Tiểu Ma Phiền Nguồn: kiemgioi.com Mây đen chân trời đã tan hết, ánh trăng nhu hòa chiếu xuống, như phiến lông trắng vần vũ rớt xuống cành hoa thụ. Dưới ánh trăng sáng, Đạm Thai thánh như khoác thêm một lớp lụa mỏng, ánh trăng mông lung càng khiến phiến cổ thánh này càng thêm thánh khiết. Nơi đây mùi thơm ngát ngào ngạt, cây hoa bao bọc quanh hồ nước liễu rủ, tựa như mộng ảo, đẹp tựa tiên cảnh. Mộng Khả Nhi phong tư tuyệt mỹ, đẹp tựa tinh linh, toàn thân da như phủ một lớp ánh pha lê nhạt trong suốt. Nàng bước vào bồn suối nóng, tháo rải lụa buộc mái tóc dài, ánh trăng mềm mại trải xuống từng hạt nước, càng tôn nàng thêm thanh lệ xuất trần, thật như tiên tử giáng trần. Mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ ngay trước mắt, nhưng Thần Nam lại vô tâm quan khán, hắn chậm rãi lui về phía sau, chỉ muốn mau chóng rời khỏi, bởi hắn cùng Mộng Khả Nhi vốn có ân oán tình cừu phức tạp, hắn hiện tại chưa nghĩ ra cách giải quyết. Hai con thần long bị hắn kéo lui, dần dần rời khỏi bụi hoa. Bất quá, Tử kim thần long không phải kẻ chịu an phận thủ thường, mơ hồ hiểu được tình cảnh Thần Nam, không chút hảo ý ngửa mặt lên trời kêu một tiếng, dù thanh âm cực nhỏ nhưng cũng đủ Mộng Khả Nhi nghe thấy. “Ngao ô......” Thần Nam bị dọa giật mình bật dậy, thật muốn đá một cước vào con rồng lưu manh kia. Với tu vi Mộng Khả Nhi hiện giờ, phương viên trong vòng mười trượng gió thổi lá động còn khó qua khỏi mắt nàng, nhất là rồng bỉ ổi này cố ý độc địa tru lên, hơn nữa nàng đã quá quen thuộc với giọng này. Lúc trước lão lưu manh không dưới một lần ô ngôn uế ngữ với nàng, khiến vị tiên tử Đạm Thai phái mỗi lần nhớ lại đều hận tận xương, nơi đây dưới ánh trăng đêm dài tĩnh mịch đột nhiên tiếng rồng quen thuộc tru lên, khiến nàng vừa sợ vừa giận. Mộng Khả Nhi hất tay, y sam trên bờ bay xuống ao, nhanh chóng khoác lên người, đặp đằng không vọt lên khỏi mặt nước, toàn thân sương mù che phủ, quần áo ướt trong chớp mắt bị nàng dụng nội lực thổi khô, “Thần Nam ta biết ngươi đã tới, mau ra đây cho ta!” Mộng Khả Nhi quát lớn tựa không muốn để người khác nghĩ nơi này đã có chuyện thị phi gì. Thần Nam vốn đã bay xa hơn trăm trượng ý muốn bay lên trời, nghe vậy hắn liền dừng chân, lẩm bẩm: “Ta việc gì phải né tránh nàng, dù Đạm Thai Tuyền có ở ngay trước mắt, ta cũng chả việc gì phải lui một bước!” Tử kim thần long là thứ người chỉ e sợ thiên hạ không đại loạn, nghe vậy vội vàng hùa: “Hay a, chúng ta tại sao lại phải thối lui?” Long bảo bảo bộ dạng tiểu quỷ, xòe hai móng vuốt kim quang, lắc đầu: “Thần nói, chuyện tình cảm, người ngoài không nên can dự.” Thần Nam xoay người, bước nhanh quay trở lại, xuyên qua bụi cây hoa, nhìn vào thân ảnh tuyệt mỹ quen thuộc, mở miệng nói: “Đã lâu không gặp.” So với Thần Nam, hai con rồng có vẻ “khéo miệng” hơn, Long bảo bảo nhiệt tình chào hỏi: “Mộng tiên tử chúng ta đã lâu không gặp. Thần nói, một ngày không gặp như cách ba thu, tính ra chúng ta đã phải mấy trăm năm xa cách.” “Đúng vậy, Mộng tiểu mẹ cái ... kia.... cái.... kia... cái...kia, hắc hăc... hắc hắc....” Tử kim thần long nín cười, chỉnh giọng nói: “Mộng mỹ nữ đã lâu mới thấy, thật không ngờ rằng ngươi càng ngày mỹ mạo càng rung động lòng người. Cái gì tư như chim sa cá lặn, mạo như bế nguyệt tu hoa, sắc khuynh thành khuynh nước, tất thảy đều không thể miêu tả hết nhan sắc Mộng tiên tử a. Ngay cả vầng trăng sáng đứng trước ngươi cũng phải buồn bã mà thất sắc....” Lão rồng bỉ ổi vừa nghe như nhục mạ mà vừa như thể đang hết lời ca ngợi. Hai con rồng đều hiểu quan hệ giữa Thần Nam và Mộng Khả Nhi cực kỳ phức tạp. Bây giờ tốt nhất không nên đắc tội tý nào. Long bảo bảo trước kia dù từng đắc tội Mộng Khả Nhi nhưng đem so sánh với Tử kim thần long cũng chả là gì. Mộng Khả Nhi gặp lại nó, chân mày ngọc nhíu lại, có thể hiểu nàng đang cực lực khắc chế, nếu không ngại điều cố kỵ, sợ rằng nàng đã cho rồng lưu manh kia một kiếm. Mộng Khả Nhi nghiến răng tức tối, đối diện Thần Nam, chậm rãi đi tới, trên tóc vẫn còn vương vài hạt nước, trông nàng tựa như đóa hoa mềm mại. “Thần Nam mới rồi ngươi vì sao lại muốn chạy trốn?” Mộng Khả Nhi lạnh lùng nói. “Ta muốn tới thì tới, ta muốn đi thì đi. Đất trời rộng lớn, ai có thể trói buộc ta?” Thần Nam không khách khí đáp lại. “Ngươi.... loại ngươi vô sỉ, mới vừa rồi.... vừa rồi ngươi nhìn trộm ta phải không?” Thần Nam cảm ứng được địch ý mãnh liệt từ Mộng Khả Nhi, hắn tự nhiên cũng thấy bất mãn, vẻ mặt chế nhạo: “Còn gì để lén xem sao?” “Ngươi.....” Mộng Khả Nhi tức giận muốn ói máu, nhìn vẻ mặt đối phương, cùng ngữ khí nói chuyện này, nàng tự nhiên lại nhớ tới cuộc hôn nhân hoang đường ở Tây phương. Dù chỉ là cuộc hôn nhân ngắn ngủi, bất quá chỉ được mười ngày, nhưng thật sự không cách nào thay đổi sự thật nhục nhã này. “Tanh....” Trường kiếm bật ra, chỉ vào Thần Nam, cắn răng nén giận nói: “Ta muốn cùng ngươi quyết chiến!” “Đáng tiếc, ngươi không phải đối thủ của ta, mặc dù ta có bất động một chỗ, ngươi cũng không thể giết được ta.” Nghe những câu như thế, Mộng Khả Nhi càng thêm phẫn nộ, khí chất trấn tĩnh từ nãy khó thể giữ tiếp được, thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Bất quá, Mộng Khả Nhi dù sao cũng không phải thường nhân, nàng mặc dù căm phẫn, nhưng chỉ trong thời gian ngắn lại trầm tĩnh xuống. “Thần Nam, ngươi kêu hai con rồng rời khỏi đây. Ta muốn cùng ngươi nói chuyện một mình.” Mộng Khả Nhi bình tĩnh nói, khôi phục lại thần thái vô tình như trước, thánh khiết nghiêm nghị không thể xâm phạm. “Được!” Thần Nam quay đầu đối mắt với hai thần long nói: “Hai ngươi về trước đi.” Hai con rồng kỳ thật cũng không muốn dây thêm vào Mộng khả nhi, nghe vậy liền sưu sưu hai tiếng biến mất trong trời đêm. Hương hoa thơm bên ven ao tĩnh lặng, Mộng Khả Nhi kiềm chế tâm tình, nội tâm tranh đấu, không biết đối Thần Nam mở miệng như nào. “Thần Nam ta muốn giết chết ngươi!” Thính xuất, lời đầy căm phẫn, quả thật tâm thanh Mộng Khả Nhi có lẽ chỉ muốn giết chết Thần Nam, tẩy hết sỉ nhục cho nàng. “Ta không dưới một lần nghe ngươi nói vậy, nhưng tới giờ ta vẫn sống tốt. Trừ phi phát sinh kỳ tích, nếu không cả đời này ngươi chỉ có thể vĩnh viễn mơ tưởng mà thôi.” Thần Nam nói không chút khách khí. “Ngươi.... hừmmm!” Mộng Khả Nhi dù trong lòng trào lên một cổ xúc động, đành nén lại câm phẫn nơi lồng ngực, cuối cùng đành hừ một tiếng lạnh. Hai người yên lặng một hồi. Tâm tư Mộng Khả Nhi rối loạn, thật lâu sau nàng mới đau khổ nói: “Thần Nam ngươi ác ma, ta hận ngươi! Ngươi..... để cho ta đối mặt tổ sư như thế nào....” Mộng Khả Nhi như bàng hoàng, sợ hãi, nàng không biết có thể giải quyết ... tiểu sinh mệnh như nào. Hôm nay đối mặt Thần Nam, nàng chỉ muốn xả hết tức giận, nhưng vốn tự tôn tự ngạo của bản thân khiến nàng không cách nào mở miệng. Thần Nam bình tĩnh nhìn nàng, nói: “Chuyện đã phát sinh, chúng ta không cách nào thay đổi, nhưng chuyện sẽ xảy ra, chúng ta có lẽ có thể thay đổi. Ta và ngươi phân tranh, ta mong có thể dừng lại?” Nghe vậy, Mộng Kha Nhi khí chất thanh nhã nơi nàng tan biến, nàng kích động mắng: “Vô lại, cầm thú, bại hoại, ta muốn giết chết ngươi, ta muốn giết chết........hài tử của ngươi!” Hai chữ cuối cùng “hài tử” rất mơ hồ, cơ hồ không bật thành lời, nhưng vẫn tới tai Thần Nam, hắn cảm giác vô cùng kinh ngạc, có chút kinh dị nhìn Mộng Khả Nhi, giật mình hiểu ra, thất thanh kêu lên: “Ngươi..... ta có hài tử?” Thần Nam hoàn toàn ngây dại, lắp bắp nói: “Tại Tây phương..... đã hơn một năm rồi, như vậy.... nó ... đã sinh ra, là ... nam hay nữ? Nó đang ở đâu?” Mộng Khả Nhi vừa thẹn vừa tức, bí mật to lớn này cuối cùng cũng đã nói ra, dù những gì Thần Nam nói không phải chân tướng sự thật, nhưng cũng không còn bao lâu, khiến nàng hận không thể tìm được cái xích nào để trói hắn lại. “Ngươi ác ma đáng chết vạn kiếp câm lại cho ta! Ta không muốn găp ngươi, cả đời này không muốn gặp lại ngươi!” Mộng Khả Nhi cắn răng, muốn giết Thần Nam nhưng không đủ bản lĩnh, cuối cùng xấu hổ hận hận đạp cước bay đi. Nhìn tuyệt mỹ thân ảnh, như tiên tử giáng trần bay đi giữa bụi hoa thụ, Thần Nam hoàn toàn ngây dại. “Ta .... và nàng... có hài tử? Tiên tử Đạm Thai thánh sinh cho ta một hài tử!” Thần Nam u mê tự nói, đứng như hóa gỗ. Nếu tin tức này truyền ra, tất sẽ dẫn tới đại động thiên hạ, không biết bao người sẽ thương tâm rơi lệ, không bết bao ngươi sẽ cùng Thần Nam liều mạng. Thiên hạ đệ nhất thánh khiết tiên tử cũng trở nhành mẹ, thật khó thể tưởng tượng. Thần Nam bước đi như mất hồn, đi khỏi Đạm Thai thánh địa, tiên tử vô số người tôn kính trên thiên hạ lại có con với hắn, khiến hắn có chút phiêu phiêu, lại có chút buồn bực, chút mê mang. Lúc này tâm tình hắn phức tạp, thật khó có thể nói ra. Tiếng thét ngoài phương bắc Thánh địa, tuyết lạnh bay bay, không khí âm hàn nhất thời khiến hắn thoát khỏi cơn mê, khôi phục thái độ bình thường, bước nhanh về hướng băng động. Bất quá ngay lúc này, hắn đột nhiên phát hiện trên không trung có ngọn lửa lớn khiêu động, bắt mắt, phong tuyết xung quanh đều tan chảy. Thần Nam chấn động, bay lên trời về hướng ngọn lửa. Khoảng cách càng lúc càng gần, Thần Nam chấn động, bởi hắn phát hiện kỳ lân trong truyền thuyết đang đứng giữa hư không! Tất thảy ngọn lửa lớn đều vây quanh hắn khiêu động, hỏa quang cũng từ nó mà ra. Chương 234 Ác ma trong truyền thuyết Dịch giả: Béo Nguồn: kiemgioi.com Luồng thần hỏa đang đuổi theo sát Thần Nam bỗng nhiên bạo trướng,một cơn gió lớn kéo đến thổi tuyết bay đầy trời , khiến cho khắp thiên địa tràn ngập thần hỏa,trong phương viên trăm ngàn trượng rừng tre đều bị thiêu trụi lá, tro tàn rơi lả tả xuống đều bị gió tuyết hóa thành mây mù, trong thiên địa như xuất hiện thêm một cây hỏa trụ thật lớn giữa trời, chiếu ra thần quang ánh sáng ngọc chói chang. Một con kỳ lân cao hơn mười trượng ngang nhiên đứng trong hư không,toát ra khí thế ngạo nghễ thiên hạ, khiến Thần Nam cũng cảm thấy khó tin.Hắn cảm nhận được một cỗ áp lực lớn lao giống như biển dữ trào dâng gầm thét . Kỳ Lân thần thú, thân hươu, ngưu vĩ, móng ngựa , vảy cứng, trên đầu lâu có một cây sừng thần tỏa hào quang chói sáng. Nó cứ như vậy lẳng lặng địa đứng giữa không trung , quanh thân liệt hỏa vây quanh , khắp bầu trời đều bị thiêu hồng , hơi thở thần thánh không thể xâm phạm truyền ra xung quanh. Toàn thân tỏa ra ánh sáng như ngọc, toàn thân bốc lên một ngọn thần hỏa thao thiên, người thường vốn khó có thể tưởng tượng ra được, đây tuyệt đối là một cường giả ! mạnh như Thần Nam bây giờ sắc mặt cũng phải tái xanh, bây giờ hắn bất kính thiên , không bái địa, dám lên trời giết tiên,nhưng thấy con kì lân trước mắt này cao thâm khó lường,hắn trong lòng cũng thấy lo lắng,bởi vì hắn thật sự không cómột tia nắm chắc chiến thắng đối phương . Thần Nam chậm rãi bay xuống, bình tĩnh hỏi "tiền bối đang đợi ta ?" “Uhm!" đơn giản chỉ một chữ, nhưng cũng đủ gây chấn động. " Ngài là?” “thập vạn đại sơn bệnh kỳ lân !" thần nam khẽ hít một hơi,đối với thần thú trong truyền thuyết trước mắt ,hắn đã được nghe qua. Lúc trước hắn vừa mới xuất thế, thập vạn đại có lời đồn có kỳ lân xuất thế,hắn chẳng biết trời cao đất rộng,từng ảo tưởng bắt thần thú về cởi ngựa . Nhưng là, tu vi hắn ngày càng mạnh hơn,cảnh giới của hắn tăng lên rất nhanh ,hắn tiếp xúc địch nhân cũng càng ngày càng nhiều , đối với kỳ lân thần thú trong truyền thuyết cũng hiểu biết càng ngày càng nhiều . Cuối cùng ,hắn đưa ra kết luận ,kỳ lân thần thú vô luận lai lịch hay là tu vi đều không thể lường được , vô luận người phương nào cũng không thể dò xét được. Truyền thuyết nói là kỳ lân thần thú chính là từ thiên giới hạ xuống cũng có người đàm luận nó là một ẩn tu cái thế cường giả của yêu tộc,lại có người nói nó chính là một ão kỳ lân bị trọng thương ,một mình lẳng lặng trốn tránh ở thâm để dưỡng thương .Thậm chí từng có người hoài nghi kỳ lân có thể là đã tham gia quá thượng cổ đại chiến may mắn sống sót! Thần Nam cảm giác được một cỗ lớn lao áp lực, hắn muốn dò la xem lão kỳ lân chính thức thực lực, nhưng chỉ cảm giác được một cổ bàng bạc như biển, ngưng trọng như núi năng lượng ba động, cự thú chân chính tu vi căn bản không thể suy đoán "Lão kỳ lân có lẽ không thể dưới thần vương!, nhân gian quả nhiên ẩn tu siêu cấp cao thủ khó có thể tưởng tượng a!" Thần Nam trong lòng âm thầm cảm thán. Bất quá, không lại hắn lập tức điều chỉnh tâm tự, hướng vào ruyền thuyết thần thú làm lễ,nói: "Tiền bối tìm ta có việc gì không?" Thần hỏa bao phủ kỳ lân thần thú, nó nhẹ nhàng nói: "Nếu ta không có đoán sai, ngươi tới đạm thai cổ thánh địa, tất nhiên là muốn thả ra Đại Ma Vương trong truyền thuyết bị thần vương liên thủ phong ấn. Lão kì lân vừa nói đã trúng bí mật trong lòng, Thần Nam chấn động, nói: "Tiền bối ngươi lần này từ đâu mà đến đây? Vì cái gì mà nói như vậy?" "Không nên giấu diếm ta, ngươi gần đây tại thiên giới đại náo, đã bắt đầu lưu truyền tại nhân gian huyền giới. Vì trả thù thiên giới mấy vị thần vương, ngươi tất nhiên nghĩ phương pháp đối phó bọn họ, tất nhiên sẽ nghĩ đến Ma vương bị phong ấn!" "Nếu tiền bối đã biết nhân quả trong đó, ta cũng sẽ không dấu diếm nữa. Không sai, ta muốn thả ra đạm thai cổ thánh địa cái thế đại Ma vương, ta muốn tặng cho thiênngày giới mấy vị thần vương một cái siêu cấp đại lễ !" Nếu đã bị lão kỳ lân động đoán được, Thần Nam cũng không còn cái gì giấu diếm. Lão kỳ lân thần sắc phi thường nghiêm trọng, nói: "Không được! Lúc này hoàn không thể thả ra này Ma vương, nếu không hội khiến cho thiênn hạ đại loạn" "Vì cái gì?" Thần Nam không hiểu, đồng thời trong lòng hơi giận. Lão kỳ lân thần sắc phi thường nghiêm trọng, trầm giọng nói: " phong ấn Ma vương tại Đạm thai thánh địa không hề đơn giản.Đối với rất nhiều người mà nói hắn là một cơn ác mộng, nếu đưa hắn thả ra, không chỉ có thiên giới đại loạn một hồi, Nhân Gian Giới cũng tất nhiên cũng không tránh khỏi. "Cái này ……" Thần Nam không hiểu gì cả. "Sự tình năm đó các ngươi hậu bối không thể hiểu rõ đuợc.Lúc phong ấn ma vương, tiên thần thi cốt xếp thành núi,máu thần linh chảy thành sông,hy sinh liễu vô số tu giả mới phong ấn được hắn. Chính thức chủ lực …… hắc hắc, không riêng thiên giới cường giả tham dự việc này, nhân gian cũng có cao thủ tham gia. Ngươi nếu vì liễu trả thù mà thả hắn ra, không khỏi xảy ra thiên giới đại nạn mà nhân gian giới cũng thống khổ vô cùng Thần Nam thất thần,Ma vương trong truyền thuyết tựa hồ mạnh đáng sợ, vượt quá tưởng tượng của hắn. Nếu thật sự đưa hắn thả ra, có thể dẫn đến đại họa. Kỳ lân thần thú nói: “gã này mà thả ra, cho dù là cao thủ thời thượng cổ trong truyền thuyết muốn áp chế hắn cũng không dễ dàng gì" Thần Nam trong lòng bắt đầu tính toán, một kẻ nghịch thiên cấp Ma vương, thật sự là một thanh kiếm sắc a! Thần Nam vẻ khó hiểu hỏi: "Tiền bối lần này có ý gì?" Kỳ lân thần thú trầm giọng nói: "Mở Tâm Linh Chi Nhãn của ngươi, nhìn lại đạm thai cổ thánh địa đi. Có người dùng thông thiên đại pháp lực,giấu đi khí tức nơi này, bày ra một tòa hư ảo thần trận, hoàn toàn che dấu lhân tướng." Thần Nam biết Tâm Linh Chi Nhãn chính là 1 loại thiên nhãn thần thông, bất quá không lại hắn bây giờ còn không biết như thế nào mở thiên nhãn. Lão kỳ lân ở giữa trán phát ra một tiathần quang, trực chỉ trái tim hắn,trong phút chốc Thần Nam đột nhiên cảm giác bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới, toàn phương vị cảnh vật toàn bộ hiện lên tại hắn trong lòng. Hơn nữa khoảng cách xa vượt quá tưởng tượng của hắn. Cái này… dĩ nhiên là thiên nhãn thông!với sự trợ giúp của lão kỳ lân hắn mở thiên nhãn, hắn nhắm lại hai mắt, nhưng cho dù có muốn nhìn tới điểm cực viễn đi chăng nữa,hắn vẫn có thể hoàn toàn quan sát được" Thiên nhãn thần thông là thế, bất quá, không lại trước mắt hắn không thể thành thục sử dụng. Phía sau, Thần Nam đột nhiên phát hiện, một tầng mông mông lung lông, nếu có như vô vụ khí, bao phủ tại khắp đạm thai cổ thánh địa bầu trời. Mặc dù lúc này mở thiên nhãn, cũng chỉ thấy cảnh vật hết sức mơ hồ "Đó là ……" Lão kỳ lân trầm giọng nói: "Thấy rồi chứ, có người dùng pháp lực lớn lao động tay động chân ở đây, dấu diếm thiên giới cũng như nhân gian phần đông cao thủ,làm cho mọi người còn tưởng rằng cổ thánh địa ác ma vẫn còn đang bị phong ấn vững vàng,người nào đó pháp lực thông thiên, phi thường đáng sợ! Ta nếu không phải vì tìm ngươi,sợ rằng còn không biết chuyện ở đây" Đây tuyệt đối là một tin tức kinh thiên đủ để chấn kinh thiên giới cùng nhân gian,lại có thể có nguời dùng đại pháp lực phong tỏa đạm thai cổ thánh địa chân tướng! nếu truyền ra e sẽ có sóng gió nổi lên Giờ phút này, Thần Nam cũng cảm thấy đau đầu, nói: "Ma vương phong ấn, sợ rằng có quan hệ với người kia" Kỳ lân thần thú gật gật đầu rồi lại lắc đầu, nói: "Hắn đang đợi thời cơ thích hợp a, ta chỉ sợ thần bí nhân mượn ngươi tay, thả ra cái thế đại Ma vương!" Thần Nam ôm song chưởng, trầm ngâm liễu một hồi rồi nói: "thiênngày giới có vài tên thần vương đáng chết,khiến cho ta phải khổ sở, nhưng ta không muốn trúng mưu của kẻ nào đó kia" Kỳ lân thần thú nói: "Ngươi biết thế cục phức tạp cùng nguy cấp là tốt rồi, bây giờ ngàn vạn lần không nên coi thường mà manh động, nhất quyết không thể vận dụng vài món côi bảo trong tay ngươi phá phong ấn. Ta bây giờ phải đi liên lạc một vài lão già, chuẩn bị ứng phó với người trên thiên giới. Ngươi không nên vội vã, một khi bọn họ biết sẽ toàn lực xuất thủ " Thần Nam trong lòng cười thầm,lão già kia cũng không phải tốt,chưa gì đã phòng bị người trên thiên giới rồi Lão kỳ lân một tiếng thét dài, quanh thân lửa bay ngập trời, phát ra ánh sáng ngập tràn,ánh sáng càng ngày càng mạnh, cuối cùng hóa thành một tia thần quang, như Lưu Tinh rất nhanh biến mất tại viễn không. Vài ngày tiếp theo, Nam Cung ngâm vẫn không có xuất hiện, hắn có lẽ đã cao chạy xa bay. Mấy ngày nay, Thần Nam đều ở bên ngoài đạm thai cổ thánh địa thám sát, có khi cũng tiến vào cổ thánh địa dò xét, hy vọng có thể phát hiện ra một chút thông tin về Ma Vương Thần Nam dần dần phát giác, đạm thai cổ thánh địa đã xuất hiện một vài tu giả, những người này đều cực lực che giấu tung tích, bất quá, vẫn bị hắn cảm giác được. Hắn phát giác, những người này đều là ngự không phi hành cao thủ không thể nghi ngờ chính là các huyền giới tu giả. Thần Nam lẩm bẩm: "Kỳ lân lão thú thật sự đã đem tin tức truyền đi, sợ rằng một vài lão cổ đổng đã bắt đầu điều binh khiển tướng" Hắn biết những người này đều tại chuẩn bị nghênh tiếp một hồi đại chiến trong tương lai, tựa hồ bọn họ hiểu được Ma vương xuất thế không thể tránh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi Mấy ngày nay tới nay, thiên giới liên tục hạ phàm nhằm tìm kiếm chuyển thế tiên thần, bất quá, không lại Thần Nam biết một tràng sóng gió lớn sẽ nổi lên, thiên giới vài thần vương tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ giết hắn. Sau mấy ngày Thần Nam cùng hai con thần long bay phía xa xa nhìn về phía đạm thai thánh địa thì đột nhiên chứng kiến một mảnh hư không đột nhiên vỡ ra một người,thông đạo thiên địa đột nhiên xuất hiện,hơn mười vị tiên thần xuất hiện trên bầu trời đạm thai thánh địa "Ngao ô …… lại thêm vài kẻ từ thiên giới tới chịu chết, tiểu tử ngươi còn đợi gì nữa?" Thần Nam định định nhìn đạm thai thánh địa, lẩm bẩm: "Dĩ nhiên là nguời của đạm thai phái tại thiên giới,Đạm Thai Tuyền không tiếc hao phí đại pháp lực đưa môn nhân đến Nhân Gian Giới, nàng bây giờ còn không biết chuyện phong ấn Ma vương sắp thoát ra mà, rốt cục là vì sao? Chương 235: Cảm đả mẹ hài tử?! Dịch giả: Tiểu Ma Phiền Nguồn: kiemgioi.com Giữa trận trận ánh sáng rực rỡ, mười vị tiên nhân chậm rãi bay xuống trên những đám mây hồng, hiện lên trên bầu trời Đạm Thái thánh địa, khiến nơi này càng thêm vẻ hư ảo, như tiên cảnh nhân gian tráng lệ. Bên trong Đám Thai thánh địa tiên nhạc khởi xướng, phía dưới các vị trưởng lão, phần đông đệ tử Đạm Thai quỳ lạy trên mặt đất, vô số người kích động mà khóc. Đã hơn trăm năm qua, Thiên giới chưa từng phái tiên nhân xuống Đạm Thai thánh địa. Mà cũng đã hơn trăm năm, cổ thánh địa cũng không một ai thành công phi tiên mà đi. Tiên phàm cách đoạn đã suốt trăm năm. “ Cung đón thượng tiên giá lâm!” “ Trời giúp Đạm Thai một mạch, cung đón các vị thượng tiên!” “ Đạm Thai thần quang chiếu khắp nhân gian, bái kiến các vị thượng sư!” Nội cổ thánh địa vang thanh âm hoan đón, tất thảy Đạm Thai đệ tử thành kính quỳ lạy trên mặt đất, thâm tâm hân hoan nghêng tiếp mười vị tiên nhân Thiên giới hạ giới! Mười vị tiên nhân có nam có nữ, nam tử tuấn tú phong nhã, nữ tử thanh lệ xuất trần, không chút khí tức phàm trần, vừa nhìn đã thấy toát lên hồng trần thế ngoại kim tiên. “ Đạm Thai đệ tử bái lễ!” Một nữ tiên thanh âm thanh thoát lệnh tất cả Đạm Thai đệ tử đứng lên. "Tạ tiên tôn!" Đệ từ đồng thanh cung tạ. “ Thiên giới Đạm Thai và Nhân gian Đạm thai vốn một mạch. Phàm là đệ tử Đạm Thai đều nghe theo lệnh Đạm Thai tiên tôn, tuân theo thần thánh giáo nghĩa của thánh địa, nguyện đem ánh sáng thánh địa chiếu khắp thế gian, chiếu khắp thiên địa!” Tiên âm nhu hòa không ngừng vang khắp bầu trời Đạm Thai thánh địa, truyền khắp mỗi tấc không gian, truyền vào cả tuyết trong núi xa. “ Ngao ô.... đám thần côn này thật đáng đánh, nếu mỗi ngày đều có người truy sát bọn hắn, ta xem bọn hắn còn dám buông lời hoa mỹ không?” Lưu manh thần long bộ dạng tức tối, tựa hồ rất không hài lòng mười vị tiên nhân này. “ Thần nói, Thế gian này hết thảy giáo nghĩa đều dối trá, duy có ta đại đức đại uy cứu giúp nhân gian, tin ta thì hữu sanh, ngã mễ đầu phát!” Tiểu long bộ dạng thành kính, gập tiểu hoàng kim móng, cúi đầu, thái độ thần côn mười phần. “ Ngao ô... Tiểu tử nhà ngươi không cần lo lắng làm gì. Với mấy tên gia hỏa kia, ngươi không phải nói nhiều. Phàm là tiên nhân thiên giới hạ phàm, ngươi còn cần phải cân nhắc sao? Giết sạch chúng! Mấy gã thần côn này chỉ đáng cho long đại gia ta dẫm đạp lên.” “ Thần nói, cá chạch ngươi ông tổ đần độn!” Long bảo bảo giả bộ tức giận nói: “Thần nói, chúng sinh ngang hàng, chúng ta cần phải yêu thương hài tử thì phải dạy bảo chúng nó mới đúng. Phải để bọn họ hiểu được thế gian này duy ta đại đức đại uy mới là chúa tể chính thức, khiến bọn họ từ bỏ Đạm Thái phái. Thành môn hạ đại đức đại uy ta mới là chính đồ! Cần tiến hành một buổi tẩy lễ tâm linh, khiến bọn họ hiểu được quang mang, ánh mắt ai mới có thể chính thức chiếu khắp thế gian!” Thần Nam thích thú nhìn hai con thần long, nhất là ánh mắt tiểu long, tiểu côn đồ này thật sự càng ngày càng giống thần côn. Hắn ho khan một tiếng cắt ngang hai tên bất lương đang tranh luận: “Hai ngươi, một kẻ luôn sợ thiên hạ cuồng đồ không loạn, kẻ thì không an phận mộng tưởng thành lập tà giáo, thật khiến người khác khổ não. Tới đây hai người cần an phận thủ thường, vạn nhất không được làm loạn. Hiểu chưa?” Dù cho Thần Nam muốn an phận thủ thường nhưng thế cục trong nháy mắt vạn biến, căn bản cũng không xuất phát từ hắn. Nửa ngày qua, trong núi tuyết bên ngoài Đạm Thai cổ thánh địa, có không ít tu chân giả. Dù mọi người đều cố gắng che dấu hành tung, nhưng vẫn bị Thần Nam phát giác một vài nhân vật. Hơn nữa, trong những người này, Thần Nam mơ hồ thấy được vài đạo thân ảnh quen thuộc. “ Không thể nào. Tu chân giả Tây phương cũng tới đây?” Thần Nam đứng trên đỉnh tòa tuyết phong, để mặc bông tuyết phiêu rơi trên người, ngắm nhìn trời tuyết trắng vô tận. “ Đáng kiếp, là con thằn lằn ngũ sắc Lan Đức la ni, một trong thập đại cao thủ long tộc Tây phương, tại Tây thổ ít có địch thủ. Thằn lằn khốn khiếp này lần trước tại Tây phương truy sát ta thừa sống thiếu chết, bây giờ lại chạy tới nơi náo nhiệt này, chúng ta tới trả thù với nó a?” Tử kim thần long hừ hừ nhìn đạo long ảnh biến mất vào tuyết trắng. Thần Nam nói: “Con rồng này không hoàn toàn hung ác. Ai bảo ngươi lúc trước ăn trộm toàn bộ gia sản nó. Không kiếm ngươi hạ sát thủ là đã có chút lưu tình rồi. Loại hung ác nhất mới là thần Ma Viên cùng với cái thứ được xưng bất bại thiên tài long tộc Phương tây tam đầu hoàng kim thần long Lạp Ngang Tư. Lúc trước, hai tên khốn này cùng đấu thần Trát Lý Tư theo lệnh Đỗ gia huyền giới tìm chúng ta hạ sát thủ a. Lần này đừng để ta tóm được, nếu mà để ta trông thấy, ta hứa sẽ lột da bọn hắn.” Đấu thần Trát lý tư, thần Ma viên sáu đầu, hoàng kim thần long ba đầu Kỳ Lạp ngang tư, ba tên gia hỏa này đều là cường giả có khả năng phá toái hư không, lúc trước ngoài thành bái đán thánh Tây thổ truy sát Thần nam, cuối cùng dẫn tới lão bạo quân Khôn Đức ra tay. Khiến Thần Nam bị phong ấn dưới tầng mười tám địa ngục, sau Thần Nam tại nơi nhờ Tây Thổ đồ đằng thi triển pháp lực cường đại tiến nhập Thiên giới, dẫn phát một loạt sự kiện. Tử kim thần long lúc có thể nói đã nếm không ít đau khổ, nghiến răng kèn kẹt nói: “Ba tên này là khởi đầu cho một loạt sự kiện a! Chỉ hận không thể lập tức giết hết bọn hắn, bất quá thế lực đằng sau bọn hắn khiến người ta khổ não a, nhất là thần Ma Viên sáu đầu kia.... @#&* cổ viên lão nương, lão nhi bất tử, đáng sợ dị thường!!” Một người hai rồng tạm thời cũng chưa phát hiện ra tung tích thần Ma Viên cùng hoàng kim thần long, bất quá sự tình kế tiếp nhất thời khiến bọn họ tạm quên chuyện này. Thần Nam không thể không thể ra! Lúc này, giữa trời Đạm Thái cổ thánh địa trận trận phá toái hư không, mới với rồi giáng hạ mười vị tiên nhân, như thể có người cần lập tức quay lại Thiên giới. Hiển nhiên, bọn họ đã biết được tình thế cổ thánh địa, biết được đại Ma vương bị phong ấn sẽ sớm thoát được. Đại sự kiện này đủ khiến bọn họ hoảng loạn, phải lập tức truyền tin này lên Thiên giới, cấp báo Đạm Thai Tuyền. Bất quá, Thần Nam tuyệt đối không cho phép bọn họ làm như vậy, dù chưa quyết định sẽ giúp cái thế Ma vương thoát khốn hay không, nhưng hắn cũng không muốn thần vương Thiên giới sớm có chuẩn bị. Hắn triển khai thần vương dực, như một dải cầu vồng vắt ngang trời, tại không trung lưu lại một đạo vĩ quang dài, bay về Đạm Thai thánh địa. Lúc này, trong Đạm Thai thánh địa, phần đông đệ tử dẫn đầu là trưởng lão, đang hồi hộp nhìn trời cao, sợ rằng có chút sai thác. Đối với nhiều người mà nói, đều vô cùng kích động, đã được chứng kiến tiên nhân bản phái hạ phàm,này lại được xem bọn họ phá toái hư không bay đi, thật là một hạnh sự. "Oanh oanh oanh ……" Thiên lôi trân trận, từng đạo sấm chớp lớn từ trời cao đánh xuống, hư không phá toái, một thông đạo không gian nối Thiên giới và Nhân gian xuất hiện giữa hư không. Mười vị tiên nhân cùng nhau giúp một tiên tử, đưa nàng thuận lợi tiến vào thông đạo không gian, quay về Thiên giới báo tin. Tập trung tại đây hơn vạn Đạm thai đệ tử thành kính quỳ lạy, đột nhiên đạo thần quang phá không mà tới, một nam tử tay cầm đại long đao, như thần ma cuồng phách hạ giá. Huyết sắc đao mang dài mười trượng, trong nháy mắt phách nát thông đạo không gian, đồng thời kéo cả thiên phạt, sấm chớp cuồng loạn giữa trời. Hư không đều tan nát, từng đạo kim xà cực đại tràn ngập bầu trời. "Thần Nam là ngươi …… ngươi …… muốn làm gì?!" Hiển nhiên, hơn mười vị tiên nhân đều nhận ra Thần Nam, dù sao tại Thiên giới, Thần Nam huyết sát bốn phương, lưu lại ấn tượng quá sâu sắc. “ Haha.. đâu có gì. Các người đường xá xa xôi mà tới, muốn mời các ngươi lưu lại một vài ngày. Bây giờ, ta muốn mời vị tiên tử muội muôi này đi nói chút chuyện phiếm.” Đang nói, Thần Nam vội mở nội thiên địa, tóm tiên tử đang muốn phi thăng hồi Thiên giới vào trong. Rồi nhanh chóng bế hợp nội thiên địa. Sau đó dùng đại long đạo chống lại thiên phạt. Mười vị tiên nhân sắc mặt đột biến, bọn họ biết sát tinh này đáng sợ cỡ nào, nếu không có tu vi cấp thần vương, sợ rằng khó có thể cùng hắn tranh phong. Đệ tử đang quỳ lạy thành kính trên mặt đất đều giật mình mở lớn hai mắt. Tiên sư Thiên giới hạ phàm trước mặt bọn họ bị một người trên Nhân gian giới vốn được đồn đại đệ nhất thanh niên cường giả bắt giữ, thật sự bọn họ không biết nói sao. Tất thảy đệ tử Đạm Thai phái đều trợn mắt há mồm, khiếp sợ nhìn nam tử cuồng vọng đang chống lại thiên phạt trên không trung kia, chuyện này có chút gì đó ngoài tưởng tượng! Dù sao cũng là tiền bối tiên nhân bọn họ, tiên bối cao thủ đột nhiên bị người ta bắt mất muội muội đi nói chuyện phiếm.... Thật sự quá điên cuồng, dù có là ai cũng không thể tiếp nhận chuyện này! “ Ngao ô...........” Một thanh âm chấn thiên, Tử kim thần long bay tới. Rồng bỉ ổi không chút hảo ý cười: “Còn vị muôi muội nào muốn đi nói chuyện phiếm không? Thần tiểu tử vốn không khéo miệng, lão long ta có thể cùng các ngươi nói chuyện, ai nguyện ý cùng ta đi a? Chúng ta cùng nhau bàn luận lý tưởng đời rồng, đàm đạo về hoài bão đời rồng, thật là ý nghĩa biết bao a!” Mười vị tiên nhân nghiến răng, hận không thể lập tức lột da Tử kim thần long, bất quá không ai dám coi thường mà manh động. Dù sao họ cũng biết chuyện lúc trước Vương Chí tại thiên giới xuất quân vây bắt Thần Nam, nếu bây giờ cho hắn chút cớ động thủ. Hắn có thể lại đại sát trả thù. “ Cuộc đời rồng thật vô vị a! Bao năm tháng ngao du khắp thiên hạ, tự do vẫy vùng cùng trời đất, thế nhưng thế gian này không tiên tử muội muội nguyện ý thành tri kỷ của ta, bi ai, bi ai!” Tử kim thần long bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ. Mấy vị tiên tử hận đứng trước mắt hận không chịu nổi, chỉ muốn đè hắn xuống đánh một trận thừa sống thiếu chết. Đệ tử Đạm Thai phái ở nhân gian đều xúc động thổ huyết. Một người, một rồng này thật quá kiêu ngạo. Tiên tử hạ phàm Thiên giới nói như thế nào cũng đều hơn trăm tuổi, Hai kẻ ngông cuồng này lại có thể đem những muội muội này ra châm chọc, tất thảy đều nhìn bọn họ giận dữ. Trong đám người này có cả Mộng Khả Nhi. Nàng thật sự không nghĩ hai tên gia hỏa này dám tới náo loạn, thật có thế nói gan lớn tày trời. Đồng thời cũng giật mình Than Nam tu vi hiện giờ thật đáng sợ. Mặc dù từ trước tới nay, có nghe nhiều truyền thuyết về Thần Nam, nhưng nàng vẫn không khỏi ngạc nhiên. Điều rất hiển nhiên có thể thấy rằng ngay cả tiên sư từ Thiên giới hạ phàm cũng có chút e ngại Thần Nam, không muốn xảy ra xung đột với hắn. “ Hẹn gặp lại, ta đi kiếm tiên tử muôi muội nói chuyện phiếm!” Thần Nam khẽ cười, sau đó triển khai thần vương dực phá không mà đi. Tử kim thần long nhìn Thần Nam bay khỏi, ngân dài giọng nói: “Cuộc đời rồng thật vô vị a, tiên tử bọn muội muội khiến ta đau lòng quá, xá không còn gì nói, lão long chẩu a.” Một người, một rồng đi khỏi, nhưng Đạm Thai thánh địa lại sôi trào, trơ mắt nhìn thấy người Thiên giới hạ phàm bị Thần Nam bắt đi, hơn nữa hắn còn không chút khách khí trêu chọc, mà không ai có thể ngăn cản. Điều này thật khiến người ta bốc hỏa. “ Ta nhất định phải cấp báo Đạm Thai tiên tôn!” Môt nam tiên nhân phẫn nộ kêu lên. “ Nếu Vương Chí thượng sư hạ giới thì thật tốt biết bao, đáng tiếc không được tiên tôn đồng ý.” “ Hy vọng cuồng đồ kia không gây khó dễ Dương sư muội.” Dù đối với người Thiên giới hay người ở Đạm Thai thánh địa Nhân gian mà nói, hôm nay đã xảy ra sự tình thật đáng mất mặt. Nội thiên địa cùng tu vi Thần Nam hiện tại đã hết mực phát triển, so với trước kia hơn gấp bội phần. Một tiên nhân cảnh giới mới tiên tử làm sao có thể phá nổi? Huống hồ Thần Nam còn có vài món khôi bảo trong tay, dễ hiểu rằng sẽ bị nhốt trong nội thiên địa dài lâu. Đương nhiên, Thần Nam cũng chỉ đơn giản nói với Dương tiên tử kia vài câu. Nhưng Tử kim thần long không ngừng đàm đạo với nàng về lý tưởng cuộc đời rồng, khiến nàng tức giận nghiến răng kèn kẹt. Còn Long bảo bảo cũng không thiếu náo nhiệt, lúc nào cũng mở miệng một câu “Thần nói”, hai câu “Đại đức đại uy”, càng khiến nàng muốn phát cuồng. Hai ngày sau, lại có hai vị tiên tử muốn quay về Thiên giới, bất quá cũng bất hạnh bị Thần Nam mời tới, giao cho Tử kim thần long đàm đạo lý tưởng đời rồng. Sau đó, đám tiên nhân muốn trốn khỏi Đạm Thai thánh địa, sang địa phương khác, phá toái hư không trở về Thiên giới. Nhưng tất thảy đều bị Thần Nam triển khai thần vương dực đem trở về. Hắn chung thủy canh giữ ngoài thánh địa. Tựa hồ thánh địa này đã bị phong tỏa. Mười mấy ngày trôi qua, nơi núi tuyết bên ngoài Đạm Thai thánh địa, tu luyện giả ẩn phục càng lúc càng nhiều, phần đông cao thủ đều đã tới đây, thế cục khẩn trương dị thường. Lúc này, Mộng Kha Nhi phiền não không thôi, một nam tiên sư từ Thiên giới hạ phàm nói chuyện cùng nàng không ngừng, lời nói thể hiện quan tâm nàng có thể nói vô vi vô chí *. Thậm chí còn chỉ bảo nàng không ít huyền công tuyệt học của Đạm Thai Tuyền. Chỉ có điều, Mộng Khả Nhi lại cảm thấy phiền não, nàng như thế nào cũng nhìn không ra ý tứ vị thượng sư này. Đạm Thai phái giới Nhân gian và Thiên giới không giống nhau. Không thể phi thăng nhập Thiên giới, các đệ tử đều không thể có giá thú, tất cả mọi người đều phải bảo trì thân thể thanh ngọc tinh khiết. Đối với tiên sư này, nàng có chút phản cảm. Biết rõ Đạm Thai thánh địa Nhân gian quy củ, như thể đang bỡn cợt nàng, thật sự khiến nàng hận không thôi, lại cảm giác tiên sư này rất vô sỉ, không có chút khí phách của tiền bối. Thật ra vị đệ tử Đạm Thai thiên giới như vậy bởi hắn đang nắm giữ chút ít “tin tức bí mật”. Đệ tử trọng yếu Đạm Thai phái Thiên giới đều biết Đạm Thai Tuyền từng nhiều lần nhắc tới nữ tử tên Mộng Khả Nhi. Lần này phái hơn chục vị tiên nhân hạ giới, đều không ít lần căn dặn bọn họ, nếu Nhân gian giới có biến cố phát sinh, nhất định phải bảo vệ Mộng Khả Nhi thật tốt. Qua lời dặn này khiến đệ tử bà đối với Mộng Khả Nhi có chút lưu tâm. Vị tiên nhân âm thầm theo đuổi Mộng Khả Nhi từ đầu đã có tính toán, nếu bây giờ sớm xây dựng mối quan hệ thân thiết cùng Mộng Khả Nhi, về sau một khi Mộng Khả Nhi được Đạm Thai Tuyền thăng lên chiếu trên, hắn cũng hưởng không ít lợi lộc. Chỉ có điều chuyện này Mộng Khả Nhi không thể biết được. Mấy ngày qua, Thần Nam tĩnh tọa trên núi tuyết, một phần truy tìm tu giả ẩn núi trong biển tuyết, một phần tu luyện huyền công. Thế giới này sức mạnh mới là đạo lý, hắn bây giờ không dám buông thả bản thân, luôn luôn tu luyện. Tới đây, hai con thần long hô hoán, từ hai hướng khác nhau, bay tới. “ Ngao ô..... tổ tông ông nội rồng, tiểu tử sắp xảy ra đại sự rồi.” Tiểu long cũng thét lớn: "Thần Nam, đại sự kiện!" Hai thần long nhanh chóng vọt tới trước mặt, Tử kim thần long nói trước tiên: “Bang yêu quái Côn Lôn cũng phái người tới đây, có một con tiểu yêu vừa nói ta biết, lão bằng hữu Nê Nhân truyền tin tức cho ngươi: Thiên giới mấy vị thần vvương đang tập kết đại quân, sợ rằng vài ngày nữa sẽ có thần tộc đại quân hạ giới bắt ngươi!” Thần Nam bình tĩnh nói: “Rốt cuộc cũng đã xuất thủ, ta đã đợi từ lâu rồi. Hmm hmm, ta đang muốn bọn hắn đi dễ khó về.” Nhìn Thần Nam không chút kinh hoàng, nhìn như vừa đạt được thành tựu gì, Tử kim thần long cũng thấy chút an ổn: “Ông tổ rồng, còn có một việc, vừa rồi ta hình như vừa rồi có thấy thần Ma Viên sáu đầu và hoàng kim thần long ba đầu Kỳ Lạp Ngang Tư, hai tên bại hoại này cũng tới nơi náo nhiệt này, chúng ta xử lý bọn chúng thôi!” Thần Nam nói: “Đợi thêm chút, có thêm nhiều cao thủ tới đó, Đạm Thai thánh địa sẽ thành địa điểm hội tụ của các cao thủ Thiên giới lẫn Nhân gian, sẽ hứa hẹn một đại hội lớn! Hai tên bại hoại kia đâu, chúng ta sẽ phải tìm chúng đúng vào thời điểm thích hợp nhất, nhưng không phải lúc này để chống lại lão bạo quân khôn đức.” “ Yên tâm đi, hiện tại chưa thấy thân ảnh tiểu nữ nhi hắn, cái lão tử long kia không có tới.” Tử kim thần long nói, khuôn mặt có chút tâm hư. Đợi Tử kim thần long nói xong, Long bảo bảo mới chậm rãi nói: “Thần Nam, nói cho ngươi tin tốt, có kẻ đang muốn động tâm Mộng Khả Nhi.” “ A.....” Thần Nam chấn động, gõ nó một cái: “Tin tức này thì có gì tốt? Chuyện là như nào?” Tiểu long bất mãn nói: “Không phải nàng luôn muốn giết ngươi sao, có người khiến nàng phải thay đổi chủ ý, khiến nàng phiền não sao không được gọi là tin tốt?” “ Đồ tiểu quỷ, nói mau ruốt cuộc là chuyện gì?” “ Được rồi, đi thì biết.” Long bảo bảo dứt lời, siu một tiếng bay về một tòa tuyết phong. Bây giờ chưa thể kiếm thần Ma Viên sáu đầu cùng hoàng kim thần long ba đầu gây phiền toái. Thần Nam liền đi theo tiểu lòng, muốn ngó thử xem thần thánh phương nào dám thay đổi chủ ý Mộng Khả Nhi. Tử kim thần long cũng bay theo sau. Bay lên trên đỉnh núi tuyết, đứng từ xa đã thấy hai bóng người giữa sườn núi, một người bạch y trăng phiêu phiêu, thanh lệ xuất trân, thật như tiên tử Nhân gian yên hỏa, sắc khuynh nước khuynh thành: Mộng Khả Nhi. Tên còn lại cũng khoác bạch y, xungh quanh tiên vụ đọng lại, nhìn cũng có khí chất vài phần thanh tao xuất trần, quả đúng thật tiên nhân Đạm Thai thiên giới hạ phàm. Thần nam tới đúng lúc thấy Mộng Khả Nhi có chút phần không thể nhẫn nhịn thêm lời tiên sư, mà tiên sư vẫn còn dây dưa không tha. Mộng Khả Nhi vài lần muốn bay khỏi, thế nhưng vị tiên sư bám dai như đỉa, không cho nàng rời đi. “ Uy, ngưoi là ai, muốn gì? Thật là vô sỉ.” Thanh âm Thần Nam đột ngột vang lên phá nang, hắn triển khai thần vương dực nhanh chóng đứng tới trước mặt. “ Ngươi.... Thần Nam!” Tiên sư vừa bị phá hỏng hảo sự, vừa sợ vừa tức. Hắn có chút e sợ kẻ sát tinh trước mắt này đột nhiên hạ sát thủ. “ Chính ta đây. Ngươi đối với lão tôn không kính trọng, lại dám bỡn cợt với đệ tử hậu bối mình. Thật vô liêm, vô sỉ!” "Ngươi ……" “ Ngươi cái gì mà ngươi, ta nói sai sao? Ta cảm thấy mất mặt thay cho Đạm Thai Tuyền đó, nếu nàng biết chuyện này, sợ rặng sẽ lập tức tế ngươi mất.” Tiên sư bị Thần Nam hạ nhục, cảm thấy xấu hổ bội phần, lại còn bị sỉ nhục trước mặt Mộng Khả Nhi, cuối cùng hết chịu nội động nộ quát lớn: “Thần Nam ngươi thật quá điêu ngoa. Ngươi không biết đại quân Thiên giới đang tập kết, nếu không có ngoài dự tính, vài ngày nữa sẽ xuống đây truy sát ngươi. Đến lúc đó dù Nhân gian có bao la, ngươi cũng không có chỗ dung thân. Hiện tại còn có thể ung dung kiêu ngạo đi khắp tứ xứ! Thật sự...” “ Ngươi còn không đủ đáng làm địch nhân của ta, bởi ngươi chả có chút tư cách gì. Hôm nay ta sở dĩ quan tâm tới chuyện này là còn có nguyên nhân khác.” Mộng Khả Nhi đứng một bên chợt thần sắc đại biến. Thần Nam nhìn nàng, nói với tiên nhân kia: “Ngươi biết nàng là ai hông? Dù nàng không phải phu nhân của ta, nhưng nàng là mẹ của con ta. Ngươi dám làm mẹ đứa nhỏ động ý, nghĩa là làm đứa nhỏ không vui, mà đứa nhỏ không vui thì ta cũng không thấy vui vẻ chút nào!” Nghe xong, tiên nhân thộn lại sững sờ, tâm trí đảo loạn, thần tình ngây dại, thiểu chút nữa là té ngửa xuống núi tuyết. Lưỡng long cũng mém rơi xuống đất, thần sắc đầy khó hiểu. “ Thần nói, thật điên rồ, hài tử.... có?!” “ Ngao ô..... bổn long thật biết nhìn xa, lời tiên đoán đã thành sự thật, đã thành thật trăm phần rồi..... Ngao ô....” Mộng Khả Nhi sắc mặt trắng bệch giận dữ, nàng xúc động muốn thổ huyết. Nàng hận không thể ăn tươi nuốt sống Thần Nam, rồi kiếm một lỗ mà chui xuống.......... *vô vi vô chí: tỉ mỉ, kĩ càng
|