Có một dòng sông
NGÀY XƯA... Mỗi người có một quê hương Một miền tâm tưởng sớm hôm đi về Tiếc thay thời thế bộn bề Đành theo số phận xa quê cách bờ Sống đời cơn tỉnh cơn mơ Giữa trần gian vẫn bơ vơ bóng hình Tháng ngày duyên nợ ba sinh Đêm nằm thao thức nhớ tình cố hương Tấc lòng còn mãi yêu thương Quê cha đất mẹ sầu thương vời vời Người ơi xa cách trùng khơi Trăm năm vẫn nhớ cái thời : Ngày xưa ... "Ngày xưa nhớ mấy cho vừa ..." * Nguyên Cương * Thơ Hongsang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2008 01:13:20 bởi Nguyên Cương >
Từ lâu vắng bóng thầy Nguyên Cương Quan san cách trở mấy nẽo đường Sông quê nỗi sóng mùa mưa bão Đò ngang lỡ chuyến để vấn vương...
Đón chào Đón chào thầy trở lại Nguyên Cương Vắng thầy gã Tiều phu vấn vương Thiệp mời gửi tận tay thầy nhé Tình Mạc Gia - Hông Sang lên hương Ngày mai thầy ra ngã ba đường Thẳng tay gõ lớn mấy hồi chuông Báo tin cho cả làng cùng biết Khách đến nhờ thầy hướng dẫn đường Xin mời thêm ca sỹ Sương Anh Song Anh múa họa cũng đồng hành Tất cả đi chuyến Thuyền Không Bến Về xứ Đồng Nai dạo nắng hanh Bưởi thơm chim rộn rã trên cành Chúc mừng hạnh phúc chị với anh Thầy Nguyên Cương đứng vai chủ lễ Đám cưới Mạc Gia vui nhất thành./.
Mạc Nhân Sơn rất vui mừng đón chào bạn Nguyên Cương đã
trở về mái nhà xưa.
Diễn đàn chào đón bạn trở về
Từ lâu xa vắng buồn tái tê
Nhân Sơn nhớ mãi tình thi hữu
Biết tìm đâu ?..vạn nẽo sơn khê.
Gặp lại được nhau vui lắm rồi
Cuộc đời sóng gió lắm nỗi trôi
Nghèo đành tha phương đi cầu thực
Tình đời chia sớt bạn và tôi.
Hôm nay chúng mình gặp lại nhau
Kết chặt tình thâm như thuở nào
Tạm quên cuộc sống đầy gian khổ
Tâm sự vui buồn cùng đổi trao...
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2008 09:43:30 bởi Mac Nhan Son >
Dòng sông của em...
Có một dòng sông chảy trong miền kí ức
Trong tim em đau đáu mùa nước ròng
Trong tim em vời vợi mùa nước lũ
Mùa anh xa ...mùa trôi nổi nỗi niềm em...
Cô gái nhỏ bơ vơ giữa những ngày cách trở
Anh ở nơi nào... anh có thấu tình mơ?
Có một dòng sông nước chảy lững lờ
Bên lở cứ xói lòng thương nhớ mãi
Bên đắp bồi ăm ắp nỗi niềm yêu
Tình em bập bềnh trên sóng nhớ
Thương mấy mùa trăng vần vũ cơn mê chiều...
Sông ơi cứ chảy biển yêu vẫn chờ...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng chủ nhật, 7/12/2008
Nguyên Cương thân mến, mừng bạn trở lại diễn đàn cho phép Liên Thơ góp vào “Có một dòng sông” của bạn một dòng chảy mãi mãi không ngừng nhé.Trong mỗi chúng ta đều có những vùng kí ức thân thương để ta sống và yêu dù cuộc sống cay đắng hay ngọt bùi bạn nhỉ?
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/756B86F72BCD4EEAA0B424E419F107A5.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2008 10:50:14 bởi Liên Thơ >
Cám ơn Mạc Nhân Sơn và Liên Thơ đã ghé thăm và động viên NC.
Liên Thơ lại còn góp thêm một dòng sông nữa.
Ở Lạng Sơn có một dòng sông rất đặc biệt, là dòng sông duy nhất khởi nguồn ở Việt Nam sau đó đi ngược lên phương bắc và hợp thành sông Tây giang ở Trung Quốc. Đó là sông Kỳ Cùng. Người ta có giải thích ý nghĩa tên gọi Kỳ Cùng, nhưng NC lại muốn hiểu theo 1 cách khác:
SÔNG KỲ CÙNG Sông Kỳ Cùng chảy về đâu Khi dòng nước ngược lên phương bắc Qua biên giới thành con sông khác Có còn mang khí sắc trời nam Người dân Việt quen xuôi về biển Nên ngược dòng sông cụt gọi Kỳ Cùng Dù dòng nước đục ngầu chảy mãi Đem phù sa trải khắp xứ người Đoạn khởi nguồn của một con sông dài Gọi Kỳ Cùng phải chăng rất lạ Những giọt nước đi mãi về biển cả Đến tận cùng có quay lại đầu sông ? Nguyên Cương
GỬI BẠN
Bạn về thư quán đông vui
Nhân Sơn thôi hết ngậm ngùi xót xa
Thi hữu thăm viếng đầy nhà
Tình thơ trao đổi lại qua vơi sầu
Thơ bạn vắng bóng từ lâu
Giờ đây nối lại nhịp cầu tri âm
Tạm quên cuộc sống tối tăm
Tình thân bạn hữu tay cầm trong tay...
-NS-
DÒNG SÔNG HỜ HỮNG Có một dòng sông chảy hững hờ Bên bồi bên lở chẳng màng chi Năm tháng qua đi nào ai nỡ Trách lòng sông cạn những chờ mong Dòng sông đã vượt thác long đong Đã tô xanh mướt những cánh đồng Giờ đây hờ hững tình mây nước Ra biển thôi đành nợ kiếp sông ... Nguyên Cương
Trích đoạn: Nguyên Cương
DÒNG SÔNG HỜ HỮNG
Có một dòng sông chảy hững hờ
Bên bồi bên lở chẳng màng chi
Năm tháng qua đi nào ai nỡ
Trách lòng sông cạn những chờ mong
Dòng sông đã vượt thác long đong
Đã tô xanh mướt những cánh đồng
Giờ đây hờ hững tình mây nước
Ra biển thôi đành nợ kiếp sông ...
Nguyên Cương Viết cho những dòng chảy
Dòng sông của lòng đất mẹ
Đắp bồi phù sa cho ruộng nương
Vượt bao thác ghềnh hay dốc dựng
Trở mình đau thắt những khúc cong...
Dòng nước mắt của kiếp người
Lặng lẽ chảy khi tràn khi cạn
Để cho đời vực dậy những bước chân
Nối tiếp trên đường cát bụi...
Dòng thời gian vô tình cứ chảy
Chẳng hẹn hò đến lượt ra đi
Trôi...trôi...trôi...một khoảng thần kì
Cho ta đến với dòng ánh sáng...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm đầu tuần, 8/12/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2008 23:09:08 bởi Liên Thơ >
Tháng Ba
Tháng ba này anh về hội chưa ???
Nơi trung du ,Đền Hùng xa xưa
Bốn ngàn năm tạc vào Nghĩa Lĩnh
Ngày trăm con xuống biển lên rừng
Ngã ba sông tiễn cha xuôi biển cả
Mẹ Âu Cơ hóa hạt phù xa
Mẹ thương chồng hòa mình trong đất Việt
Thành phù xa đỏ châu thổ Sông Hồng
Em theo về Phú Thọ ngày xuân
Đồi sim tím mộng mơ áo thiếu nữ
Bên giếng Ngọc nơi hẹn hò trai gái
Soi hình mình má hồng quá đi thôi
Chim ríu rít trong rừng Chò phơi phới
Ngọt bờ môi ăn trái bưởi Đoan Hùng
Sao thấy yêu mảnh đất này vô cùng
Yêu chàng Lang liêu ... bánh tép , bánh dày
Anh có về thấy mình như trẻ lại
Bên bến sông huyền thoaị một con đò
Ngược Sông Hồng đi về vùng đất Tổ
Ngàn năm rồi thương nhớ Đền Hùng ơi !
Mừng chàng trở về
Mừng quá chàng ơi đã trở về
Em như đang lạc giữa bến mê
Suốt cả năm trời dài mong ngóng
Cơn gió buồn ngút ngát bờ đê
Chàng đã trở về đây bến sông
Từ ngày xa vắng mãi chờ trông
Chàng ơi đừng bỏ đi nữa nhé
Kẻo em nóng ruột lại lấy chồng./.
[Tháng ba này anh về hội chưa ??? ] HỘI ĐỀN HÙNG Tháng ba anh đi hội đền Hùng Nhớ về em nơi đồng chua nước mặn Vất vả quanh năm rám da bạc mặt Ôi văn minh lúa nước bốn ngàn năm Thắp nén nhang giữa vùng đất tổ Anh lạc vào huyền thoại vàng son Gặp vua Hùng nhắc anh mau tỉnh ngộ: - Vợ con mày còn khổ lắm nghe con ... Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 19:55:05 bởi Nguyên Cương >
[Kẻo em nóng ruột lại lấy chồng]
Em ơi đừng giả bộ chính chuyên Vắng chàng em ngút ngát trăm miền Nhưng thôi thôi kệ đời là vậy Gặp em càng thấy mặn mà duyên
Trích đoạn: Nguyên Cương
GIÁNG SINH BUỒN
Đêm Giáng Sinh lành lạnh heo may
Ta cùng nhau đi về cuối trời mây
Kỷ niệm cũ xa xôi những tháng ngày
Ừ thôi nhé, đừng bao giờ nhắc lại ...... (NC)
Nhắc làm chi để lòng thêm tê tái
Giáng Sinh này mình đã mất người yêu
Nỗi cô đơn theo mãi với tịch liêu
Buồn hoang vắng trong ta giờ thêm chặt
Nhớ ngút ngàn những êm đềm trong mắt
Nhớ bờ môi nồng nàn vị hương yêu
Nhớ vòng tay mật ngọt những buổi chiều
Ta còn lại với ngỡ ngàng trống trãi....
Người tình ơi bây giờ và mãi mãi.....
Mình mất nhau, đã mất thật rồi sao?
Xót xa cho ngày tháng của thuở nào
Trong đêm Thánh ta thấy lòng lạnh giá
thuỵ du
Thân mến chào bạn Nguyên Cương.....thuỵ du xin phép hoạ theo bạn một vần thơ buồn...........................................................................
Thân chào Thuỵ Du, Xin được tiếp theo bài thơ của bạn
Người tình ơi bây giờ và mãi mãi.....
Mình mất nhau, đã mất thật rồi sao?
Xót xa cho ngày tháng của thuở nào
Trong đêm Thánh ta thấy lòng lạnh giá
thuỵ du
GIÁNG SINH LẠNH
Đêm giáng sinh vô cùng lạnh giá Giáo đường sao lẻ bóng mình ta Tim nức nở giữa lời ca thánh Người tình nào vội nỡ lìa xa Thôi đừng nhắc đến những bờ môi Mưa gió tơi bời phấn son trôi Đừng nhớ vòng tay và ánh mắt Trời giáng sinh đủ lạnh lẽo rồi Cứ để người ta mãi ra đi Nghĩa nhạt tình phai có tiếc gì Ngày mai trở giấc sang năm mới Đầy trời tuyết phủ trắng xuân thì ... Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2008 07:11:38 bởi Nguyên Cương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: