Có một dòng sông
Em bắt đền mưa ướt câu thơ
Ướt mi cô gái mộng mong chờ
Ướt bờ vai trĩu đôi gánh nhớ
Tim nồng anh hỡi nổi lửa thương...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 12/12/2008 Em bắt đền mưa
Mưa vẫn chẳng ngừng rơi
Chỉ có trái tim anh vẫn tơi bời mong nhớ
Ướt át câu thơ
Hong bếp lửa
Bao giờ hết lạnh bờ môi
Bao giờ hết lệ hàng mi
Mong chi
Mưa chẳng ngừng rơi ...
Nguyên Cương
Bắt đền
Bao giờ mình gặp được nhau
Sá gì mưa gió quan san dặm trường
Lòng ta nở cánh hoa hồng
Dâỵ hương sắc thắm dâng nhau tình nồng
Bao giờ mình ở bên nhau
Bếp hồng nhóm lửa điệu van dập dìu
Đưa nhau đến bến tình yêu
Đến bờ hạnh phúc sẻ chia tận cùng
Chung nhau một khoảng trời trong
Một dòng máu chảy về tim bồi hồi
Chung dòng sông sóng thì thầm
Vỗ bao cánh bạc chở mơ ước về...
Từ anh và cũng từ em
Từ đôi ta với thiết tha ngọt lành
Từ đơn đến với một đôi
Nửa khuyết mờ ảo ... tròn đầy sáng trong...
Mưa rơi ướt áo em rồi
Lòng anh ấp ủ lửa tim nồng nàn
Đền mưa hay bắt đền anh
Bắt đền nỗi nhớ niềm thương cháy lòng...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm đầu tuần, 15/12/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 21:18:41 bởi Liên Thơ >
SÔNG BẰNG Sông Bằng ơi sông Bằng Đến và đi đều từ nơi đất lạ Xuyên qua ta một dải sông Bằng Mưa nắng đủ bốn mùa thay sắc lá Giữa thị xã Cao Bằng xinh xắn Sông quanh co uốn lượn ngắm mây ngàn Như cô gái vùng cao say đắm Trong vòng tay rừng Việt Bắc chân phương Ta bỗng thương dòng sông Bằng lưu lạc Hai đầu đi biền biệt xứ người Như cuộc sống dẫu từng ngày đổi khác Đã đi qua là để lại nhớ thương ... Nguyên Cương
Mừng chàng trở về
Mừng quá chàng ơi đã trở về
Em như đang lạc giữa bến mê
Suốt cả năm trời dài mong ngóng
Cơn gió buồn ngút ngát bờ đê
Chàng đã trở về đây bến sông
Từ ngày xa vắng mãi chờ trông
Chàng ơi đừng bỏ đi nữa nhé
Kẻo em nóng ruột lại lấy chồng./.
TT
----------
Em ơi đừng giả bộ chính chuyên
Vắng chàng em ngút ngát trăm miền
Nhưng thôi thôi kệ đời là vậy
Gặp em càng thấy mặn mà duyên
NC
-------------
Xin hỏi
Thầy Nguyên Cương vừa rồi đi đâu?
Dám xin cho hỏi nhỏ một câu
Cuối năm mới chờ về Thư Quán
Lại rộn vui như thuở ban đầu
Từ buổi đột nhiên thầy vắng xa
Nỗi nhớ niềm thuơng những bộn bề
Những mong thầy sớm ngày trở lại
Giờ đây toại nguyện đón thầy về./.
TT
------------
XIN ĐÁP
Một năm xa cách có là bao
Mà để thày thương nhớ thế nào
Bây giờ trở lại nơi chốn cũ
Xin thày lượng thứ để tôi vào
Bởi lẽ cuộc đời không tính được
Buồn vui đi đến cứ ào ào
Thầy hỏi làm tôi càng khó nói
Thôi đành mang lễ đến chịu khao
NC
-----------
Kính gửi thầy Nguyên Cương
Trạc Sư luôn quý thầy Nguyên Cương
Cùng cảnh cuộc đời lắm gió sương
Nên vắng tin nhau buồn nẫu ruột
Khi về tao ngộ thoả niềm thương
Mỗi người riêng phận ai lường trước
Tình nghĩa tri âm dạ vấn vương
Cùng chúc cho nhau luôn khoẻ gối
Dặm dài suôn sẻ bước trên đường./.
TT
----------
Đường đang chưng Đường đã chưng rồi sao còn đang Năm xưa tình nghĩa vẫn dở dang Tôi bỗng vắng xa, thầy ở lại Tiếp em tiếp ả lại tiếp nàng ... Trải qua mấy tháng trời long đong Nghề ngón tinh thông đã rõ ràng Thơ đường thày viết trơn như mỡ Sao vẫn giấu tài hãy còn : đang ... Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 09:29:12 bởi Nguyên Cương >
quote:
Trích đoạn: Nguyên Cương
quote:
Chiều sầu ảm đạm mây ngàn
Sóng gào gió dội chim càng cô đơn
Lẻ loi bóng chiếc trên sơn
Nhớ về dỉ vãng buồn hơn bao giờ!
-sd-
Cánh hải âu lẻ bóng trên bờ
Cũng là chờ đợi một lần vút bay
Ngàn con sóng dội về đây
Cuốn trôi phiền não những ngày tháng qua
Trên cao nắng đã chói loà
Đón ta hoà giữa bao la biển trời
Nguyên Cương
Biển trời bát ngát màu xanh thắm Cánh chim buồn , thăm thẳm tầng mây Bao nhiêu mơ ước chất đầy Bình minh đang sáng - đường bay nghẹn dòng Nỗi đau rỉ máu bên trong Tìm đâu ở chốn thinh không …hở trời? T.T.K.17.12.2008
Chiều sầu ảm đạm mây ngàn
Sóng gào gió dội chim càng cô đơn
Lẻ loi bóng chiếc trên sơn
Nhớ về dỉ vãng buồn hơn bao giờ!
-sd-
Cánh hải âu lẻ bóng trên bờ
Cũng là chờ đợi một lần vút bay
Ngàn con sóng dội về đây
Cuốn trôi phiền não những ngày tháng qua
Trên cao nắng đã chói loà
Đón ta hoà giữa bao la biển trời
NC Thành công phải có bóng hồng
Bay qua bể cả nhờ dòng tay đưa
Dẫu cho trời đổ gió mưa
Nắng gieo , tuyết phủ...sáng trưa chẳng nề!
Thời gian chồng chất não nề
Biết sao lướt nổi mà về non xanh???
-sd-
quote:
Trích đoạn: Nguyên Cương
Biển trời bát ngát màu xanh thắm
Cánh chim buồn , thăm thẳm tầng mây
Bao nhiêu mơ ước chất đầy
Bình minh đang sáng - đường bay nghẹn dòng
Nỗi đau rỉ máu bên trong
Tìm đâu ở chốn thinh không …hở trời?
T.T.K.17.12.2008
Hỏi trời thì cũng như không Hỏi tim: tim nhỏ máu hồng xót xa Hỏi người: người đã lìa xa Hỏi câu thơ biết hồn ta phiêu bồng NC Trái tim khép cửa lại rồi Ý thơ vỡ vụn rã rời từng câu Câu thơ chìm đắm u sầu Như lòng lạnh giá - còn đâu phiêu bồng T.T.K.17.12.2008
BUỔI SỚM BIÊN THUỲ
Sớm thức dậy trên phố lạ
Im lìm núi, im lìm nhà
Đường vắng lạnh mây bay tất tả
Thị xã còn đắp tấm chăn sương
Chỉ có rừng vẫn thức
Vài ngọn đèn đỏ lựng trong đêm
Như mắt thú rình mò
Trước lúc bình minh lên
Rồi ngày lại đến
Xôn xao phố núi biên thuỳ
Như chợt quên trước mặt
Con thú dữ ngàn năm nhìn liếm mép
Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2008 07:41:31 bởi Nguyên Cương >
Trích đoạn: Nguyên Cương
Trái tim khép cửa lại rồi
Ý thơ vỡ vụn rã rời từng câu
Câu thơ chìm đắm u sầu
Như lòng lạnh giá - còn đâu phiêu bồng
T.T.K.17.12.2008
Phải đâu đã hết phiêu bồng Trái tim nào khép cánh hồng mãi đâu Câu thơ nào mãi u sầu Sau đêm đen lại rạng màu trời xanh Biển khơi sóng vỗ đầu ghềnh Nước tan bọt trắng lại thành mây bay Nát lòng - tay nắm bàn tay Hết cơn bĩ cực đến ngày thái lai NC
Giá như Giá như được có một ngày Bàn tay tin cậy đặt ngay nơi lòng Giá mhư nước đục đánh trong Phen chua không nổi cặn bong lều bều Giá như đá chẳng có rêu Để cho nắng ấm sưởi đều tháng năm Giá đừng có kiếp con tằm Thả vào lạc né vẫn nằm chăng tơ Gíá tim đừng tựa bến mơ Cho thơ mải miết dại khờ lang thang Giá như… tim hết bàng hoàng…giá như T.T.K.18.12.2008
HAI DÒNG SÔNG Quê ai cũng một dòng sông Riêng tôi có những hai dòng hòa nhau Sông cha nước đục bạc màu Quê mẹ sông nước dạt dào phù sa Hai sông trộn lẫn chan hoà Dòng đời êm ả thiết tha ân tình... -NS-
HAI DÒNG SÔNG
Quê ai cũng một dòng sông
Riêng tôi có những hai dòng hòa nhau
Sông cha nước đục bạc màu
Quê mẹ sông nước dạt dào phù sa
Hai sông trộn lẫn chan hoà
Dòng đời êm ả thiết tha ân tình...
-NS-
DÒNG SÔNG TRONG TÔI Trong tôi chỉ có một dòng sông Thao thức chảy như dòng máu đỏ Giữa đục trong đôi bờ cách trở Giữa dòng đời luôn nhớ luôn thương Tôi thường đi dọc theo triền nước Nghe thầm thì lời nói quê hương Nghe ước vọng hoà chung biển lớn Tôi hoá thành con sóng long đong Tôi thường đi ngược tới ngọn nguồn Nghe tiếng nước vượt muôn ghềnh thác Nghe mưa rơi trên tầng lá bạc Tôi hoá thành cơn gió lặng bay Tôi muốn chìm dưới đáy sông sâu Ngửa mặt nhìn ánh dương gãy góc Nhìn đời qua tháng năm chắt lọc Để hoá thành nhân chứng vu vơ ... Nguyên Cương
Gửi thầy Nguyên Cương Xin phép hỏi dòng sông của thầy Dưới gầm trời uốn lượn đó đây Có bị giết như dòng Thị Vải? Như sông Nhuệ, sông Đáy Hà Tây Tôi cũng đã một thời tuổi xanh Tắm dòng sông biếc của Tế Hanh Và cả sông của Giang Nam nữa Giờ nhớ sông quê ruột đoạn đành Mong sao đẹp mãi dòng sông mơ Mát rượi lòng ta dẫu bao giờ Dòng sông của Nguyên Cương tha thiết Êm đềm sóng sánh khắp trang thơ ./.
Nhân Sơn mến chúc Nguyên Cương đêm Giáng Sinh tràn đầy hạnh phúc
TTK xin chúc NC một mùa giáng sinh vui vẻ [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/0664E3DD14E7493F831AF5CCE8BF1271.jpg[/image]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: