Có một dòng sông
- Trích đoạn: Nguyên Cương
SÔNG NHỎ
Có một dòng sông nhỏ
Chảy giữa bờ Trăng Sao
Cứ theo người lặng lẽ
Uống câu thơ ngọt ngào
Có một dòng sông nhỏ
Ban ngày còn chiêm bao
Giữa ân tình bè bạn
Cứ bỏng niềm khát khao
Có một dòng sông nhỏ
Chẳng biết mình ở đâu
Cứ chập chờn mơ tỉnh
Tan hoà vào biển sâu
Kim Giang
r
DÒNG SÔNG NHỎ BÉ
Ta theo dòng sông nhỏ
Hoà mình vào biển sâu
Nào biết về nơi đâu
Vẫn reo thầm lặng lẽ
Ơi dòng sông nhỏ bé
Luôn khao khát mong chờ
Cánh buồm non lướt nhẹ
Đưa lòng về bến mơ
Hẹn xuôi dòng sông thơ
Cùng gieo vần kết trái
Bao tháng ngày êm ái
Phủ xanh khắp bến bờ
Nguyên Cương
r
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/1265727AE8084E3F8E63899380D555A3.jpg[/image]
TÌNH QUÊ
Trong bài thơ anh viết
Có vầng Trăng lưỡi liềm
Vượt qua miền năm tháng
Neo khoảng trời nơi em
Trong bài thơ anh viết
Nắng nghiêng nghiêng cánh buồm
Chở bao niềm da diết
Xuyến xao tình quê hương
Thêm một điều em biết
Về bờ xanh thân thương
Dắt dìu dòng sông nhỏ
Đi xa không quên nguồn
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 02:49:22 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Nguyên Cương
MẾN THƯƠNG
Nương vào khoảng lặng mến thương
Bình yên sợi nắng tơ vương lối về
Dấu gì trong những lùm Me
Mà xanh ngăn ngắt như Hè mới yêu
Non Sông là bức gấm thêu
Xin làm ngọn cỏ non chiều mênh mang
Làm con sóng nhỏ nhẹ nhàng
Ôm bờ cát luỹ Tre làng của tôi
Kim Giang
ƯỚC MƠ
Mơ về
Khoảng lặng bình yên
Nửa mong manh nhớ
Nửa liu hiu buồn
Trời xanh
Xanh đến mê cuồng
Vẫn con sóng nhỏ
Khơi nguồn
Yêu thương
Bóng ai
Hao hút bên đường
Lời ai gió thoảng
Vấn vương mây chiều
Cuộc đời
Lắm nỗi phiêu diêu
Mượn câu thơ
Chắp
Cánh diều ước mơ
Nguyên Cương
CÁNH DIỀU
Kìa ai
Thả cánh diều thơ
Thả vào mây
Những dây tơ của chiều
Nhìn trong
Thăm thẳm
Bấy nhiêu
Như trời
Hiểu đất
Bao điều xưa nay
Thương vời vợi
Cánh chim bay
Vẫn khao khát
Ước
Một ngày
Thăm Quê
Kim Giang
CON DIỀU
Thương vời vợi
Cánh chim bay
Tấm thân nhỏ bé
Chân mây cuối trời
Đoái về quê mẹ xa xôi
Nào đâu lối cũ
Đâu lời
Hẹn xưa
Con đò lạc giữa chiều mưa
Dòng sông lạc giữa
Biển đời
Quanh co
Xin cho
Giữ lại đường tơ
Con diều
Thoát kiếp bơ vơ
Giữa dòng
Nguyên Cương
LẠC ĐÒ
Con đò lạc...
Bỏ bến sông
Hồn em lạc giữa bão giông
Bất ngờ
Tằm ơi sao cứ nhả tơ
Vàng như mộng
Đến ngẩn ngơ
Rối bời
Nhẹ nhàng thôi nhé
Sóng ơi
Đừng làm chao đảo
Đất trời
Hôm nay
Kim Giang
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/606A7608BD254B8485FB247902FDE2D8.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2009 07:34:43 bởi KimGiang >
TẤM ẢNH TUỔI THƠ Tặng Mayngan Ngày xưa... ngày xửa... ngày xưa Vô tư như vạt nắng bên hè Như bày sẻ líu lo ngoài khung cửa Mải nô đùa nào biết đến mai sau Năm tháng qua hình ảnh cũ phai màu Tuổi ấu thơ theo gió trời phiêu lạc Cuộc sống đã bao lần đổi khác Quãng đường dài đôi lúc lãng xa nhau Giờ nơi đây gặp lại mình một thuở Ngắm ảnh xưa mơ về khoảng trời xanh Tuổi thơ ơi ! Thương nhớ đến bao giờ Cho hồn thơ thêm một lần vỗ cánh Nguyên Cương
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/2F4815BB3F634DF48A2C5343B7966B36.jpg[/image]
Ngày xưa Ảnh Mayngan tặng NC
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2009 09:27:37 bởi Nguyên Cương >
Nguyên Cương ơi trở lại thăm chàng
Xuôi dòng sông mộng bến tình tang
Vần thơ theo gió vờn trên sóng
Khúc nhạc gọi mây nhuộm đáy vàng ./.
MÂY NƯỚC Em mây trắng bay ngang hồ Ba Bể Gặp dải cát vàng nằm ngủ giấc trưa Anh đám mây đen làm cơn mưa rừng Thao thức trong đêm nhớ về biển rộng Ngày mai anh về xuôi dòng sông Năng Mang theo hình em hương rừng nắng đọng Nơi anh xa xôi biển xanh dậy sóng Em mặt hồ mây trắng thong dong ... Nguyên Cương [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/02437F794D094940B1DF9E5C57154FF0.jpg[/image]
- Biển Xanh tìm đến cùng hòa chung dòng sông Nguyên Cuơng BÔNG LỤC BÌNH
Lục bình trôi dạt lênh đênh
Biết đâu bờ bến bấp bênh giữa dòng
Nắng gió hoa vẫn trổ bông
Sắc hoa tím ngát ven sông lững lờ
Lang thang lặng lẽ bơ vơ
Trôi theo con nước thẩn thơ bềnh bồng
Nhìn hoa chạnh xót xa lòng
Bao năm rời bỏ dòng sông quê nghèo
Ôm bao kì vọng mang theo
Hành trang ảo tưởng nặng đeo bên mình
Nào ngờ phận số lục bình
Ba chìm bảy nổi linh đinh dòng đời
Phong ba sóng gió chơi vơi
Dập vùi xô đẩy rã rời tang thương
Trắng tay giữa chốn tình trường
Lục bình tìm lại cố hương quên đời…
Biển Xanh
Cám ơn Biển xanh đã ghé thăm dòng sông nhỏ của NC. Chúc Biển Xanh luôn dạt dào vui vẻ, sớm có dịp trở lại cố hương..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2009 17:14:44 bởi Nguyên Cương >
BẠN TÂM GIAO
Tôi với anh cát bụi đường đời
Cách xa nhau nơi đầu non cuối biển
Cùng sẻ chia những lẽ đời oan nghiệt
Mượn câu thơ buồn kết đãi tâm giao
Tôi làm thơ về bao điều phiền mặc
Nỗi cô đơn dằn vặt đêm ngày
Anh làm thơ về cuộc sống đắng cay
Những mảnh đời đọa đày rơi nước mắt
Tôi đi tìm lối thoát trong men say
Lấy ảo ảnh xây thành đắp luỹ
Anh đi tìm những cuộc tình hoa mỹ
Xoa dịu nỗi lòng rạn vỡ thương đau
Nơi cuối đường ta lại gặp nhau
Vẫn bơ vơ giữa huyền thoại sắc màu
Thì bạn ơi ! Vứt bỏ chuyện ngày mai
Đêm nay ta chuốc cạn chén sầu...
Nguyên Cương Chúng mình là đôi bạn tâm giao Đậm đà đầy tình nghĩa dạt dào Dù cho cuộc sống chia đôi ngả Nhưng vẫn quan tâm nghĩ về nhau. Dòng đời đâu êm như dòng sông Phong ba nổi sóng cuốn ngập lòng Tôi mang lấy niềm đau thân phận Nỗi buồn mãi chất chứa mênh mông. Thả hồn trôi theo những tình thơ Tìm vui trong ảo ảnh đợi chờ Dẫu biết tình yêu không có thật Tạm quên đi ngày tháng bơ vơ. Bạn thì tìm vui trong men say Vơi bớt phiền muộn những u hoài Chợ đời gian dối tình đen bạc Lao đao lận đận vẫn trắng tay. Chúc mừng tình bạn hữu nâng ly Tạm quên hết chẳng nghĩ ngợi gì Mượn rượu giải sầu say nghiêng ngã Mai này mỗi đứa mỗi hướng đi… -NS-
NHỮNG CHIẾC LÁ Trách gì chiếc lá Diêu Bông Không Không Có Có trên đời Một mai trở về cát bụi Có còn nhớ nữa hay không Thà như cánh lá Phiêu Bồng Lang thang chân trời góc bể Quên đi chuyện đời hưng phế Được thua kể cũng như không Diêu Bông ơi hỡi Diêu Bông Đời người khác chi ngọn gió Phút chốc đã thành thiên cổ Tìm về chiếc lá Hư Không Nguyên cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2009 11:46:38 bởi Nguyên Cương >
THÁC NƯỚC Những giọt nước tự xé mình Từ lưng trời toả xuống ước mơ Giữa cây rừng xanh lá Nghe dòng sông cất tiếng tự bao giờ Trời cao mây núi giăng giăng Bảy sắc cầu vồng chẳng khi nào chạm đất Dòng thác bạc đổ dài làn tóc trắng Một lần thôi đủ trong trẻo vô ngần Ta bỗng ước một lần tự vỡ Làm lại mình một giọt sáng trong Lại xuôi về biển rộng Lại hồn nhiên bay bổng giữa trời Nguyên Cương [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/9808D0EDA19E46BF837D4E99143488CA.jpg[/image]
Hầu hết ai cũng có những kỷ niệm về một thời học sinh. Nhưng rồi ra đời mỗi người một ngả rẽ. Có người hanh thông tốt đẹp, có người vất vả lận đận đến nỗi chẳng còn muốn nhớ tới những gì đã qua... Mỗi dịp họp lớp, chúng ta đều chứng kiến những điều đã đổi thay của bản thân và bạn bè, và cũng nên thông cảm với những người đã không thể đến được Nhân bạn mở topic này, NC xin gửi một lời chia sẻ, mà mới đây, NC đã viết cho những người bạn thiệt thòi đó. Mong nhận được sự đồng cảm của mọi người
HÃY CHÌA TAY
Bạn xưa - học trò một thuở Đã xa nhau cả một đời
Gặp nhau bây giờ bỡ ngỡ Nét xưa còn lại chút này
Giọng nói tiếng cười hôm nay
Hình như ngày xưa vẫn vậy
Chỉ có ngập ngừng bàn tay
Hình như thu vào trong áo
Biển đời dập dềnh giông bão
Thuyền đời ai cũng lao đao
Bàn tay vất vả mệt nhoài
Bây giờ chìa ra cũng ngại
Hết một đời ta gặp lại
Hãy coi như thuở học trò
Bàn tay đừng có ngẩn ngơ
Duỗi ra một lần đỡ mỏi Nguyên Cương Giữ đôi tay
Bàn tay nắm lấy bàn tay
Giữ trong khoảng lặng chẳng hay xế chiều
Một thời son rỗi nâng niu
Phong sương bươn chải hắt hiu chai chì
Giã từ sách vở ra đi
Đò xuôi thuyền ngược ít khi sánh cùng
Gặp nhau ta -bạn trùng phùng
Chìa bàn tay mỏi ngỡ vùng ca dao
Ngọt ngào tiếng hát cất cao
Vang trong tiềm thức ước ao một thời
Đi qua năm tháng đổi dời
Còn trong thương nhớ một đời đèn khuya
Nhớ hoài tờ giấy pơ-luya
Gửi dòng tâm sự cho người bàn trên
Chìa bàn tay... giữ đôi tay
Ân tình nhắc mãi bạn nay không về ...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
21/7/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2009 15:38:59 bởi Liên Thơ >
Cám ơn Liên Thơ đã có bài thơ tiếp theo về đôi tay học trò... Hình như Liên Thơ là một cô giáo??? NC xin gửi tiếp 1 bài mới viết nhân đến thăm người thày giáo già CHÉN RƯỢU NGỌT Một chiều hè về lại thăm thày Chén rượu ngâm lâu ngày hoá ngọt Ký ức xa xưa rót san từng giọt Nhấp môi cười chuyện cũ thêm say Bao biến động đổi thay từ ấy Theo hồn thơ lên trang giấy cuộc đời Lời giảng xưa thày khơi nguồn chảy Lội ngược dòng bỗng thấy chơi vơi Thấy trời kia cao xanh vời vợi Thấy tình đời rơi lạc giữa nhân gian Trải gió mưa hai mái đầu đều bạc Khoảng vô tình gặp lại bến tri âm Tâm thanh thản thày đã rời thế sự Trò cũng vừa từ giã cuộc chơi Bài học muôn đời nằm dưới đáy ly vơi Giữa đắng cay xin một lời dịu ngọt ... Nguyên Cương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 02:44:59 bởi Huyền Băng >
DẢI NẮNG CUỐI RỪNG Đổ bóng dài trên mảng cỏ xanh Những cây cao vươn cành in dấu đậm Con đường vắng ngoằn ngoèo vô tận Nơi cuối rừng bắt gặp ánh hoàng hôn Ngập ngừng bước chân gọi hồn phiêu lãng Ngàn năm sau trở lại chốn này Còn vương mãi bóng hình thuở ấy Dải nắng vàng rực cháy giữa chiều hoang Nguyên Cương [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44056/2BF20EE89F40498A9EAD9AF86494D74E.jpg[/image]
NGÀY CỦA CHA (FATHER'S DAY) Nhận được thiệp hoa Cha lặng lẽ "Ngày Của Cha" ư Cha để làm gì ? Từ khi con đi xa Lập thân nơi xứ lạ Thì với cha mãi mãi Ngày nào cũng của con Ngày con vào học Ngày con ra trường Ngày đầu tiên đi làm con nhận được đồng lương Con vui sướng và cha giấu đi giọt nước mắt Ngày của con trên lịch treo trước mặt Cha nhìn con bươn chải hàng ngày Con lớn khôn theo từng năm tháng Ngày của con thành ngày của cha Hôm nay con gửi thiệp hoa Ngày của cha ư Cha giữ làm gì Khi con là tất cả của cha... Nguyên Cương * Cám ơn anh Nguyên Cương! - Ngày của Cha - Đầy tình nghĩa. Cha em thật thiệt thòi, khi có Ngày của Cha thì Cha đâu còn nữa.
NGÀY CÒN CHA
Khi có Ngày của Cha
Cha đã thành Người Muôn Thủa
Mang về những bông hoa
Cha đâu còn nữa
Chỉ những cây hương cháy dở
Đốt lòng thương nhớ
Cha ơi
Nhận cho con dù một bông thôi
Ngày của Cha...Như tất thảy mọi người.
Kim Giang
Trích đoạn: Nguyên Cương
Cám ơn Liên Thơ đã có bài thơ tiếp theo về đôi tay học trò...
Hình như Liên Thơ là một cô giáo???
NC xin gửi tiếp 1 bài mới viết nhân đến thăm người thày giáo già
CHÉN RƯỢU NGỌT
Một chiều hè về lại thăm thày
Chén rượu ngâm lâu ngày hoá ngọt
Ký ức xa xưa rót san từng giọt
Nhấp môi cười chuyện cũ thêm say
Bao biến động đổi thay từ ấy
Theo hồn thơ lên trang giấy cuộc đời
Lời giảng xưa thày khơi nguồn chảy
Lội ngược dòng bỗng thấy chơi vơi
Thấy trời kia cao xanh vời vợi
Thấy tình đời rơi lạc giữa nhân gian
Trải gió mưa hai mái đầu đều bạc
Khoảng vô tình gặp lại bến tri âm
Tâm thanh thản thày đã rời thế sự
Trò cũng vừa từ giã cuộc chơi
Bài học muôn đời nằm dưới đáy ly vơi
Giữa đắng cay xin một lời dịu ngọt ...
Nguyên Cương (r) Thăm thầy cũ
Về thăm thầy cũ chiều mưa
Nâng li sum họp nhớ mùa chia tay
Cho dù năm tháng lắt lay
Lời thầy còn mãi đến nay ấm lòng
Trò đời thế sự dẫu cong
Búp măng mọc thẳng lượn vòng vươn lên
Dù cho may rủi được hên
Chữ yêu viết mãi vẫn nên những dòng
Dòng đời xuôi ngược, đục trong
Sáng trong tiềm thức tấm lòng trung trinh...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Vào đêm, 28/7/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2009 20:14:37 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: