Nợ
Đặng Anh Chiến 08.12.2007 13:35:36 (permalink)
0
"Ai tuổi năm mươi đà trả hết
cả nợ nần riêng cũng như chung"!
 
Con nợ mẹ cả một đời cay cực
Nợ nỗi lo toan trũng sâu mắt gầy,
Nợ vất vã vẹo xiêu bóng đổ
Những đêm khuya con nợ tiếng trở mình.
 
Con nợ cả tuổi thơ nghèo đói
Nắm cơm khoai nuốt nghẹn tiếng cười
Con lớn bằng phần cơm dưới đáy nồi (*)
Mẹ hao gầy như khoai như sắn.
 
Mẹ! Con lớn. Con xa. Con biền biệt.
Nợ mắt buồn mẹ dõi nẻo đường xa
Nợ những chiều chỉ có mẹ với cha
Con nợ mẹ cả một đời cay cực.
 
(*) phần cơm dưới đáy nồi là phần cơm thường có ít khoai sắn độn thêm vào.
#1
    Liên Thơ 20.12.2007 20:34:18 (permalink)
    0
    Chào"NỢ"!
    Đọc bài thơ của Đặng Anh Chiến tôi vô cùng xúc động.Có lẽ rất nhiều người  được gặp lại tâm sự của mình khi đọc bài thơ "Nợ",nhất là những người con đã lớn lên trong thời chiển tranh và thời bao cấp.Sắn,khoai,bobo... một thời cơm độn đã bị mất đi trong từ vốn từ Tiếng Việt hiện đại,nhưng nó mãi tồn tại cùng lịch sử và trong tâm trí của rất nhiều thế hệ.Đặc biệt tấm lòng,trái tim người mẹ thì mãi mãi đi cùng năm tháng.
    Xin cho LÊ MINH LIÊN THANH THƠ được nghiêng mình trước người Mẹ của tác giả bài thơ" Nợ"!
    Xin cho LÊ MINH LIÊN THANH THƠ được xiết chặt bàn tay của những người con đã,đang và luôn biết  mình mắc nợ cuộc đời này và trước tiên là mắc nợ  người mẹ của mình.
                                               Thân mến!
     
    #2
      Đặng Anh Chiến 22.12.2007 15:53:54 (permalink)
      0
      Chào Leminhlienthanhtho!
      Cả tuần nay tôi không lên mạng vì bận công việc quá. Tôi đã rất vui khi có bạn đồng cảm với bài thơ "nợ" của tôi.
      Thực ra tôi không phải là người lớn lên trong thời cả nước quen với từ bobo, cơm độn... nhưng tôi lại sinh ra tại vùng quê mà những từ đó có lẽ mới được cất vào từ điển mấy năm thôi. Vậy có nghĩa là khi một số vùng miền đã "thoát" khỏi bobo nhưng quê tôi (và trong đó có gia đình tôi) vẫn miệt mài với những cơm độn, những sắn, khoai...và tôi đã giữ những hình ảnh đó cho đến bây giờ.
       chúc bạn vui.
       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2007 16:15:45 bởi Đặng Anh Chiến >
      #3
        darkhero 22.12.2007 22:52:43 (permalink)
        0
        Biển tuy rộng bao la
        Sánh sao bằng tình mẹ
        Biển nuôi đời, biển trẻ
        Mẹ nuôi con, mẹ già...!
        ...............
        #4
          Đặng Anh Chiến 27.12.2007 08:59:52 (permalink)
          0
          Thêm một lần con lỗi hẹn với quê
          Con lại nợ nhiều thêm lời hứa
          Nợ nồi bánh chưng nhen thêm mồi lửa
          Nợ buổi quây quần mừng tuổi mẹ đầu năm.
           
           
          #5
            Đặng Anh Chiến 31.12.2007 13:36:22 (permalink)
            0
            Lá lúa xanh thu mình qua cơn bão
            Chưa hết bàng hoàng đã chịu trận thứ hai
            Thương cây lúa đương thì con gái
            Phải oằn lưng chống lại gió trời.
            #6
              Đặng Anh Chiến 08.01.2008 08:47:41 (permalink)
              0
              Thương Quê (2)
               
              Chiều xuân lai vãng, bên thung
              Chợt nghe câu hát Miền Trung buông chùng
              Nắng dừng, cho nhạc chập chùng
              Cho sào đò cắm, cho vừng sông trôi,
              Cho ta thấy bóng mẹ ngồi
              Cho đường quê đá nhú đồi dưới chân,
              Cho bùn ruộng tắm đầy thân,
              Cho sông gội rửa, cho rơm cứa cào,
              Cho nghe đồng lúa rì rào,
              Hàng cau đưa đẩy cho cao bóng dừa,
              Cho được chang nắng giữa trưa,
              Cho được roi quất, tội chừa bắt chim.
              ...
              Quê ơi! Con vẫn lặng im,
              Mỗi ngày một phút ôm quê vào lòng!
               
              #7
                Đặng Anh Chiến 08.01.2008 08:52:59 (permalink)
                0
                Quê ơi!
                Mười năm rồi, từ khi con mười tám. Xa lâu ngày nên nhớ lắm hương quê. Thèm những chiều gió trê đê;Thèm ôm bông lúa, những trưa tát đầm;...
                #8
                  huongtuyet274 08.01.2008 13:41:50 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: Đặng Anh Chiến

                  Thương Quê (2)
                   
                  Chiều xuân lai vãng, bên thung
                  Chợt nghe câu hát Miền Trung buông chùng
                  Nắng dừng, cho nhạc chập chùng
                  Cho sào đò cắm, cho vừng sông trôi,
                  Cho ta thấy bóng mẹ ngồi
                  Cho đường quê đá nhú đồi dưới chân,
                  Cho bùn ruộng tắm đầy thân,
                  Cho sông gội rửa, cho rơm cứa cào,
                  Cho nghe đồng lúa rì rào,
                  Hàng cau đưa đẩy cho cao bóng dừa,
                  Cho được chang nắng giữa trưa,
                  Cho được roi quất, tội chừa bắt chim.
                  ...
                  Quê ơi! Con vẫn lặng im,
                  Mỗi ngày một phút ôm quê vào lòng!
                   


                   
                  ĐỌC "THƯƠNG QUÊ" CHỢT CHIÊM BAO
                   
                  Đọc "Thương Quê" chợt chiêm bao
                  Về thời thơ ấu đã vào cõi xa
                  Nào trăng nào gió thiết tha
                  Nào con đò nhỏ lập là ven đê
                  Có đồng lúa rợp ngủ mê
                  Bóng chiều nghiêng đổ mang về mộng mơ
                  Nhớ làn điệu hát ầu ơ
                  Lời ru man mác đợi chờ người đi
                  Ruộng xanh nương lúa phẳng lì
                  Chim kêu rụng cánh đương thì bén duyên
                  Bóng dừa lặng bóng chim quyên
                  Bóng quê lặng nhớ lời nguyền lứa đôi
                  Bóng mẹ già vẫn đơn côi
                  Bên thềm chong đợi rối bời ruột gan
                   
                  Mênh mang trời đổ nắng vàng
                  Giật mình tỉnh mộng bàng hoàng đáy tim
                  ÔM lòng một thoáng lặng im
                  Ngẫm người xa xứ...lặng tìm "Nhớ QUÊ"
                   
                  #9
                    Đặng Anh Chiến 10.01.2008 07:53:58 (permalink)
                    0
                    ...........
                    Ngõ làng mười tám năm qua lại
                    Nhẵn thín lối mòn, vẹt rào gai
                    Lông bông đàn bò dắt bầy trẻ
                    Làng nhàng gánh cỏ cột lũ trai,
                    Việc làng trăm nổi bùn đất bết
                    Sách vở học hành xếp hàng hai,
                    Ra đi những tưởng nên cơ sự
                    Nào ngờ tay trắng giống như ai.
                     
                    #10
                      Liên Thơ 13.01.2008 13:26:24 (permalink)
                      0

                      Thêm một lần con lỗi hẹn với quê
                      Con lại nợ nhiều thêm lời hứa
                      Nợ nồi bánh chưng nhen thêm mồi lửa
                      Nợ buổi quây quần mừng tuổi mẹ đầu năm.

                      Trích đoạn: Đặng Anh Chiến

                      Thêm một lần con lỗi hẹn với quê
                      Con lại nợ nhiều thêm lời hứa
                      Nợ nồi bánh chưng nhen thêm mồi lửa
                      Nợ buổi quây quần mừng tuổi mẹ đầu năm.
                        Biết nợ mà sao cứ mượn hoài
                      Nợ tiền không trả ,quỵt nợ sao?
                      Nợ tình không trả,đem chôn kín
                      Xuống mồ rồi ai nào hay đâu?
                       
                      Nhắn nhe con nợ đừng quên nhé
                      Trả chút nợ đi rồi hãy về
                      Chốn bồng lai tiên cảnh yên bình
                      Cho tôi theo với nhẹ chân bước
                      Kẻo chủ nợ đòi trốn sao đang
                           Đọc thơ Đặng Anh Chiến xúc động lắm nhưng thật tội cho trái tim.Thế nên bèn hoạ mấy câu thơ này.Đừng trách chị đã đánh mất không khí sâu lắng ,ân tình của thơ mà hãy xem như một đoá hoa lạ chị riêng tặng tác giả "Nợ" với cả tấm lòng ưu ái nhé.(Chị đùa thôi,chứ dù sao không đành bỏ thơ và đời đâu ,nên cứ mắc nợ dài dài.)Chúc em có nhiều thơ hay!
                                                               Thân mến!




                      #11
                        Đặng Anh Chiến 14.01.2008 07:32:16 (permalink)
                        0
                        Cảm ơn Chị ThanhThơ đã nhắc nhở.
                        nhưng....
                         
                        Nợ quê từ thuở nên hình
                        Nơi nuôi ta lớn ân tình nghĩa sâu
                        Hai thân: nợ kể hết đâu
                        Cù lao chín chữ khắc sâu vào lòng
                        Nợ đồng lúa, nợ dòng sông
                        Nợ thời trốn học long nhong thả diều
                        Nợ thầy, nợ bạn thật nhiều
                        Hai mươi, từ thuở biết yêu:nợ tình
                        Dại khôn, mình nợ chính mình
                        Sống đời để trả nợ mình đấy thôi.
                         
                        trả nợ ư? có trả nổi không?.....................hạ hồi phân giải!!!
                        #12
                          Đặng Anh Chiến 14.01.2008 12:36:20 (permalink)
                          0
                          Trả nợ ư? chúng ta sẽ trả, nhưng....
                           
                          ....Dại khôn mình nợ chính mình
                          Sống đời để trả nợ mình đấy thôi!




                          Trả ư?
                          nếu chợt mồ côi
                          Trả ư?
                          Nếu chợt xa xôi không nhà
                          Đồng lúa thành bãi tha ma
                          Dấu chân in đất quê cha giờ nhoà?
                          Trả ư?
                          bài học ê a,
                          Trả ư?
                          nước mắt chia xa em buồn
                          Dại khôn: Ai lấy trả luôn!
                          Sống đời không nợ:
                                                   Không duyên
                                                           ....đâu người!
                          #13
                            huongtuyet274 20.03.2008 07:14:31 (permalink)
                            0
                            ĐA TÌNH
                                           (Thân Tặng Anh Chiến)

                            Tôi viết tặng người một bài thơ
                            Giúp người lay tỉnh giữa chốn mơ
                            Quay về hiện thực đừng vướng mộng
                            Với một tình yêu rộng bến chờ

                            Người mãi phiêu du kiếp đa tình
                            Kén duyên lựa lọc những mộng xinh
                            Tình kia đã vẹn đường số kiếp
                            Mà vẫn dè e những bóng hình

                            Cứ vương cứ kiếm tìm rệu rã
                            Để mà so sánh để suýt xoa
                            Đâu hay tự chuốc vào ngây dại
                            Của bóng phong lưu sớm nhạt nhòa

                            Người sớm đã trọn đường duyên nợ
                            Hồng nhan tri kỉ đã đề tên
                            Ngập ngừng nuối tiếc đời dang dở
                            Bởi khách phong lưu...mấy bến bờ

                            Người tiếc cho mình trai phong nhã
                            Đa tình thế thái lại hào hoa
                            Ngẫm đâu trên bước đường tình ái
                            Lại gặp hồn yêu lại mộng hòa

                            Cứ thế cuộc đời luôn đeo đuổi
                            Tơ hồng chẳng vẹn được đôi câu
                            Bơ vơ cuối kiếp còn lạc lối
                            Day dứt, dứt day mộng cơ cầu

                            Mấy đời trôi nổi phong lưu
                            Đa tình nhân thế sầu ưu mộng sầu
                            Ngước lên thầm ước một câu
                            Vẹn tình trọn nghĩa đẹp đầu nhân duyên!

                                                              HuongTuyet274
                             
                            Như đã hứa viết tặng Anh bài này!Chúc Anh luôn vui vẻ và hạnh phúc bên người thân!


                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9