Hiểu.....
Ct.Ly 23.10.2004 20:14:34 (permalink)
#1
    hellomy9 02.11.2004 01:53:41 (permalink)
    0
    Chỉ có con đôi chân mới biết
    Con đường xa vạn dặm
    Chỉ có con đường mới hiểu
    Sức nặng của đôi chân
    Chỉ có nàng mới biết
    Tình ta như đại dương
    Trên mặt biển mênh mông
    Là ồn ào sóng vỗ
    Nhưng thăm thẳm dưới sâu
    Là êm ả thâm trầm

    ...

    Cuộc sống là vậy đó
    Những điều không ai hiểu
    Vẫn cứ mãi diễn ra
    Riêng ở một góc trời
    Cứ như ta đã hiểu


    #2
      hellomy9 05.11.2004 02:35:59 (permalink)
      0
      Rất nhiều người đã hiểu anh
      Theo cái cách mà anh muốn họ hiểu
      Thật đáng buồn khi đến bây giờ vẫn vậy
      Nhưng không sao.. vì đứng trước một dòng sông đang chảy
      Anh đâu thể bảo "cấm mi qua đó, phải qua đây!"
      Và cứ thế.. một dòng sông đang chảy
      Người ta hiểu anh, theo cái mà anh muốn họ hiểu
      #3
        Asin 05.11.2004 07:43:27 (permalink)
        0
        Có rất nhiều người cũng hiểu anh
        Theo cách mà anh không hề muốn họ hiểu
        Nhưng không sao, dòng thời gian sẽ làm thay đổi
        Cách nghĩ ngày nào, giờ đã quá xa xưa.

        Anh vẫn biết, dù cấm đoán thế nào chăng nữa
        Nhưng lối mòn vẫn có người qua
        Bởi biết thế nên không hề cấm cản
        Ai đường ai, ta cứ đường ta.
        #4
          alonewolf 05.11.2004 17:51:36 (permalink)
          0


          Trích đoạn: ct.ly


          Tí tách, rì rào, ào ào...
          Những tiếng lốp bốp vui tươi rộn rã
          Mái tôn như cười với trời cao
          Chẳng ngại ngùng mưa và gió
          Mái tôn vẫn reo vui vì hạnh phúc
          Che nắng, che mưa...

          Này mái tôn ta hỏi tại sao người cười?
          Vì những ích lợi nhỏ nhoi tôi mang lại cho người
          Tôi không quản lạnh căm cùng nóng bỏng

          Này mái tôn ta hỏi tại sao ngươi cười?
          Vì tôi biết mình vẫn còn có ích
          Dù rằng ích lợi chẳng là bao
          Nhưng cứ thế, mỗi ngày cứ thế
          Nắng và mưa tôi há chẳng quên mình...

          Ừ ta biết ngươi, từ lúc ban đầu
          Ngươi vẫn thế âm thầm chịu đựng
          Không kêu than, chẳng một lời oán thán
          Việc ngươi làm, ta nào dám quên ngươi

          Hãy vui như ngươi vẫn vui thủa trước
          Hãy cười như đón tia nắng đầu tiên
          Hãy ca hát như mưa dầm trên ngực nhỏ
          Hãy tin rằng ta biết rõ về ngươi....

          Nào, nghe đây hỡi mái tôn...

          Ta tặng thưởng cho ngươi ....
          Bằng lớp sơn như áo giáp trước bầu trời
          Nắng không sờn, mưa cũng chẳng nhạt phai

          Ngươi đừng ngại, bởi vì ngươi xứng đáng !


          đúng là ct.ly tương tư ai òi
          #5
            Viet duong nhan 01.11.2008 03:59:53 (permalink)
            0
            Qua bốn mùa lá đổ
            Đêm nay đọc bài thơ "Hiểu..."

            Cảm ơn Ly cho đọc những vần thơ tự do rất có hồn và đầy ý nghĩa.
            Chúc Ly & tất cả vui vẻ đêm "Lễ Toussaint_ Halloween".
            XX 
             










            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 05:38:43 bởi Viet duong nhan >
            #6
              vithong 07.11.2008 20:58:53 (permalink)
              0
              Có những điều tưởng rằng đã hiểu
              Để vội vàng…ngộ nhận bao nhiêu
              Có những điều tưởng thừa nhưng mãi thiếu
              Khi hiểu ra… đời sống chẳng còn nhiều !.....
              vt
              #7
                Nguyên Đỗ 14.11.2008 12:39:15 (permalink)
                0
                Yêu Dấu Hiểu Hay Giả Vờ Không Hiểu
                 
                Yêu Dấu hiểu
                Hay giả vờ không hiểu
                Tình hai chiều
                Hay đơn độc lang thang
                Tình yêu thương, Yêu Dấu
                Rất dịu dàng
                Như gió thỏang
                Có khi thành bão tố
                 
                Yêu Dấu hiểu hay là còn thách đố
                Cho người ta bày tỏ viết muôn phương
                Cạnh bên em là hạnh phúc thiên đường
                Sông xuôi chảy suối tình tràn không dứt
                 
                Yêu Dấu hiểu
                Rượu trăm ngày Bách Nhựt?
                Tình lâu ngày càng thêm đậm thêm sâu
                Thiên tình ca trầm hương thật nhiệm mầu
                Có  đủ cả khói sương đời dân giã
                 
                 
                Yêu Dấu hiểu
                Tình yêu là phép lạ
                Ở hai đầu hai đứa ở hai nơi
                Mà bỗng dưng
                Hai đứa muốn chung đời
                Chung lối bước ngàn năm chỉ có một
                 
                Nguyên Đỗ
                 
                 
                #8
                  damotlanyeunhau 14.11.2008 13:10:19 (permalink)
                  0


                  Góc tình nhân . ..

                   
                  Khoảnh khắc nào đó trong một ngày
                  Thẫn thờ tim nhớ - mộng mây bay
                  Chỉ muốn gần nhau môi tha thiết
                  Hương ấm tình gần trong vòng tay

                   
                  Nơi đáy tim hồng ghi tên nhau
                  Một bức chân dung - vẻ ngọt ngào
                  Rì rào nước chảy quanh vách đá
                  Xây đắp nhịp cầu - bậc thang Sao

                   
                  Hạnh phúc thật gần - đâu xa xôi
                  Vòng tay ân ái chẳng thể rời
                  Soi bóng tình yêu trong tim đó
                  Niềm vui dạt dào - hoa nắng tươi

                   
                  Dẫu sóng cuộc đời thổi ngược xuôi
                  Thuận mây hoà gió tình lên ngôi
                  Trong tim một góc - xin luôn được
                  Yêu nhau nồng nàn tình nhân ơi!

                   
                  Yêu trăng yêu nước yêu sông núi
                  Chẳng thể thờ ơ - yêu mỗi nơi
                  Ánh mắt yêu đương trao anh mãi
                  Đất lỡ non mòn vẫn tuyệt vời

                   
                  aB
                  #9
                    Nguyên Đỗ 16.11.2008 20:37:34 (permalink)
                    0
                    Ngày Dậy Sớm
                     
                    Trời còn tối ... mới ba giờ ... đã thức
                    Bởi vì đâu, trời ạ, bởi vì đâu

                    Nghe cô đơn lạnh lẽo thấm cơn sầu
                    Vầng nguyệt đứng trên cao buồn héo hắt

                    Trời còn tối ... ngoài sông ... hò khoăn nhặt ...
                    Cô lái đò ... kỹ nữ ... cảnh trăng khuya
                    Giòng Hương Giang ... Thôn Vĩ Dạ ... đầm đìa
                    Hàng cau cúi ... nghiêng đầu ... cây vặn vẹo ...

                    Từ độ ấy trầm thăng người một nẻo
                    Vì đâu mà đôi ngã, lạc đường xa
                    Từng câu thơ còn nắn nót đậm đà
                    Từng con chữ bỗng dưng sầu đông rụng

                    Ngày dậy sớm ... Ưu tư hoài ... mặt bủng
                    Môi xám xi... bệnh hoan... kẻ tương tư
                    Biết viết chi, biết có gọi chăng chừ
                    Chiếc điện thoại vô tư nằm yên ngủ

                    Nguyên Đỗ
                    #10
                      Huyền Băng 17.11.2008 19:40:08 (permalink)
                      0

                      Này mái tôn ta hỏi tại sao ngươi cười?
                      Vì tôi biết mình vẫn còn có ích
                      Dù rằng ích lợi chẳng là bao
                      Nhưng cứ thế, mỗi ngày cứ thế
                      Nắng và mưa tôi há chẳng quên mình...

                      Ừ ta biết ngươi, từ lúc ban đầu
                      Ngươi vẫn thế âm thầm chịu đựng
                      Không kêu than, chẳng một lời oán thán
                      Việc ngươi làm, ta nào dám quên ngươi

                      Hãy vui như ngươi vẫn vui thủa trước
                      Hãy cười như đón tia nắng đầu tiên
                      Hãy ca hát như mưa dầm trên ngực nhỏ
                      Hãy tin rằng ta biết rõ về ngươi....

                      Nào, nghe đây hỡi mái tôn...

                      Ta tặng thưởng cho ngươi ....
                      Bằng lớp sơn như áo giáp trước bầu trời
                      Nắng không sờn, mưa cũng chẳng nhạt phai

                      Ngươi đừng ngại, bởi vì ngươi xứng đáng
                      Ct.Ly
                       


                      Ly tặng "tôn" áo giáp,
                      Ly tặng mình gì đây!
                      không phải chịu nắng mưa mà cũng ngất ngây
                      mắt cũng hoa - tai cũng ù - chân đi chệnh choạng
                      hai ta có cùng sinh đâu mà cùng hoạn nạn
                      kẻ ngồi không xong - kẻ đứng chẳng yên
                      Bắt chước "tôn" -
                      lắng nghe tiếng mưa - quên hết ưu phiền
                      đếm giọt nắng - quên mình đang rát bỏng
                      để cảm giác mình không tróng rỏng
                      vì ít ra còn chút ích cho đời...
                       
                      Một chút nỗi niềm từ bài thơ Ly nè!
                       
                      HB
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2008 19:41:14 bởi Huyền Băng >
                      #11
                        Nguyên Đỗ 28.11.2008 12:31:59 (permalink)
                        0
                        Chị Ly đi mãi chưa về
                        Kim bằng thân hữu tựu tề chốn đây
                        Chi đi tìm cõi chân mây
                        Hay là cõi phước ngất ngây mộng vàng
                         
                        Chị đi lá mới nhuốm vàng
                        Chị về lá ngủ cội hàng cây xưa
                        Chị đi cây lá che mưa
                        Chị về lá đã rụng vừa hết cây
                         
                        Nguyên Đỗ
                         
                        #12
                          Trạc Tuyền 28.11.2008 15:03:54 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Nguyên Đỗ

                          Chị Ly đi mãi chưa về
                          Kim bằng thân hữu tựu tề chốn đây
                          Chi đi tìm cõi chân mây
                          Hay là cõi phước ngất ngây mộng vàng
                           
                          Chị đi lá mới nhuốm vàng
                          Chị về lá ngủ cội hàng cây xưa
                          Chị đi cây lá che mưa
                          Chị về lá đã rụng vừa hết cây
                           
                          Nguyên Đỗ


                          Bao giờ chị lại về đây
                          Chia quà đãi bạn vui vầy cùng nhau
                          Hay là chị đã qua cầu
                          Người ta rút ván thẳng đầu mà đi
                          Thế thì thôi có còn gì
                          Lồng ơi cô quạnh sáo vi vu rồi

                          Xa xôi thăm thẳm phương trời
                          Thương gì chú Cuội ời ời khóc cha

                          Chạt Tiền Sư.

                           
                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9