.
B- XIN TRỞ LẠI VỚI VẤN ĐỀ THỨ HAI -
Trong lá ĐƠN PHẢN BÁC (ĐPB) ấy, tác giả có so sánh chân dung tập thơ của anh với tầm vóc thơ Hồ Xuân Hương - Trước khi phân tích về sự lý giải trong bức thông điệp mà tác giả đã tuyên bố thẳng với Ban chấp hành HNVVN như thế! Tôi nghĩ để cho thoải mái, cần phải có thái độ thẳng thắn nhìn nhận sự việc... trên cơ sở "thơ & thơ", dù đó là một cây đa, cây đề của cố nhân với một nhà thơ đương đại. còn ai có đủ lý phân tích và đánh giá, thì cứ việc lên tiếng phản biện? Nhưng phải có trình độ hẳn hoi. Bởi vì chính tác giả đã tuyên bố: :
"Tập thơ Rung động trái tim (RĐTT) dám nói là có thể đem so sánh với tầm vóc thơ bà Hồ Xuân Hương, một trong ba thi hào dân tộc của nước nhà. Đấy, tập thơ đã cho công bố: ai cũng có thể đọc và phán xét nó, ai cũng có thể cào xé hoặc bôi xấu nó - xem có thể dập vùi nổi nó không? "
Và nếu khi mọi người đổ xô vào cào xé, phân tích và bình luận nó mà những tình thơ lại cứ hay lên! Thì muốn hay không muốn, kẻ nào không chịu cũng không được. Vâng, đấy cũng chính là lý do: vì sao cả Hữu Thỉnh, Vũ Quần Phương cùng BCH HNVVN, với không ít các nhà thơ, các nhà phê bình lý luận thơ, cũng không ít các nhà thơ có muốn báng bổ tác giả - mà đành phải im miệng hến cả! Bởi vì cũng chính như tác giả đã khẳng định trong ĐPB rằng:
" Nếu các ông tìm mọi cách để phủ nhận, bới móc hay thoá mạ lên các tình thơ trong tập RĐTT, cũng chính là dịp cho mọi người sẽ xô vào nghiền ngẫm và thưởng thức… lập tức thế giới bên trong các tình thơ của tôi sẽ trở nên bất hủ, kỳ diệu ngay!.... Đó là nguyên lý của loại thơ tồn tại, thơ hay và sâu sắc điển hình của tập thơ RĐTT. Trong Tuyển thơ đại bàng (TTĐB) của tôi có đến cả trăm bài tôi đã đạt được sự viên mãn như thế!"
Tác giả có đưa ra những chân dung thi nhân lớn thời tiền chiến để làm căn cứ xác định, trong đó tác giả khẳng định Hàn Mặc Tử là thi nhân lớn nhất thời tiền chiến. Trong tuyển thơ của ông nổi lên cao nhất với 3 bài thơ bất hủ, đó là: Đây thôn vỹ dạ, Mùa xuân chín và Bẽn lẽn - Và tác giả tuyên bố, trong tập thơ RĐTT của anh, số lượng bài thơ đạt hay cỡ đó gấp 3 lần thi nhân HMT!? Tuyên bố như thế mà lại trước cả BCH HNVVN, tức là trước tất cả các nhà thơ đương đại... kể cũng ghê ghê...
Nhưng trước hết đã nói rất rõ : Thế nào mới được gọi là thơ hay? Tôi xin ghi lại nguyên văn câu nói của nhà thơ trong lá ĐPB ấy về thơ hay như sau:
"Nhưng thế nào mới được gọi là thơ hay? Tôi (tức là tác giả) đưa ra đây vài ví dụ cụ thể: Trước hết đó phải là loại thơ của mọi thời đại như: Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan, Điếu thu của Nguyễn Khuyến, Hai sắc hoa ti-gôn của TTKH , Mùa xuân chín - Đây thôn Vĩ Dạ - Bẽn lẽ của Hàn Mặc Tử v.v... và như thế mới được gọi là thơ hay! Những từ "thơ hay" tôi dùng trong văn bản này đều phải có ý nghĩa và tầm vóc tương đương nhất định với những bài thơ danh giá, trường cửu đó."
Như vậy nếu theo như tác giả: số bài thơ hay của thi nhân HMT là 3, mà HMT là thi nhân có số lượng bài thơ hay nhiều nhất so với các thi nhân thời tiền chiến! Nếu của anh gấp 3 lần... tức là 3X3=9: Vậy thì, tập thơ RĐTT phải có từ 8 đến 10 bài thơ được gọi là hay như thế? Hơn nữa tác giả còn khẳng định đỉnh thi sơn của anh cao hơn thi nhân HMT!?
Đừng có nghĩ là anh cứ nói lên cho sướng miệng mà được đâu?... Các nhà thơ, các nhà bình luận thi ca đương đại họ không bác bỏ, vặn cho gẫy cổ ấy chứ!
Tôi nhớ có một lần: nhà thơ Chử Văn Long để cho một anh giáo làng ca ngợi mình là thuộc trong 5 nhà thơ lớn thế kỷ: như Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử và... Chử Văn Long... thì sau đó xuất hiện đến 20 bài báo mắng mỏ Chử Văn Long không tiếc lời - Trong số đó có một bài viết trên Tạp chí Văn nghệ Quân đội... nói về việc đem Chử Văn Long mà dám so với Hàn Mặc Tử - Tức là gà vịt mà dám so với đại bàng! Đến mức nhà thơ Chử Văn Long sượng quá, gặp ông Nguyễn Trí Huân (làm Tổng biên tập báo Văn nghệ quân đội khi đó), cự rằng: Anh em họ viết chứ có phải tôi đâu, mà anh để cho đăng cả bài chửi tôi như vậy? Nguyễn Trí Huân vờ tảng lờ rằng... tôi đi vắng, anh em ở nhà họ cho đăng báo!
Nói thế để thấy rằng, không đủ tầm thì bố bảo cũng không dám chơi như thế đâu! Rồi tôi sẽ đi vào phân tích, vậy tập thơ RĐTT cụ thể hay và khá hay là những bài nào? Ở đây ta còn thấy khi nói đến Huy Cận, cũng là một thi nhân lớn thời tiền chiến, tác giả viết:
"Huy Cận được một bài Tràng Giang (chưa thật hay bằng 3 bài thơ của HMT), mới vào loại khá hay và cũng chỉ một bài đó mà thôi..."
Có nghĩa là: Bài thơ Tràng Giang là đỉnh thơ cao nhất của Huy Cận, nhưng chưa bằng 3 bài thơ vào loại hay của HMT, vậy Tràng Giang mới chỉ đật loại thơ khá hay! Tác giả chỉ nói đến thế mà không nói tiếp nữa, anh quay sang chỉ so sánh cụ thể với HMT.
Thế chả lẽ: so với Huy Cận chỉ có một bài thơ vào loại khá hay... mà anh thì khoảng 10 bài thơ hay - So thế thì ai người ta nghe được? Ai mà chịu được? So sánh trong trường hợp này dù tác giả tập thơ RĐTT có mười mươi cao hơn Huy Cận chăng nữa, thì cũng phải sử dụng một cách khác... nhưng mà thôi, tội gì anh bới vào cho sinh mâu thuẫn? nhưng trong thầm ý là tác giả muốn nói với mọi người rằng: Này, cỡ đến Huy Cận... không tơ mơ với ta được đâu? Mà anh nói: Đấy, thơ vẫn đấy, phỉ báng nó thử xem nào? Ai đủ tài thì cứ việc?... Dĩ nhiên tôi biết, anh chỉ tranh cãi với các cỡ có tiếng như: Vũ Quần Phương, Trần Mạnh Hảo, Trần Đăng Khoa, Hữu Thỉnh, Bằng Việt... Chứ còn ngay với các nhà thơ tên tuổi nhoàng nhoàng, hay một số bạn viết chúng ta...tạm gọi là trình độ thơ câu lạc bộ, hay vô danh vô thưởng vô phạt - Anh không tranh cãi đâu!
Đến đây tôi xin bắt đầu phân tích ít nét cơ bản... về các bài thơ hay mà anh so với thi nhân Hàn Mặc Tử! Nhưng trước hết tôi xin in ra đây cả ba bài thơ hay của HMT để ta dễ thẩm thấu hơn! Vì thơ PNT có nhiều bài mang phong cách, có âm hưởng của thơ HMT - Mà có lẽ là anh đã ảnh hưởng về thơ của HMT nhiều nhất.
3 Bài của thi nhân HMT trích trong tập "cuồng điên và mật đắng" như sau:
MÙA XUÂN CHÍN Trong làn nắng ửng khói mơ tan Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng. Sột soạt gió trêu tà áo biếc, Trên giàn thiên lý, bóng xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời. Bao cô thôn nữ hát trên đồi; - Ngày mai trong đám xuân xanh ấy, Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi... Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi, Hổn hển như lời của nước mây... Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc, Nghe ra ý vị và thơ ngây... Khách xa gặp lúc mùa xuân chín, Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng. - Chị ấy năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang? ĐÂY THÔN VỸ DẠ Sao anh không về chơi thôn Vỹ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay.
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà? BẼN LẼN
Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
Đợi gió đông về để lả lơi
Hoa lá ngây tình không muốn động
Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi!
Trong khóm vi lau rào rạt mãi
Tiếng lòng ai nói? Sao im đi?
Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm
Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.
Vô tình để gió hôn lên má
Bẽn lẽn làm sao lúc nửa đêm
Em sợ lang quân em biết được
Nghi ngờ tới cái tiết trinh em.
Còn thơ hay của PNT chủ yếu là thơ tình, nhưng giờ tôi lần lượt nói về 3 bài thơ đời của anh trong tập RĐTT được gọi là hay - Đó là bài: Em bán xoài, Cô quét lá đêm hồ và Làm ma em vợ!
Trước hết nói về bài "Em bán xoài":
- Anh trai mua xoài cho em đi?
Nha Trang! Ta nhớ Nha Trang!...
Em bán xoài đi đêm trên cát trắng
Bãi biển chập chờn kiếp đời các cô gái lang thang
Dưới hàng dừa se sẽ gió ru êm
Dãy cột đèn đứng đêm côi lạnh.
Xoài em chín! Đêm tàn canh em đón khách…
Giọt thơ buồn như ngọc sương rơi
Em bán xoài thơm! Em bán xoài thơm!
Biển to lớn - Bóng em nhỏ thẫm
Linh hồn treo ngoài thế giới em đi
Trên những cành dừa hay trong đám mây qua?
Thế giới em đi “ Vòng thiên la địa võng “
Tóc còn xanh em bán kiếp đời trôi
Xoài em thơm! Hương toả mát thân người...
Ai mua xoài? Còn ai có mua em?
Các cô gái đi đêm như các cột đèn
Bóng nuốt lẫn vào bờ cát ấy...
Biển ru ta và ta ru em
Dưới hàng dừa xứ sở gió ngàn năm. Bài thơ này trên cũng đã bình, ở đây tôi chỉ xin nhấn mạnh để làm bật lên được cơ sở mà tạo thành bài thơ hay mà thôi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2011 12:44:12 bởi Nhân văn >