HỒI KÝ
Trần Mạnh Hùng 12.12.2007 06:20:32 (permalink)
Hồi ký viết theo lời kể lại của vị cao niên

NỖi Lòng

Đến bây giờ cụ vẫn không hiểu được câu " Nhất nam viết hữu, Thập nữ viết vô" nó lý giải như thế nào???. Cụ vẫn không hiểu được cái ấm ức, cái khúc mắc đã kéo dài hằng bao chục năm... Dạo ấy...
Trong thời cụ còn trai trẻ ( hai chín, đôi mươi ) mang trên vai một hòai bão to lớn" Lên đông, đông tĩnh. Xuống đòai, đòai tan". Với sức mạnh và ý chí của thanh niên bạt rừng xẻ núi, cụ rất hãnh diện, trân quý thân phận của mình " Nhất nam viết hữu" cụ quyết làm rạng rỡ con nhà tông, cụ nhìn đám thiếu nữ cùng thời với cụ, nhất là đám em gái của cụ bằng cặp mắt khinh khỉnh " Thập nữ viết vô ". Cụ nghĩ thầm bọn họ chỉ ăn hại nước sông mà thôi, chẳng làm nên trò trống gì( vô tích sự) chỉ lấy nước mắt làm đầu, tối ngày rủ rỉ rù rì với nhau, óng a, óng ẹo, cụ hất mặt lên trời giương giương tự đắc, như ở trên đời này chỉ có mình ta " Nhất nam viết hữu". Quả thật trong gia đình, cụ là con trai trưởng, được ông gìa, bà gìa giao tòan quyền cai trị đám lâu la em út trong nhà gồm năm cô em gái và hai em trai, thôi thì quyền hành phải biết, một điều anh Hai, hai điều anh Hai , các cô thì thuần phục, nịnh anh Hai hết cỡ, dạ vâng ngọt xớt như mía lùi ; các cô chẳng mất cái gì cả còn có lợi lớn vì anh Hai đã đi làm, rất hào phóng tiền bạc với các em. Thôi thì nịnh anh Hai một tí có sao đâu, các cô ăn thông với nhau kẻ nâng người đỡ đưa anh Hai lên tận trời xanh. Các cô muốn gì được nấy, cuộc sống của các cô rất ư là an nhiên tự tại, tự do thỏa mái...

Cụ vẫn hòan tòan mờ tịt về cái khỏang bị các cô em đưa vào xiếc, xỏ mũi dắt đi. Cụ rất tự hào về cái quyền " quyền huynh thế phụ" cụ lập ra "gia pháp" rất nghiêm ngặt hơn cả trại tù của Đức Quốc Xã, cụ nghĩ đến con ruồi cũng không bay lọt lưới thiên la địa võng. Cụ rất vô tư và không bao giờ thắc mắc tại sao các em gái mình không một lời kêu ca phản đối. Cụ chép miệng kệ họ, đến khi nào bọn họ phản đối sẽ hay. Cụ rất tự tin, yên chí cái " pháp gia" của mình công mimh, và cụ nhìn đám em gái mình bằng nửa con mắt, vì bọn họ " Thập nữ viết vô"

Cho đến một hôm, cô em gái kế cụ, chỉ thua cụ hai tuổi mới thỏ thẻ với cụ:
- Anh Hai à!!! Anh Huy bạn anh,  hôm nay ba má ảnh đến xem mắt và xin hỏi em, ba má có nhắc anh Hai chuẩn bị nhà cửa để ba má đón tiếp họ.
Cụ chưng hửng hỏi - Thằng Huy???  Mày quen nó hồi nào??? Sao tao không hay cà???Bao lâu rồi??? Quá đáng, quá đáng còn gì là " gia pháp ".
Cố kế khúch khích cười... Anh Hai là ông mai, anh lại quên...

Đúng !!! thằng Huy tao dẫn nó về nhà chỉ có một lần thôi, tao đâu thấy tụi mày... yêu đương... hẹn hò gì đâu???

Hỏng chuyện, hỏng chuyện phải xét lại "gia pháp"

Bốn lượt cụ xét lại "gia pháp" là bốn cô em lên xe hoa về nhà chồng.
Đến bây giờ cụ vẫn không hiểu làm sao bọn họ qua mặt được mình, bồ bịch với nhau...
Cụ có hỏi ( các cô nói cùng một điệu ) Anh Hai cho phép em mà...

Tao mà cho phép tụi bay hò hẹn với trai... " Gia pháp " đi có giờ, về có giấc. Đi trình về gởi. Mục đích, nhu cầu khi ra khỏi nhà. Tao lại cho tụi bây đi chơi khơi khơi vậy sao???

Đâu có, nhiều lúc anh Hai cũng đi chơi chung với tụi em nữa.

Nghe tới đây cụ ngớ cả người trợn mắt há mồm chẳng hiểu gì cả. Cụ ấp a ấp úng nói thì tao thấy tụi bây cư xử với nhau như bạn bè mà, đâu có dấu hiệu gì đâu???

Cả bọi cười ồ lên rất thỏa mái... thì anh là anh Hai đâu có thèm để ý đến chuyện...nhỏ.

Cuộc sống cứ bình thản trôi, nếu không có cái năm tết Mậu Thân một nghìn chín trăm sáu mươi tám ( lệnh tổng động viên được ban hành trên tòan quốc ) đến bấy giờ cụ mới lo sốt vó " nhất nam viết hữu" của mình, trong hòan cảnh dầu sôi lửa bỏng này, cụ nghĩ tại sao mình không là " thập nữ viết vô" thì khoẻ biết dường nào!!! cụ nghĩ tiếp, việc sa trường cụ nào có sợ, nếu xảy ra mười năm về trước, lúc đó cụ tròn hai mươi, việc lập thân bằng nghiệp võ thì cũng đúng, nên làm. Bây giờ thì...

Nói thì nói, nghĩ thì nghĩ, cụ cũng nhập ngũ theo đúng lịch trình. Cụ hy vọng sau những ngày tháng trong quân trường Sỹ Quan Thủ Đức , cụ sẽ được biệt phái về nhiệm sở cũ. Bộ Quốc Gia Giáo Dục, cụ tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm là giáo sư dạy  Lý Hóa được sáu năm.

Thời gian chín tháng ở quân trường Sĩ Quan Thủ Đức, cơ cực cụ không sợ vì " thao trường đổ mồ hôi. Chiến trường bớt đổ máu" ( ai sao mình vậy ) chẳng có gì bận tâm, cụ không bận tâm là phải, vì cụ đâu phải ra chiến trường. Cụ cầm chắc trong tay tờ giấy biệt phái về nhiệm sở cũ. Cái đáng nói, cái dầy vò cụ là mối tình đầu, cụ mới biết yêu. Người yêu của cụ là bạn thân của cô em áp út. Lúc đó, cụ dẫy đành đạch kêu lên một " thập nữ viết vô" nhỏ tuổi quá vì thua cụ đến mười hai tuổi làm sao mà hợp tình, hợp tánh đây!!! Chỉ có chiều chuộng thôi cũng đủ bá thở, mắc mệt. Cô em gái áp út nói tỉnh bơ - Thi hành lệnh của má, nhiệm vụ của em đến đây là hết...Ối trời!!! chuyên này cũng dính đến má nữa hả???À thì ra má cụ thấy con trai cũng tròm trèm ba mươi hai mà còn lêu bêu, vất vưởng nên ngầm hạ lệnh cho mấy cô con gái tuyển chọn cho ông anh một cô bạn.

Tình yêu đến với cụ bao giờ cụ cũng không hiểu. Cụ chỉ thấy nhớ nhung, xốn xang, bồn chồn, nếu một ngày không gặp được nhau. Cụ chép miệng, lắc đầu - Mình yêu cô ấy thật rồi.

Đến khi cụ bị quật ngã bởi Nữ Thần Tình Ái - Trong thời gian yêu nhau - cụ nghi ngờ ý nghĩ của cụ từ lâu nay " thập nữ viết vô " không phải như cụ nghĩ " mười người con gái nói là không ". Không có gì cả, cụ mơ hồ cảm thấy có sự bất ổn, nhưng cụ không đủ can đảm dứt ra khỏi cái bất ổn êm ái này được.

Đến khi lập gia đình, cụ mới biết rằng mình đã tự nguyện đút đầu vào cái " viết vô" nó là cái khóa, cái cùm cụ hết xoay trở. Nó là thiên la địa võng trói gô cụ trong màng lưới bọc nhung yêu thương, cụ không cựa quậy được. chỉ còn trơ mắt mà đầu hàng trong thần phục, tâm phục, khẩu phục.

" Thập nữ viết vô" đúng ra phải nói lại " Nữ viết thập vô" có nghĩa là người con gái nói mười chữ vô cho nam giới... cụ nghĩ như vậy, cụ biết chắc chắn hiện giờ cụ có " thập vô"
Thứ 1 " vô quyền hạn"
Thứ 2 " Vô quyền" suy nghĩ.
Thứ 3 " vô quyền" mua sắm.
Thứ 4 " vô quyền" phát biểu.
Thư 5 " vô quyền ý kiến.
Thứ 6 " vô quyền" ăn mặc.
Thứ 7 " Vô quyền" hội họp với bạn bè.
Thứ 8 " vô quyền " sở thích.
Thứ 9 " vô quyền " tư hữu.
Thứ 10 " vô quyền " quyết định.

Còn câu " nhất nam viết hữu " có lẽ sai.
Đúng ra thì " Nam viết nhất hữu " có nghĩa là người con trai nói một chữ " Có " cho nữ giới.
Tức là nữ giới " Có quyền tuyệt đối ".

Đến bây giờ hơn mấy chục năm qua mất hết quyền hạn. Cụ vẫn không hiểu tại sao mấy nghìn năm lịch sử mà tiền nhân không chịu giải thích rõ ràng " Nhất nam viết hữu. Thập nữ viết vô" cho đám con cháu hậu thế biết để có những biện pháp thích hợp, hay các cụ tổ tiền nhân cũng bị áp đảo bởi các cụ tổ bà, nên đành bấm bụng, ngỏanh mặt làm ngơ, di hại cho đàn con cháu mấy ngàn năm sau. Khốn khổ bị tước hết quyền hạn mà không được một lời than vãn
Trần Mạnh Hùng
Houston, ngày 11 tháng 12 năm 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2007 05:45:56 bởi Trần Mạnh Hùng >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9