TÌNH THU BIỀN BIỆT 7...
Ngàn cây đứng lặng bên đường,
Nghỉ chân nơi gốc dầu đương úa màu.
Ngân nga bìm bịp giục mau,
Đường xa lữ khách nghe đau lòng mình.
Anh ngồi chiếc bóng lặng thinh,
Phù vân lãng đãng vẽ hình em yêu,
Rơi rơi vàng lá rừng chiều,
Bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu nỗi sầu!
Sông sâu đã đứt nhịp cầu,
Để cho đôi lứa hai đầu đợi mong.
Em nơi thành phố buồn không?
Cố quên mà lại nặng lòng nhớ thương.
Em ơi!Ở chốn giảng đường,
Hàng me,ghế đá còn vương vấn lòng!
Nhớ xưa bến cảng Nhà Rồng,
Cùng ngồi đón ngọn thu phong tràn về.
Nhớ nơi xóm nhỏ chiều quê,
Chập chờn lối cũ tóc thề hương bay.
Em ơi!Trên quãng đường dài,
Vượt qua nhiều nỗi u hoài đắng cay.
Dù đường còn lắm chông gai,
Nhưng lòng vẫn ước mong ngày gặp nhau.
Thi Nang
Anh đi biền biệt đã lâu
Người Nam kẻ Bắc sông sâu núi dài
Khi bình minh báo ban mai
Thời gian xa cách lại dài thêm lên
Lệ nhoà trên gối êm êm
Nhớ anh khiến gió bên thềm khóc than
Trăng thanh một mảnh võ vàng
Sao trời nhấp nháy lang thang lưng trời
Mây sầu hoá giọt mưa rơi.
Nắng về lau sạch lệ trời vương cây
Nỗi lòng lắng đọng nơi đây
Anh ơi em đợi đến ngày gặp anh...
anhtrangthu
TÌNH THU BIỀN BIỆT 8...
Anh nơi nhà trọ vắng teo,
Chiều rơi trên mái tranh nghèo buồn tênh,
Mây trôi mấy áng bồng bềnh,
Thuyền câu một chiếc chồng chềnh giữa sông.
Khói sương lãng đãng trên dòng,
Ráng chiều đẹp tựa má hồng em yêu,
Rì rào cành lá đìu hiu,
Càng trông cảnh vắng càng nhiều nhớ nhung.
Màn đêm buông xuống lạnh lùng,
Đêm đen tràn ngập một vùng cỏ cây.
Mình anh ở lại nơi đây,
Cảnh buồn khiến dạ người đầy nỗi đau.
Anh ngồi bên ngọn đèn dầu,
Bóng in trên vách u sầu,xót xa.
Nhớ em da diết,thiết tha!
Nhớ em nhớ cả quê nhà em ơi!
Đường trần cách trở hai nơi!
Thi Nang