Khắc lên trời thắm nỗi đầy vơi...  
  Tâm sự hàn huyên luận chuyện đời.  
  Lãng đãng ngàn cây làn khói tỏa,  
  Chập chờn nội cỏ giọt sương rơi.  
  Đường quê tha thướt vài thôn nữ,  
  Cánh nhạn lưa thưa một góc trời.  
  Lơ lửng thuyền trăng treo nhánh liễu,  
  Thương người mong đợi chốn xa khơi...  
  Thi Nang  
   
   
  Thương người mong đợi chốn xa khơi...  
  Gói trọn ưu tư trải cuối trời  
  Hay nhờ lá thắm trao tâm ý?  
  Hoặc gửi lều tranh một vạn lời?  
  Đông đến Thu qua lòng vẫn định  
  Xuân tàn Hạ tới dạ không dời  
  Trời đất bao la cùng vụ trụ  
  Giúp ta bày tỏ đến cho người...  
  anhtrangthu  
   
  (lần này hoạ khó Thi Nang ơi  
  Ý cụt câu ngang được mấy lời) 
 
Giúp ta bày tỏ đến cho người...
Lặng lẽ một mình dạo khắp nơi.
Dưới áng mây hồng đôi nhạn lướt,
Trên dòng nước biếc chiếc xuồng bơi.
Mênh mông biển mộng thuyền rong ruổi,
Bát ngát rừng mơ lá rã rời.
Bấy lá thu rơi bao nỗi nhớ,
Sầu đầy biết đến lúc nào vơi!
Thi Nang
(Cứ vui thoải mái Trăng Thu ơi
Ý đẹp câu hay mãi góp lời)
   Sầu đầy biết đến lúc nào vơi! 
  Hỏi gió hỏi mây chẳng có lời 
  Lời châu vạn chữ mang cho gió 
  Ý ngọc ngàn câu thả tới trời 
  Trăng thanh khuyết nửa vì nhung nhớ 
  Biển biếc êm êm bởi ngóng người 
  Và biết đâu đây người tri kỷ 
  Sẵn sàng chia sẻ nỗi sầu vơi... 
  anhtrangthu 
   
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2008 00:12:39 bởi anhtrangthu >