CUNG BẬC CỦA NHỮNG NỖI NIỀM
HOÀNG HÔN LẠC PHÁCH Một chiều Nhã Nam mà không Yên Thế Tác giả: Nguyễn Trọng Hoàn Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Em trong veo hoàng hôn tinh khôi Tôi lơ ngơ hoàng hôn ngưng môi Suối thức hồn nhiên em giọt nước Gió đừng... tôi sợ ánh nhìn vơi! Em có thật hay em là ảo ảnh Tôi đang rơi hay là tôi đang trôi? Không dưng quay quắt trong lửa khát Bất chợt ú tim giữa chặng đời Từ mai phía ấy trời xanh thẳm Lát nữa hoàng hôn - lát nữa thôi...
HỎI Tác giả: Trần Ngọc Tuấn Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Hỏi em - em đã đi rồi Hỏi nhà - đổi chủ Hỏi người - người quên! Hỏi đường - đường mới thay tên Hỏi cây - cây đứng lặng nhìn xa xôi... Hay tôi đã hóa ai rồi?
HOÀNG HÔN Tác giả: Hà Minh Đức Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Nắng chiều tắt lửa Hoàng hôn đang về với những miền đất lạ Anh ở bên em dưới ánh sáng ban ngày Lại có em trong đêm huyền ảo Đêm đang xóa đi bao ngăn cách Những vết thương đang lành da thịt Những nỗi đau đang quên dần là nỗi đau Em có thấy niềm vui lại sinh sôi trên đất lành Anh ngồi bên em Mái tóc em mát lạnh sương đêm Hơi thở hòa trong hương cây cỏ Đêm nay chúng ta ít nói Để lắng nghe sự sống hồi sinh Tạo vật không có gì mất đi Dòng sông vẫn vỗ sóng trong đêm Ngôi sao lấp lánh nơi cuối trời Và em trong hơi thở bình yên Em đang nghĩ gì về ngày mai Khi hoàng hôn trở về Lại bao trùm em trong dải nắng vàng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2008 14:02:06 bởi bietaiaibiet >
KHOA VĂN Tác giả: Việt Nga Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Nhìn đâu cũng toàn con gái Nên con trai hóa... kim cương Thầy giáo đau đầu... phân phát Lớp nào cũng muốn phần hơn Ra đường thấy ai lãng đãng Thiên hạ bảo: Người Khoa Văn Kim, Cổ, Đông, Tây xa lắc Mở trang sách ra thấy gần Giờ văn nụ cười, nước mắt Nghẹn ngào - thanh thản đan xen Thầy đau nỗi niềm dâu bể Trò day dứt cùng thế nhân Nhìn đâu cũng toàn mơ ước Lời thầy dạy: biết yêu thương Đã đành cuộc đời đen trắng Dối gian, hèn nhát xin đừng ! Người Khoa Văn chân thành lắm Người yêu Văn nhân hậu nhiều Cha mẹ dạy con... mai lớn Chọn người khoa ấy mà... yêu.
KHOẢNG CÁCH GIỮA LỜI Tác giả: Bằng Việt Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Biết làm sao ! chúng ta quá nhiều lời Ngay ở chỗ lẽ ra cần nói ngắn Bao lần em lẳng lặng Đủ khiến tôi bàng hoàng Khi phần nói lấn hết phần được sống Lấn hết mọi điều tiềm ẩn giữa câu Thì vạn câu thơ cũng thành rẻ rúng Liệu còn gì vang vọng nữa trong nhau ?
KHOẢNG TRỜI EM Tác giả: Quang Huy Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Khoảng trời em mấy trắng trôi nhanh Mây trắng gợi những miền xa bỡ ngỡ Trời nghiêng xuống mắt em thành nỗi nhớ Để mây tràn đến phương anh Khoảng trời em nắng trong thủy tinh Nắng theo em đi hái chùm nhãn ngọt Ôi đốm nắng giữa vườn xưa nhảy nhót Vẫn ngỡ ngàng tay em đâu đây? Khoảng trời em mưa thưa bóng mây Mưa khó hiểu như tình ta buổi ấy Cơn mưa giận, cơn mưa thương biết mấy Nhớ nhung gì mà ướt áo người xa? Khoảng trời em đêm xanh bao la Đêm hồi hộp giấu bao điều bí ẩn Phải mắt em thức với người ra trận Mà chân trời nhấp nháy mãi sao Mai Khoảng trời em ấp ủ những buồn vui Những dự định chưa bao giờ nói hết Trời xanh vẫn xanh ngời trên mí mắt Lại bồn chồn dõi bước những đoàn quân Khoảng trời em đâu phải ở sau lưng Ở phía trước, nơi anh nhìn rất rõ Ơi phương Nam ! tâm hồn ta ở đó Nơi lòng anh về lại khoảng trời em ! 1973
KHOẢNH KHẮC BÊN ANH Tác giả: Huỳnh Thị Đằng Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Ước gì anh biến được thành hai Một bên em - một về bên chị Để em không như người có lỗi Chút xao lòng - khổ mãi vẫn không phai Biết bao đêm heo hắt ngọn đèn mờ Em khắc khoải - anh còn xa vời vợi Và giấy phút... phút giây em thôi đợi Lại bâng khuâng "chị ấy" đang chờ... Hạnh phúc không là huyền thoại bao giờ Để em ước tầm tay em với được Trong thầm lặng... em chắt chiu khoảnh khắc Có anh về thôi đơn độc bơ vơ Khoảnh khắc thôi, rồi em lại buồn đau Khi còn chỉ riêng em và nỗi nhớ Ôi! Khoảnh khắc, em giật mình... trót lỡ Lại như lòng - xin hãy cố quên nhau.
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Bằng Việt Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Em giống như cơn mưa, như trận gió lúc sang hè Làm thức tỉnh hồn tôi nhiều biến động Tôi im lặng, bàng hoàng khi được sống Một ngày vui không dễ nói ra lời. Lối rất dốc. Màn sương và một chút mây trời Một chút nắng làm hồng hào gương mặt Một chút lặng thinh khi nhìn xa tít tắp Một chút đợi chờ sẽ thổ lộ bâng quơ Ta cứ lên cao, cao mãi đến bao giờ Bỗng phát sợ - nhỡ chúng mình biến mất! Đá đẹp quá, tưởng chừng không có thật Hoa dập dờn nhưng chưa tới tầm tay! Có chút gì thích thú rất thơ ngây Là dự đoán về nhau mà không cho nhau biết Là nghĩ ngợi nhiều điều nhưng nghĩ chưa tới hết... Hạnh phúc gieo từng chuỗi ú tim dài... Và bến đò vui thành khúc nhạc không lời Ba cây số ta qua, nước với trời đồng vọng Sau rốt, đến buổi chiều... khi tất cả đều im lặng Thì em lại như cơn mưa, như trận gió lúc sang hè!... 1978
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Diêm Kim Loan Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Rất có thể em chỉ là ngọn cỏ Cỏ hoang tàn, gió khát gọi chiều mưa Anh say đắm phía chân trời rát bỏng Mắt phiêu diêu nào biết đợi chờ Hãy cứ chạy suốt đời theo lửa Cứ say tìm khát vọng xa xôi Sẽ có lúc mắt anh thành giọt nước Đậu yên lành xuống cỏ non tươi...
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Đỗ Bạch Mai Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Căn phòng dù chật chội Vẫn chứa đủ bao người Trái tim anh rộng rãi Chứa đủ mình em thôi.
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Lê Hằng Tâm Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Làm sao cho em quên được Lần đầu anh nắm tay em Lời yêu đầu tiên vụng dại Hai đứa ngỡ ngàng nhìn nhau. Em vờ giận hờn, ngúng nguẩy Kiếm cớ bắt anh theo hoài Còn anh, sao mà vụng thế Theo mà chẳng dỗ người ta... Tình đầu tròn căng kỷ niệm Ngỡ ngàng dễ gì quên mau Anh ơi! giá như em biết Quả ngọt, ngọt quá thì cay... Bây giờ anh về phương ấy Tháng năm xưa cũ có còn? Xin anh một chiều cả gió Gửi về nơi cũ giùm em!
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Khi em sống ngang tàng, cao thượng Em thấy mình như trời xanh Cánh chim anh không bao giờ bay hết Nhưng nếu khi em yếu mền hèn nhát Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân anh.
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Ngô Thế Oanh Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Tôi vẫn thầm mong được gặp lại tháng năm Tinh khiết những đóa hoa màu trắng Mở nhè nhẹ trong lòng tôi yên tĩnh Mùa hạ ấy xa, mùa hạ ấy xa rồi... Em đi bên tôi mơ hồ thoáng nét cười Vòm long não non xanh màu ngọc bích Giá tôi có thể quên, giá mà quên được Biết làm sao để đừng nhớ về em Và tôi đi chầm chậm dọc Hương Giang Trời trong suốt, dòng sông trong suốt Huế đẹp đến tưởng chừng không có thực Bao nhiêu người đã yêu, đã hạnh phúc khổ đau Mùa hạ ấy xa rồi, bây giờ em ở đâu Thành phố rộng đường tôi không thuộc hết Hoa vẫn trắng những cánh màu tinh khiết Mùa hạ ấy xa, mùa hạ ấy xa rồi...
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Nguyễn Thụy Kha Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ rơi cơn mưa ban trưa Bỗng thấy mình tách thành hai nửa: Nưả ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa...
KHÔNG ĐỀ Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo Nguồn: "Thơ tình sinh viên" (Thảo Linh tuyển chọn) Anh trót để tình yêu tuột mất Xin đừng tha thứ hay giận hờn Hoa ly vàng cọ chân anh như nhắc Một chiều buồn sóng trắng biển Quy Nhơn Anh trót để em ra đi vô cớ Đến một ngày không thể hiểu vì đâu Em hút bóng dừa xanh, vai khép gió Không bao giờ quay lại mối tình đầu Anh trót để ngôi sao bay khỏi cát Biếc xanh em mãi chớp sáng vòm trời Điều Có Thể đã hóa thành Không Thể Biển bạc đầu nông nổi tuổi hai mươi... (1984)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: