MỘT THOÁNG TÂM TƯ
CÓ BAO GIỜ Có bao giờ vô tình anh chợt nhớ Kỷ niệm xưa ngày hai đứa chung đôi Anh sẽ thấy gì qua kỷ niệm khi tình yêu đã xa khuất tầm tay Có bao giờ vô tình anh chợt nhớ Nhớ về em, người một thuở yêu xưa Những đam mê nồng cháy buổi ban đầu Anh đã nói sẽ trọn đời yêu mãi ... Có bao giờ vô tình anh chợt nhớ Những ân tình em đã trao anh Những hẹn thề ước mộng ở tương lai Lời vàng đá giờ tan như sương khói Dẫu vô tình chỉ một phút thoáng qua Đừng so sánh em với người ấy nhé Kẻ trước người sau, hai tâm hồn xa lạ Chẳng thể giống nhau ngay cả yêu anh.
em giận anh Em giận anh, giận anh nhiều nhiều lắm Nên môi cười chẳng đượm màu tươi Anh vô tình Em hụt hẫng Khoảng không chới với Hờn trách anh Lời chẳng thốt nên lời Để nỗi buồn cứ trói lấy tim non Anh không biết hay "vô tình" không biết Nhỏ giận anh Lòng tự ái tổn thương Giận anh nhiều Nhưng đã trót yêu Nên vẫn nhớ Vẫn thương..."người dễ ghét"
Người Dễ Ghét
Em cứ bảo anh là người dễ ghét
Anh vô tình cứ lửng lửng lơ lơ
Tại vì anh hay lãng trí làm thơ
Nhìn mây trắng bay trên cao lơ lửng
Em cứ bảo anh nhà thơ tửng tửng
Nửa mơ màng viết đảo đảo điên điên
Em giận anh ăn nói thật vô duyên
Làm tự ái tổn thương em nhiều quá
Anh nhận lỗi sẵn sàng chờ đày đọa
Em buộc dây trói lại trái tim anh
Cột trăm năm bằng những sợi tóc lành
Luyện tim đập nhịp nhàng theo em nhé
Ờ trái tim anh vẫn còn rung rất khoẻ
Nhiều đam mê say đắm lắm sợ không
Mắc cở chưa, đôi má đã ửng hồng
Đừng trách nhé, anh là người đáng ghét
Nguyên Đỗ
l
lời xuân gửi Mẹ Xuân này xuân nữa đã bao xuân Nhớ Mẹ thương Cha tuổi xế chiều Đất khách quê người thân cô lữ Đói tình khát tiếng Mẹ ru hời Nhớ buổi xuân xưa còn bên Mẹ Áo mới tung tăng trẩy hội hoa Nay kiếp lưu hương bỗng lệ òa Con nhớ, Mẹ mong dạ xót xa Giao thừa đất khách con thành kính Dâng nén hương lòng Đất Mẹ quê Nhờ gió đêm đông mang về Mẹ Lời chúc đầu năm con kính dâng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2008 19:03:30 bởi van79_bc >
tản mạn Dưng không nắng rớt xuống thềm Cho xanh cỏ úa_ cho mềm môi say Người từ cuối nẻo chân mây Ai xui lạc lối đến đây chẳng về Có gì đâu _ cõi u mê Chỉ mình ta với trăm bề ưu tư Có gì đâu kiếp hoang hư Chỉ mình ta với ưu tư nỗi niềm
Say Ta đã say rồi , ta đã say Không say men rượu nóng cay xè Say tình em gái trao ánh mắt Em cũng say chăng? má ửng hồng Xuân này ta chếnh chóang say Men tình em chuốc... Ta ngây ngất... Chới với ta chìm trong mắt em Hỡi cô em gái mộng tình xuân Em ủ chi men tình trong ánh mắt Hồn ta lạc lối chẳng thể về Ta đã say rồi , em đấy thôi...!
Tản mạn Sài Gòn chiều nay lạnh Nỗi nhớ cứ man man Người gần ta quá đỗi Nhưng lại hóa xa xôi Mây mờ giăng khắp lối Chênh chếch ánh trăng non Lòng buồn nên trăng úa Nụ cười cũng hắt heo
trăng cô đơn Trăng đêm nay , trăng buồn bã quá ! Muôn vạn ngàn tinh tú, cũng trên cao Sao chẳng tìm được một vì sao Trăng chia xẻ nỗi long u uẩn Phải chăng ngày xưa... trăng có tội Nên giờ đành ôm khối tình si Trăng vẫn đẹp lung linh soi đáy nước Nhưng mãi buồn , lạnh lẽo ... trăng
Ngày Mai Này ... Ngày mai này em sẽ lấy chồng Một cuộc hôn nhân đầy toan tính Mẹ Cha vui mãn nguyện tuổi già Con có chồng hộ đối môn đăng Ngày mai này em sẽ lấy chồng Nói gì bên người chồng xa lạ Hay lặng im nghe lòng thổn thức Để nghe hồn hấp hối từng cơn Ngày mai này em sẽ lấy chồng Áo cô dâu là màu áo trắng Hoa cứơi cùng màu trắng tang thương Để tang cuộc tình vừa lịm chết Ngày mai này em sẽ lấy chồng Xin gửi lại lời hứa yêu xưa Tiếng tạ từ chẳng thốt nên câu Em uất nghẹn làm người vong phụ Ngày mai này em sẽ lấy chồng Anh có tiễn em ngày xuất giá ? Lần cuối cùng ta được thấy nhau Để khắc bóng hình nhau lần cuối ...
valentine Anh gọi đến và em nhấc máy Nói gì đây im lặng , hai đầu dây... lắng nghe tiếng thở dài nặng nề... áo não... Thêm một mùa valentine ta mất nhau Nếu anh đừng gọi đến và em không nhấc máy chắc sẽ không ai nghe tiếng thở dài (có chăng là ta chỉ tự nghe ta) Nếu anh đừng nhớ và đừng nhắc lại Mùa yêu xưa hai đứa chung đôi Hôm nay chắc sẽ không buồn đến vậy Nếu anh đừng nhắc và ta không nhớ.....
hạnh phúc dối gian
Biết người yêu bằng tình yêu gian dối
Vẫn yêu người ray rức cả con tim
Những dối gian ta mang về ấp ủ
Tự xót xa, dằn xéo trái tim gầy
Nén thở dài sau tiếng cười giòn giã
Khoát lên mình chút hạnh phúc mượn vay
Đời phù du rũ buồn cánh mõi
Biết tìm đâu chân lý một tình yêu...?
Người trao ta chút tình si gian dối
Ta mang về ủ lấy men yêu
Những hẹn thề nơi chót lưỡi đầu môi
Ta đem khắc ghi vào trong tâm não
Biết người yêu bằng tình yêu gian dối
Vẫn yêu người với tất cả khát khao Tim khắc sâu hình ảnh của yêu thương
Những mặn nồng.... vay mượn người trao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2008 07:22:55 bởi van79_bc >
tình anh Em đã quen rồi với cô đơn Anh nỡ đem chút tình gian dối Cho em chi hạnh phúc thóang qua Làm héo hon thêm trái tim gầy Tình anh ví tựa như chiếc lá Lá sẽ lìa cành lúc thu sang Để cây hiu hắt chơ vơ đứng Trơ trọi cành khô đón gió đông Em chẳng giận anh chỉ thương anh Dối gian tình ái anh như kẻ Lạc bước trên đường lắm mù sương Chỉ thấy trăng vàng mờ ảo đẹp Em đã quen rồi với cô đơn Tuổi xanh đã nhuộm lắm truân chuyên Khổ đau tình ái anh trao tặng Em chất thêm vào tim đớn đau [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45014/CFEAE359F0AE47FC80B71C5601D5DF0E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2008 11:25:41 bởi van79_bc >
tình si Em tự nhủ từ nay không nhớ nữa Lòng dặn lòng thôi nhớ cũng không thương Sẽ quên anh như cánh bướm đa tình Một lần ghé vườn yêu trao luyến ái Nhưng tình yêu muôn đời dây oan trái Trói ta bằng sợi nhớ với sợi thương Ảnh hình anh vẫn theo vào giấc ngủ Mãi chập chờn mộng mị giữa chiêm bao Người ta bảo gặp nhau là duyên nợ Phải chăng ta cũng có nợ nần nhau...? Một thoáng gặp gỡ mang bao luyến nhớ Lời cợt đùa em lại dạ khắc ghi Chẳng trách anh bởi em kẻ tình si Mang ảo tưởng một tình yêu lãng mạn Không dối gian nồng cháy những yêu thương Đã quên mất kịch _ đời nhiều vai diễn Trò yêu đương _hờn giận với vui buồn Thôi anh cứ đóng trọn vai yêu nhé Cho em thêm được một lần đau khổ Vì yêu anh , em đã trót yêu anh...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: