NƠI ĐÂY DÀNH LƯU GIỮ NHỮNG BÀI THƠ GIAO LƯU CỦA LIÊN THƠ VỚI BẠN THƠ YÊU QUÝ NHÉ!
Trích đoạn: kimrbl
Chuyện tình hoa bưởi Hồi xưa em vẫn thường qua Xin lá đun nước cháu bà gội chung Hoa bưởi thơm cả một vùng Em ướp bột sắn hài lòng người mua Trung thu trái chín đầu mùa Tôi mang sang biếu gọi là lệ xưa Gặp em tôi cứ hay đùa Em gội gì cũng vẫn thua lá này Thẹn thùng tay để trong tay Hẹn lòng chờ đợi đến ngày trầu cau Dù hẹn hò bất cứ đâu Không quên hoa lá gội đầu phần em Nồng nàn hoa trộn hương đêm Thêm hương gì nữa không quên suốt đời... Vậy mà em đã bỏ tôi Lấy chồng xa lại là người xứ Tây Tôi buồn...cây quả không sai Mùi hoa như thể lạc loài tận đâu Biết em giờ lắm loại dầu Vẫn vu vơ chuyện gội đầu của em Để rồi như một thói quen Cất chùm hoa bưởi nhỡ em chợt về... Kimrbl thân mến, bài thơ “Chuyện tình hoa bưởi” của bạn là một trong những bài thơ viết về tình yêu tan vỡ của buổi ban đầu rất đặc sắc mà mình được đọc đấy. Với sự bội bạc...với sự lỡ hẹn...mỗi người có cánh nhìn khác nhau tùy tâm hồn của họ. Có người hằn học thù oán trách mãi, có người giận dỗi cả đời. Với thi sĩ kimrbl thì bạn lại nói về sự lỡ dở của mối duyên đầu với người con gái làng quê ngày thi sĩ mới bước vào yêu bằng những kỉ niệm rất đặc trưng của vùng quê ngập tràn hương vị nhớ, thương...: hương lá bưởi gội đầu.Trong cuộc sống đô thị hóa ngày nay, mỗi “con người nhà quê” trong chúng ta đều hẳn rất yêu nhớ hương vị quê hương, hương vị tình yêu ngày mới lớn. Ngày ngay khoa học công nghệ tiên tiến để có mùi hương nhân tạo không khó nhưng hương thuần khiết của hoa, trái làm nên nét duyên dáng cho người con gái quê thì hẳn ai ai cũng rất lưu luyến, nhất là nó gắn với kỉ niệm tình yêu đầu đời...Phải có tâm hồn thi sĩ nhân ái, lòng khoan dung lớn lắm nên trái tim thi sĩ mới vẫn cất lên những lời buồn, nhớ da diết như chưa có cách xa, tiếc nuối, khổ đau vì người ta đã “tham giàu phụ khó”. Mình xúc động trước bài thơ mang nét đẹp nhân văn đến thế! Chúc bạn khỏe,vui, có nhiều sáng tác hay. Mình gửi tặng trang thơ của bạn một nuối tiếc của tình yêu lỡ dở ở một nét khác(lỗi này bây giờ ở người con trai rồi, đừng đổ hô cho tụi con gái bọn mình mãi nhé)
Bây giờ Người yêu gửi mẹ gửi cha Nuôi cho khôn lớn mai sau con nhờ Người yêu gửi cô gửi thầy Dạy cho sáng dạ, mở tầm nhìn xa Người yêu gửi xóm giềng gần Trông chừng kẻ lạ, giữ màu áo quê Người yêu gửi lại đình, chùa Thẫn thờ ra đứng vào ngồi mình em Nửa đời tỉnh mộng công danh Xót em be bé, tiếc ngày xanh trong... Biền biệt tháng, mỏi mòn năm Người yêu ngày ấy, bây giờ ra sao? Hồn hoang còn ở nơi nào Nghe chăng thương nhớ gọi về bên nhau... Lê Minh Liên Thanh Thơ Trưa cuối tuần, 18/4/2009
Đường xưa lối cũ
Đường xưa lối cũ mù sương
Vẫn đôi gót nhỏ người thương sớm...chiều...
Trên con đường gió liêu xiêu
Bấm chân em giữ những chiều biệt li...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm cuối tuần, 11/4/2009
Con đường xưa phủ làn sương
Giữ hồng đôi gót không vương bụi mờ
Anh buồn khắc khoải đợi chờ
Đêm đêm tìm lại bến bờ thương yêu
kimrbl
Đường xưa...đường nay...
Đường xưa nâng gót chân son
Đường nay quên bước chân ai trở về
Đường xưa vang tiếng guốc khua
Đường nay chỉ ngọn gió lùa mà thôi
Đường xưa in dấu hai người
Đường nay lẻ bóng một người mồ côi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng chủ nhật, 19/4/2009
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Trong và bên
Còng nấp vào bờ cát
Trú nắng và trú mưa
Cát nép vào ngực biển
Dịu êm nỗi niềm mơ
Cát mãi mãi ở bờ
Sóng mãi mãi xa khơi
Anh không thể là tôi
Nên không thể hiểu hết
Những ngày xa đã qua…
Trong và bên hai ta
Đâu là điểm giao thoa
Đâu là niềm viên mãn
Đâu là những khát khao
Không thành hình nên dáng
Không…không …như hạt cát
Vo tròn…rơi…rơi…rơi…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều, 9/4/2009
SÓNG và CÁT
Em là bãi cát trắng
Anh là sóng dâng trào
Suốt đời quấn quýt nhau
Không bao giờ xa cách.
Dù phong ba thử thách
Sóng vẫn vỗ rì rào
Gió cuốn cát lao xao
Bài tình ca muôn thuở.
Không bao giờ dang dở
Biển không thể vắng thuyền
Sóng và cát thiên duyên
Tình chúng mình bất diệt…
-NS- Bãi cát mềm...
Em như bãi cát mềm
Lún chân người viễn xứ
Dấu hằn nào lưu giữ
Du khách miền núi cao?
Cát và gió lao xao
Hát lời ru êm ái
Vòng tay ai võng ái
Có đưa ai trở về ?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ngày chủ nhật, 19/4/2009
Liên Thơ trân trọng cảm ơn thi hữu tình thâm đã đem đến cho trang thơ “Nối lời yêu thương” một bài thơ ca ngợi tình yêu bất diệt với những hình ảnh rất đỗi thân thương, gần gụi của quê hương Liên Thơ.Chúc bạn khoẻ, vui hạnh phúc nhé...
Trích đoạn: Người lính
THAO THỨC
Không bóng, cũng chẳng có hình
Mà sao bám chặt tim mình, hỡi ôi!
Đêm về thao thức, bồi hồi
Lây sang đôi mắt - Thôi rồi, năm canh!
Người lính - 19.4.2009
Năm canh
Năm canh thao thức cùng người
Năm canh thao thức cùng trời tương tư...
Năm canh thao thức lời ru
Mẹ dỗ giấc ngọt cho con thành người
Em nhường anh cả đất trời
Cho anh toả sáng khi bình minh lên...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều chủ nhật, 19/4/2009
Người đi mang một khoảng trời
Em chông chênh với phần đời quạnh hiu
Hoàng hôn nhuộm tím cả chiều
Em ngồi góp nhặt những điều vu vơ...
kimrbl Người đi...
Người đi ...để lại miệng cười
Để lời vàng ngọc, để lòng yêu thương
Người đi ...để dạ vấn vương
Em tìm khắp nẻo mù sương không ...người
Người đi ... để bóng lăn dài
Theo em những chặng đường đời gian truân...
Người đi ...em sẽ theo cùng
Như hình với bóng...như mình với ta...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa chủ nhật, 19/4/2009
Kimrbl thân mến, bài thơ của bạn mang nỗi buồn của vẻ đẹp thánh thiện, tuy đáng yêu lắm mà vẫn xa xót làm sao ấy...Thế nên Liên Thơ “doạ” một câu chắc cú là:
“ Người đi ...em sẽ theo cùng
Như hình với bóng...như mình với ta...”.
Thấy Liên Thơ “khôn” chưa ?
Trích đoạn: Mac Nhan Son
SÔNG VÀ BIỂN
Quê hương em miền Trung có biển
Bãi cát dài những rặng phi lao
Gió cuốn cát mềm nghe lao xao
Biển xanh biếc nhấp nhô gợn sóng.
Quê anh có hàng dừa soi bóng
Lục bình hoa tím nở đầy sông
Trăng tròn khuyết…nước lớn nước ròng
Sống cuộc đời hiền hòa dân dã.
Quê hai đứa cách xa đôi ngả
Cửa biển đón nhánh sông chảy ra
Phù sa hòa nước biển mặn mà
Theo quy luật muôn đời vẫn vậy.
Như tình anh dành cho em đấy
Nước biển hòa lẫn với nước sông
Dù xa xôi vẫn chung một lòng
Tìm đến nhau với tình thắm thiết…
-NS- Cửa lòng em
Bao nhánh sông cũng về biển lớn
Bao nỗi niềm đều hướng về nhau
Là cửa sông hay là cửa biển
Cửa lòng em ngóng vọng hướng anh về…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
3/21/4/2009
Liên Thơ chân thành cảm ơn thi hữu tình thâm đã tặng cho “Nối lời yêu thương” một bài thơ tình yêu thật đẹp với hình ảnh rất thơ mộng , có lẽ nó dễ thương như tâm hồn thi sĩ…
Chúc thi hữu khoẻ và vui, có nhiều sáng tác hay nhé!

Sông tình
Sông miệt mài muôn thuở
Chở phù sa bãi bồi
Cho cây nhiều quả ngọt
Đem giàu sang cho đời
Sông tình không ngừng chảy
Nối phận đời đơn côi
Đừng có lở sông nhé
Nhớ chỉ bồi đắp thôi...
kimrbl
Sông tình
Sông tình mềm như lụa
Quấn đôi bờ yêu thương
Sông tình ngọt như mật
Sóng sánh trưa nắng vàng
Sông tình yêu chảy mãi
Dù lúc lở lúc bồi
Dù lúc dòng chảy xiết
Dù lúc lững lờ trôi
Dù có sao ...người ơi
Sông tình yêu chảy mãi
Suốt đời ngân tiếng ca
Mạch nguồn bao nỗi nhớ
Ngàn đời bao trăn trở
Cứ khát khao mong chờ...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
22 giờ kém 10 phút, 21/4/2009
BAO GIỜ CHO PHAI ?
Cám ơn người đã yêu tôi
Để tôi hiểu được xa xôi VỊ ĐỜI
Để tôi biết khóc , biết cười
Biết đâu cay đắng , ngọt bùi , chát chua
Cám ơn người – những ngày xưa
Câu thơ người viết có trưa nắng vàng
Có con đò nhỏ mơ màng
Có dòng sông chảy mênh mang đôi bờ
Có vầng mây đẹp lững lờ
Có hoàng hôn tím hững hờ khói sương
Bài thơ người viết lời thương
Để tôi dệt mộng tơ vương cùng người
Bây giờ người đã đi rồi
Tôi tìm đâu được khoảng trời tôi yêu ?
Tôi tìm đâu những buổi chiều
Bên sông người thả cánh diều bay cao ?
Tôi tìm đâu những vì sao
Ngời như mắt biếc người trao ân tình ?
Tôi tìm đâu đóa Lục Bình
Sông quê tím sắc hoa xinh thuở nào ?
Lòng tôi thương nhớ nghẹn ngào
Ôm bao kỷ niệm đi vào trong mơ
Biết đừng nên đợi , nên chờ
VỊ ĐỜI vẫn đắng bao giờ cho phai ?...
BL07
Cảm ơn
Thương tặng Minh Đức...
Cảm ơn sự thật sần sùi
Cho ta nhận mặt cuộc đời rõ hơn
Cảm ơn một tấm lòng son
Cho ta nếm vị bạc vôi tình đời
Cảm ơn một nụ cười tươi
Cho ta sáng cả bầu trời niền tin
Cảm ơn giọt nước mắt buồn
Rửa trôi tất cả cánh chuồn chuồn bay…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
14 giờ 25 phút, 5/26/2/2009
Trích đoạn: huydungpro
THÂN PHẬN TÌNH
Xa nhau ấm ức
hơn ráng chiều, trăng sớm
nỗi buồn hơn biển lớn
*
Buồm anh ráng đỏ chiều tà
thuyền em, trăng khuyết nhợt nhòa bình minh
ráng chiều, trăng sớm oan tình
chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời
Dù sao
Ta gặp nhau khi trang sách mở
Khi môi em cười ý nhị vẹn chữ thương
Khi mắt huyền khép mở một vùng kí ức
Khi bình minh giục muôn màu thắm lại
Khi hoàng hôn giữ lại ánh lửa hồng...
Ta gặp nhau dù mùa gió chướng
Dù trái mùa ... lá đổ lấp kín lối đi
Dù bão giật chớp dông xé nát trời tiếng nấc
Dù sao lòng mình vẫn tỏa rạng cùng nhau...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 5/23/4/2009
Hai con mắt mở Nhớ ai trĩu nặng tâm hồn
Nhớ ai...ai có nhớ nhiều như ta?
Nhớ ai se sắt hồn hoa
Nhớ ai quay quắt hoàng hôn vội trùm
Nhớ ai đêm quánh màu đen
Hai con mắt mở sáng như ban ngày...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng chủ nhật, 19/4/2009
Nhớ em thao thức trắng đêm
Quơ tay chạm phải gối mềm ngẩn ngơ
Ngỡ em tìm đến trong mơ
Đêm không ngủ được đợi chờ mắt sâu
Chập chờn trăn trở từ lâu
Đôi mắt chẳng khép bởi sầu vấn vương
Mình còn xa cách đôi đường
Quầng thâm hai mắt vì thương nhớ nhiều
Mơ màng ánh mắt chờ yêu
Đôi mắt sụp mí buồn thiu ngóng chờ
Bao giờ đời hết bơ vơ
Đôi mi khép lại trên bờ vai em…
-NS- Thi hữu thân mến, thì ra là nam hay nữ khi nói về nỗi nhớ cũng trở nên đáng yêu như thế.Liên Thơ cảm ơn thi hữu tình thâm đã dành tặng "Nối lời yêu thương" bài thơ rất dễ thương với hình ảnh rất thực : đôi mắt "quầng thâm","mơ màng", "sụp mí" vì nhớ thương... thao thức thâu đêm. Cả bài thơ với nỗi niềm day dứt người đọc, nhưng hai câu kết bài : "Bao giờ đời hết bơ vơ
Đôi mi khép lại trên bờ vai em"
lại là điểm sáng chiếu rọi cho bài thơ một niềm tin hứa hẹn...nó làm cho nỗi nhớ không chỉ là chơi vơi, khắc khoải, bế tắc mà là nỗi nhớ có cánh nâng tâm hồn con người lên.
Cảm động trước bài thơ là lời trần tình tha thiết ,mang nét đẹp nhân văn, Liên Thơ "bắt chước" thi hữu thử nhập vai MNS để làm bài thơ "đáp lễ" đây.(Nếu không trúng ý thi hữu thì mong bạn cũng nể tình bạn thơ mà sá tội cho Liên Thơ nhé)
Trằn trọc
Trằn trọc thâu đêm nỗi nhớ người
Nhớ từng nét đẹp thắm giòn tươi
Đến từ khiếm khuyết từng li nhỏ
Hết thương rồi ghét vẫn chưa nguôi…
Làm sao chợp mắt được vài giây
Để mộng bình thường đằm đôi tay
Để trong hạnh phúc tôi còn có
Tóc mềm ai xõa mướt cánh tay...
Làm sao chợp mắt được vài giây
Để hồn đẹp mãi ý tình này
Để lòng thương nhớ tôi trải thảm
Rước gót chân ngà em đến đây...
Làm sao chợp mắt được vài giây
Khổ quá người ơi, người có hay
Hôm nay…ngày mai… ai còn nhớ
Xin gửi thơ yêu trọn tấm tình…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa 24/4/2009
Trích đoạn: Liên Thơ
Sông tình Sông miệt mài muôn thuở Chở phù sa bãi bồi Cho cây nhiều quả ngọt Đem giàu sang cho đời Sông tình không ngừng chảy Nối phận đời đơn côi Đừng có lở sông nhé Nhớ chỉ bồi đắp thôi... kimrbl Sông tình Sông tình mềm như lụa Quấn đôi bờ yêu thương Sông tình ngọt như mật Sóng sánh trưa nắng vàng Sông tình yêu chảy mãi Dù lúc lở lúc bồi Dù lúc dòng chảy xiết Dù lúc lững lờ trôi Dù có sao ...người ơi Sông tình yêu chảy mãi Suốt đời ngân tiếng ca Mạch nguồn bao nỗi nhớ Ngàn đời bao trăn trở Cứ khát khao mong chờ... Lê Minh Liên Thanh Thơ 22 giờ kém 10 phút, 21/4/2009
SÔNG NHỎ
Có một dòng sông nhỏ
Chảy giữa bờ Trăng Sao
Cứ theo người lặng lẽ
Uống câu thơ ngọt ngào
Có một dòng sông nhỏ
Ban ngày còn chiêm bao
Giữa ân tình bè bạn
Cứ bỏng niềm khát khao
Có một dòng sông nhỏ
Chẳng biết mình ở đâu
Cứ chập chờn mơ tỉnh
Tan hoà vào biển sâu
Kim Giang
Dòng sông của một thời
Có một dòng sông nhỏ
Chảy trong miền kí ức
Thời chúng mình ở quê
Thời tha thiết đam mê
Thời hồn nhiên dung dị
Thời chưa hề biết mệt
Thời chưa hề biết đau
Thời chưa hề dối nhau
Thời chưa hề chùn bước
Thời trong như dòng nước...
Có một dòng sông nhỏ
Lấp lánh ánh trăng ngà
Gương thần lung linh mãi
Soi bóng đôi tình nhân
Bên bờ thương dòng nhớ
Cuồn cuộn tháng ngày trôi
Mây trời lồng lộng bóng
Quấn quýt màu xanh tươi
Nhắc nhở về dòng đời
Mải miết chảy …người ơi…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 5/23/4/2009
Trích đoạn: thaianh49
EM ỐM
Em bệnh rồi anh
Buồn đến cô quạnh
Nơi đất khách
Đâu bàn tay anh
Cho em nắm
Nhẹ nhàng vào giấc ngủ
* *
*
Như chiếc lá úa vàng
Cuối thu
Dưới ráng chiều
Lịm dần màu tím nhạt
Hoàng hôn buông
Mơ cánh đồng bát ngát
Ta dắt nhau qua một bến đò
* *
*
Vẫn là mơ...
Đầu em trĩu nặng
Gian phòng vắng lặng
Em lịm dần... không anh
21/4/09
Thái Anh
Đâu rồi?
Đâu rồi bàn tay mẹ?
Đâu rồi ánh mắt cha?
Đâu rồi người yêu dấu?
Đâu rồi bạn bè xa?
Đâu rồi cánh đồng hoa?
Đâu rồi dòng sông mát?
Đâu rồi sóng biển hát?
Đâu rồi, đâu rồi, ơi...
Một mình với chơi vơi
Một mình với xa xót
Một mình với kí ức
Chẳng bao giờ nhạt phai...
Ước... có ...làn gió nhỉ
Ước... có ...nụ cười tươi
Ước ...có ...lời thăm hỏi
Dắt em qua cơn đau
Ước...có...lời khuyên nhủ
Dìu em qua cơn mê...
Không còn ai...còn ai...
Dưới gầm trời trống trải
Không còn ai...còn ai...
Trong chập chờn mộng dại
Không còn ai ...còn ai...
Em nằm thiêm thiếp ...ngủ
Hồn chìm vào bể dâu...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng cuối tuần, 25/4/2009
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/367396D01B3B49EE8E3548BE6E69D752.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2009 20:31:12 bởi Liên Thơ >