Vần thơ anh gieo
Đất đâu có nghèo cằn cỗi
Chỉ tại anh bối rối
Nên thơ không nẩy mầm...
Anh sẽ nhờ bàn tay đẹp Em chăm
Để mọc lên cây si tình vụng dại
Hãy giúp anh! Thương Giang đừnng ngần ngại
Dù cả anh và em
Không tin cây tình kết trái
Nhưng Thương Giang ơi
anh tin cây sẽ ra hoa,
Điều đó anh biết
Một ngày kia cây sẽ ra hoa
Anh nâng niu hái dành em tất cả.
ẩn sau vòm lá
Anh Thả từng cánh hoa
Rơi xuống tóc em, khi Giang đang ngủ
Em hãy mơ, đẹp hơn nữa
Thế vẫn là chưa đủ
Ngủ đi em, anh ru em dịu dàng
Bằng cả vòm trời xanh có mây và gió
Và cả nụ hôn thầm sau vòm lá
Em tôi xinh quá! thương GIANG.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2009 16:12:41 bởi thuvan >