NỐILỜI YÊU THƯƠNG!
Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 135 của 154 trang, bài viết từ 2011 đến 2025 trên tổng số 2297 bài trong đề mục
thaianh49 20.11.2010 13:31:37 (permalink)
0


 
 
NHÂN NGÀY 20/11-Chị chúc Liên Thơ mãi hạnh phúc
với nghề nghiệp của mình
 
Một bông hoa màu tím
Thương nhớ gửi đến em
Một cô giáo dịu hiền
Thủy chung màu hoa tím
Chị Thái Anh
 
 
Liên Thơ 20.11.2010 14:04:50 (permalink)
0
Liên Thơ cảm ơn chị Thái Anh tặng hoa tím đẹp và lời chúc ý nghĩa cho em nhé.

                                     
Trang sách mở 
 Khi trang sách mở ra
Mọi ưu phiền tan biến
Mọi niềm đau bỗng thành vô nghĩa
Một niềm vui hoá cánh chim trời.
             Lê Minh Liên Thanh Thơ
                      4/5/1987 

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/1F2B1F3BA0274CB89AC838F017479574.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 14:06:49 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Liên Thơ 20.11.2010 14:08:50 (permalink)
0
              Khi xưa
Khi xưa ai trộm ánh nhìn
Của ai hờ hững thả vào tim ai.
Khi xưa ai trộm nụ cười
Bờ môi chót lưỡi, người buông một chiều...

Ai đem cất giấu kĩ càng
Lâu lâu mới lén ghé nhìn chút thôi
Lấp bao cát bỏng, vun đầy
Lưỡi long ai đắp xung quanh mộ phần
Lâu lâu mới lén đào lên
Cho vơi nỗi nhớ âm thầm toả hương.
                   Lê Minh Liên Thanh Thơ
                   24 giờ kém 5 phút, 15/1/2008
 

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/A8C3A066BEDA4D0E9A2C77D4A4D2DEC6.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2010 14:36:53 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Liên Thơ 20.11.2010 14:11:35 (permalink)
0
Họ và tôi
        Tặng TX!

Họ ngủ còn tôi thức

Họ vui còn tôi buồn

Họ và tôi xa xăm lắm

Họ và tôi thăm thẳm vực sâu.

 

Từ độ họ buông lời chia cắt

Tôi dặn lòng cố giữ

Khoảng trời đen lặng thinh.

Ngoài kia gió xôn xao

Ngoài kia lá thì thào

Ngoài kia biển rì rầm

Ngoài kia nắng nhảy nhót

Ngoài kia náo nức lắm

Riêng một tôi lặng câm

Niềm đau không tên gọi.

 

Họ và tôi xa xăm lắm

Họ và tôi ngỡ một mà hai

Vỡ lẽ ra là tan rồi

Mộng vàng tôi thêu dệt.

             Lê Minh Liên Thanh Thơ

         14 giờ kém 10 phút 31/8/2007
Liên Thơ 20.11.2010 14:13:30 (permalink)
0
Duyên cớ gì?
Duyên cớ gì đây để gặp nhau?
Kẻo lòng nhớ lắm, kẻo lòng đau
Gần đây chốc nữa đi đôi  ngả
Giá sẻ hình ta được hai phần
Bên người chung đường ta có mặt
Kẻo lòng ghen gặm nhấm đêm ...đêm...

Duyên có gì đây để gặp nhau?
Kẻo rồi hoa thắm nhủ ong say
Mảng vui quên mất bờ thương nhớ
Tình nghĩa một mai, nắng nhạt màu
Người ơi xa vắng lòng đau đáu
Bến nhớ, bờ mong vẫn vẹn màu!
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
             2 giờ kém 20 phút, chủ nhật,30/8/1987
Liên Thơ 20.11.2010 14:16:37 (permalink)
0
Giữa anh và em
          Gửi Hương - Sĩ!
Giữa anh và em
Một khoảng mênh mông

Nơi anh- sự tự ái
Nơi em- lòng tự trọng
Không biết tụ bao giờ
Ta không còn nhau nữa?
Khoảng trống im lìm kia
Xô ta về hai ngả
Hai nẻo với hai nơi
Hai cõi trời lặng lẽ.

Nơi anh- sự cao ngạo
Nơi em- cơn dỗi hờn
Lặng im và lệ đá
Xui dòng thời gian trôi...

Giữa anh và em
Một khoảng xa vời...

Đố ai thu lại khoảng mênh mông trắng
Em trả nghìn đời trái tim son
Vẫn nóng rực ngọn lửa hồng tha thiết
Dù đã vùi chôn dưới bao lớp tàn tro.
                      Lê Minh Liên Thanh Thơ
                            14/6/2003
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 14:17:37 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 20.11.2010 14:19:48 (permalink)
0
QUẢ LẮC 
Tuổi hoa niên tôi hay ví von
Hồn thơ trẻ dạt dào hoa mộng.
Ngày thiếu nữ tôi hay so sánh
Cái này với cái kia,
Núi đây và  núi nọ.
Khi tuổi già ngấp nghé
Tôi thường hay phân vân
Được - mất, nên - không nên...

Bản lề của mùa xuân
Là mùa hè rực lửa,
Bản lề của mùa xuân
Là mùa đông giá buốt.

Thơ đẩy cửa bước vào
Tôi rộn ràng sức xuân
Lại ví von, so sánh
Đôi lúc lại suy bì...

Quả lắc giữa hai đầu
Sướng - khổ
Vui - buồn
Vinh quang và cay đắng
Được - mất
Nên - không nên...

Kiên nhẫn tôi đi
Hết vòng đu quả lắc
Cho trọn vẹn kiếp người
Biết sống vì yêu!
                 Lê Minh Liên Thanh Thơ

                           1/5/1966 * 1/5/2006
Liên Thơ 20.11.2010 14:22:26 (permalink)
0
Đêm 
Tôi tự hào những con đường to
Tôi yêu từng con hẻm nhỏ
Những dấu chân người tiếp nối giẫm vào nhau.

Tôi thương những bước chân nặng nề
Người đạp xích lô ì ạch,
Người kéo xe ba gác đẩy hàng
Trẹo vai, trật dép, bươn chải ngày ngày...

Đường phố tôi yêu
Như vị mặn của muối.
Đường phố tôi yêu
Như vị ngọt của đường.
Đường phố tôi yêu
Như vị cay của ớt.

Đường phố tôi yêu
Hương vị mồ hôi
Của người lao động
Nhỏ xuống thành sự sống.

Đường phố tôi yêu
Hương vị giọt cà phê
Vô vị
Nhỏ vào đêm
Bạc phếch
Thời gian.

Đêm, từng bước chân trên đường
Hối hả...
Đêm, từng giọt cà phê nhỏ lệ
Lần hồi...

Đêm, nhỏ vào tim tôi
Nỗi đau nghẹn tắc
Khi thơ và đời
Xa lắc một khoảng lặng... tối tăm!
         Lê Minh Liên Thanh Thơ
          23 giờ 12 phút 16/1/2006
 
Liên Thơ 20.11.2010 14:25:00 (permalink)
0
CỚ 
Cố tìm một cớ để lần sau...
Kẻo  mà héo hắt, kẻo mà đau
Sao lòng cứ mãi còn e ngại
Toan đánh liều ư?
                      dễ  dám đâu...

Biết làm sao cho gió đừng bảng lảng
Biết làm sao,
                khổ quá,
                             biết làm sao?
Thơ ơi, thơ cũng đành bất lực
Cứ đợi,
      chờ,
             mong,
                       chẳng hẹn hò!
                        Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                    13/9/1990
 
Liên Thơ 20.11.2010 14:27:58 (permalink)
0
Tơ vương
 Dòng sông thì có con đò
Bờ đê cây đứng song đôi thành hàng
Nhịp nhàng gió thổi mây bay
Các vì tinh tú đợi nhau từng mùa.

Bạn về với bạn, bạn ơi
Mình ta thơ thẩn, đứng ngồi lẻ loi.

Phơi sao cho nhạt nắng vàng
Đi đâu cho tạm nguôi lòng nhớ thương
Làm sao thu lại tơ vương
Tơ giăng nhầm chỗ đau lòng lắm thay!

           Lê Minh Liên Thanh Thơ
             23 giờ 5 phút, 30/9/1990
Liên Thơ 20.11.2010 14:31:44 (permalink)
0
Con là... tất cả!
       Tặng Minh Nguyệt, Nhật Minh,

                     hai cháu yêu của BN, BL!
Con là lá, là hoa
Là bầu trời cao rộng
Là biển biếc, non vàng
Là bốn mùa sự sống...

Tất cả yêu thương
Tất cả không cùng
Là con
Tình yêu của đất...
Tình yêu của trời...
Tình yêu của Thơ...

Sự sống
Mạch nguồn
Yêu thương!
         Lê Minh Liên Thanh Thơ
                20 giờ 15 phút, 8/2/2008
                       Mùng 3 tết Mậu Tí
 

Liên Thơ 20.11.2010 14:33:47 (permalink)
0
Cây phi lao xanh
      Mừng chị gái yêu tròn 40 tuổi!
Mẹ sớm có em, chị phải xa nhà
Nhường mẹ cho em, chị về ở với dì
Thôi bú sữa, chị ăn cơm mớm
Dì như mẹ, nâng niu chị viên ngọc quý.

Đến tuổi chị đi học, em được đi theo
Để cùng tránh bom, để trông chừng chị.
Mẹ bảo chị  hiền, em thì ghê gớm
Ai bắt nạt chị đã có em bênh.

Chung một lớp, chung bao kỉ niệm
Bạn bè ngạc nhiên, hai đứa là chị em?
Một đen như than, một trắng hồng như trứng,
Một hiền như bụt, một dữ như ma,
Một siêng năng việc nhà, một lười như hủi,
Một thích đi chơi, một chỉ ở nhà
Thay mẹ chăm lợn gà, dạy đỗ các em
Cơm nước, giặt giũ, một mình chị gánh vác.

Ngày ngày chị luôn tay luôn chân
Hết học bài lại lo quét dọn.
Tối tối chị thức quạt, xoa cho em ngon giấc
Ba cứ thương chị lúc nào cũng nhường em.

Một tuần công tác ba mẹ mới về nhà
Chị giấu chuyện em đành hanh đánh chị
Chỉ đem bài kiểm tra, đem thơ em ra khoe.
Em sà vào lòng ba đòi quà chị nhỉ
Truyện, thơ, mì tôm và vòng tay ba mẹ ấm áp
Truyền cho chị em mình yêu thương một tuần xa.

Thứ bảy, chủ nhật cả nhà lên Nà
Trồng đậu, trồng khoai chói, làm vườn thích thật.
Chiều ba dẫn chị em mình ra tắm biển
Cùng trẻ con xóm Đường Cái vui sao!

                     *****

Đang hạnh phúc bỗng ngập tràn dông tố
Mẹ đưa ba ra Hà Nội chữa bệnh, ai ngờ...
Ba đi mãi không về cùng chị em mình nữa.
Chúng mình khóc như thác gào, sấm dậy
Mẹ chết đi sống dậy biết bao lần
Mấy tháng trời em nằm bẹp giường
Mẹ chị lo, bạn bè vỗ về an ủi...

Con chim non hay hót là em
Tin tưởng bầu trời xanh sáng mãi
Em không nghĩ có ngày bão tố
Tối tăm bao trùm, gió dập, mưa chan...

Ba năm dưới mái trường Thái Phiên
Tang cha đè nặng nỗi đau côi cút
Biết ơn sách vở và tình thương của mẹ
Nuôi dưỡng chị em mình lớn khôn.

Lịch sử sang trang, một cơ chế chuyển dần
Chị em mình ngỡ ngàng từng bước đi mới mẻ
Lại vẫn là sách vở và tình mẹ
Dẫn dắt chị em mình qua buổi giao thời...

Một đời ba mẹ vì nước vì dân
Không một ngày mẹ dám nghỉ ốm đâu.
Mẹ goá con côi lúc nào cũng cố gắng
Chị cùng mẹ thay ba đảm đang việc nhà.

Lúc tuổi già mẹ lại hay ốm đau
Chị trở thành trụ cột một mình gánh nặng
Hết bệnh viện nhà ra bệnh viện trung ương
Chị em mình mơm nớp nỗi lo côi cút.

Chị tần tảo thuốc thang, cơm cháo
Một nách bà, một nách cháu yêu
Tất bật chị với niềm lo mới
Mẹ và cháu đang chờ ở nhà.

Niềm vui của chị là thu quén việc nhà
Là chăm sóc mẹ, là lo toan cho cháu
Chị lặng lẽ chịu thương chịu khó
Giống  hệt mẹ nết ở, nết ăn.

          *****

Mẹ đến lúc theo ba, theo bà ngoại
Chị lo các em một lần ngã gục
Vai chị trở thành gối  mộng
Em gục vào chết lặng những ngày đau.

May có hai đứa cháu như trời như đất
Níu chị em mình với nhân gian
Chị luôn sống quên mình nên chị hạnh phúc
Lúc nào cũng bận, không có giờ buồn...
Ai cũng thương, cũng quý chị hiền
Ai cũng bảo chị đúng là viên ngọc quý
Ánh sáng từ chị toả ấm nồng căn nhà nhỏ
Cho các em mặc lòng phấn đấu thi đua.

Em khổ đau vì sự nghiệp trồng người
Chị lặng lẽ giúp em tròn sứ mệnh.
Em dở hơi yêu thơ như kẻ nghiện
Tối tối chị trông chừng nhắc em ngủ kẻo đau.

Ba mẹ như cây tùng, cây bách không còn
Chị như cây phi lao hát ru tiếp lờp ba mẹ
Dẻo dai, kiên cường, chắn gió cát, che nắng mưa...
Không khoe sắc hương, quả mọng
Chỉ có màu xanh bên biển trời xanh!
                         Lê Minh Liên Thanh Thơ
                         1.5.1966 - 15.1.1965*15/1/2005  
  
                                   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 14:34:47 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 20.11.2010 14:36:37 (permalink)
0
CHUNG MỘT DÒNG SÔNG
       Thương nhớ gửi sông Cu Đê!
Em nhận sông quê em
Anh bảo sông quê anh
Nước từ quê em chảy
Xuôi đến tận quê anh.

Tuổi thơ em vẫn hát
Với dòng sông quê hương
Em đã gửi mơ ước
Bồng bềnh lên sóng nước.

Bao con thuyền em gấp
Thả từ đầu nguồn sông
Có bao giờ anh gặp
Cho em xin tuổi thơ.

Hai đứa mình hai quê
Có hai vùng để nhớ
Thế mà khi nhớ mẹ
Đều hướng về dòng sông.

Anh nhận sông quê anh
Em giành sông quê em
Hoá ra chung một dòng sông nhỉ
Chẳng hẹn mà chung một nỗi lòng.

             Lê Minh Liên Thanh Thơ 
                       1/9/1990
           Đêm trăng sáng,13/7 âm lịch
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 14:38:10 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 20.11.2010 14:39:52 (permalink)
0
HOA CAU
Những cánh hoa màu sữa
Thơm mùi hương chân quê
Lấm tấm như sao khuya
Sa vào lòng nỗi nhớ!
       Lê Minh Liên Thanh Thơ
           5/28/3/1991
Liên Thơ 20.11.2010 14:42:31 (permalink)
0
HOA BÈO
           Yêu nhớ gửi về miền quê mẹ: 
             Thị Đức, Nhật Tân, Gia Lộc, Hải Dương

Những bông bèo tim tím
Thắp đèn mặt ao quê*
Gió không thổi tắt được
Chỉ làm đèn lung linh.

Hoa tuổi thơ kì ảo
Quyến rũ như ngày nào...
     Lê Minh Liên Thanh Thơ 
          Đêm trăng sáng,28/3/1991
                 13/2 âm lịch
*Ở những bông bèo thường có sâu, ban đêm phát sáng - gọi là đom đóm.  
 
           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 10:43:59 bởi Liên Thơ >
Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 135 của 154 trang, bài viết từ 2011 đến 2025 trên tổng số 2297 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9