NỐILỜI YÊU THƯƠNG!
XIN
Gửi BCH!
Từ buổi ấy anh đi
Em thất điên bát đảo
Nhớ mong rồi ngóng chờ
Khắc khoải trong tắc nghẽn
Em lặng thầm chất vấn
Vì sao em lỗi gì?
Vì sao anh lặng lẽ
Giẫm vào rồi bước đi?
Đừng tính thiệt so hơn
Khi ngày tàn sắp tắt
Chút nắng quái chiều hôm
Nếu tính để em đo
20 năm tuổi trẻ
20 năm vàng đá
20 năm gieo neo
20 năm đằng đẵng
Xót xa riêng mình em.
Cần tính sao không tính
Lúc em còn thơ ngây
Dại khờ và mê muội
Trong mắt môi gọi mời.
Cần bỏ sao cứ giữ
Lúc mẹ cha em ngăn
Không rượu lạt,trầu vàng
Mà chôn em chết đứng.
Anh ơi đừng suy tính
Em có cần gì đâu
Xin một lời chân thật
Để khi em xuôi tay
(Cánh tay chưa ôm ấp
Lấy anh dù một giây)
Không co quắp dị hình
Để khi em nằm xuống
Mắt nhắm như bao người
Lòng thôi không giông bão
Để hồn chịu mưa roi
Dưới địa ngục quỷ sứ
Nơi mà anh dẫn lối
Cho em dấn bước tù…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Nhà Ho tối 1/6/1996
20 h 30’ ngày 3/6/1996
THẾ MÀ...
Ai đành lòng lỗi hẹn giữa ngày xuân
Tôi bỏ sáng cất công đi tìm chiều
Tôi bỏ nắng cất công đi tìm mưa
Tôi bỏ hè cất công đi tìm đông
Tôi bỏ no cất công đi tìm đói
Tôi bỏ vui cất công đi tìm buồn
Tôi bỏ tôi cất công đi tìm người
Thế mà...
Thế mà...
Thế mà...
Không thấy người,người ơi!
Chỉ gặp đàn cò chở mùa xuân qua đồng hối hả
Tôi đuổi theo bải hoải,rã rời...
Giờ mới biết con đường quen thuộc ngày thân ái
Đã lìa xa gót chân son đúng thật rồi
Tôi bơ vơ giữa chiều lạc lối
Giữa rét buốt mùa đông buồn bã ,đơn côi
Bất chợt gặp nụ nắng trên đám cải
Hoa vàng rung rinh phía cuối con đường
An ủi lòng tôi chút hương trời đất
Nâng dắt tôi bước xuân sang kịp về!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trường An, Đại Lộc mùng 2 tết Ất Dậu
NỖI NGÓNG CHỜ…
Có hẹn hò đâu mà em vẫn ngóng chờ
Anh đến.Cả một mùa xuân lại
Anh đến.Nghiêng về em bổi hổi
Kí ức chảy về,ray rứt những vần thơ
Anh đến.Em nuốt thầm nước mắt
Dâng nụ cười tươi làm hoa đón đưa.
Có hẹn hò đâu mà em vẫn ngóng chờ
Mắt lặng lẽ kiếm tìm trong nhung nhớ
Một bóng hình riêng chỉ em mơ
Một bóng hình riêng chỉ của Thơ.
Anh đến.Hay là không đến nhỉ?
Là thực?Hay mơ?Ơ…vẫn nỗi ngóng chờ…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
3/3/3/1992
Một mình em
Tặng L0 của H!
Một mình em
với những điều
đã cũ
về anh.
Sao vẫn buồn
dẫu biết chẳng
có gì hơn
những gì mình
đã nghĩ
Một mình em
với bao ánh mắt ngời
và nụ cười
Ôi nụ cười
rất ngọt
Sao vẫn chát
bờ môi
ngậm chặt
Nỗi xót xa
lặng lẽ
hoành hành.
Em cô độc
giữa muôn người
Em ù tai
giữa bao âm sắc
Vẳng bên lòng
lời hứa
sóng đôi.
Em lại thương
Như thể chưa từng:
mong đợi,
giận hờn,
bẽ bàng
cay đắng.
Em lại lết lê
Trái tim tan nát
não nề
đến dâng người
Tất cả niềm mê
Không cũ
Như lời!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm 29/4/1993
CHIỀU VỚI MẸ
Viết cho Hạ!
Bầu sữa thơm trên bộ ngực gầy gò
Mẹ chắt chiu cho con sự sống
Mẹ khô gầy cho con bụ bẫm
Trên khổ trên đau một kiếp người.
Đất đồng làng ta cát bỏng,cỗi cằn
Mẹ tạo màu xanh,tạo mầm no ấm
Cho con những gánh khoai tròn mẩm
Cho con những hạt thóc mẩy vàng...
Đặt gánh rau khoai mẹ quạt lùa
Mồ hôi, mỏi mệt, đau nhừ lưng cong
Nhìn trời lòng mẹ băn khoăn
Sắp mưa con có trên đường mải vui
Chiều nay chiều cuối tuần rồi
Con trai của mẹ đi chơi ngả nào?
Mẹ nuôi con lớn con khôn
Cho con tung cánh chim bay khắp miền
Chiều về tím biếc nỗi niềm
Mẹ ngồi với bóng âm thầm nhớ con.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Xuân Thiều,một chiều đầu hạ 1990
Tâm tình với MẸ
Phải chi con hứng được
Giọt sương đêm giữa trời
Con ấp lên mắt mẹ
Xoá vết hằn cay cực
Người cưu mang.
Mắt mẹ lại sáng trong
Như chưa từng nhìn bao tang tóc
Bao cảnh đau lòng:nước mất- nhà tan,
Bao đớn hèn,đầy đoạ của nhân gian...
Mẹ ơi!
Không thể nào quay ngược được thời gian
Con yêu mẹ con tiếc điều đã mất
Giây phút ngây thơ lòng con đau xót
Dẫu muôn đời MẸ vẫn là MẸ thôi
(Là hi sinh!Là hi sinh! Suốt đời!Lặng lẽ!)
Những đứa con bớt một phần trót dại
Mẹ trở về với đất bớt lo toan
Mẹ trở về với cát được bình an.
Nhưng!...
Biết tìm đâu ra điểm giữa của mênh mông
Thì làm sao lòng con nguôi phần ƠN MẸ!
Lê Minh Liên Thanh Thơ.
24 giờ kém 5 ,4/4/3/1992
Tâm tình với MẸ
Phải chi con hứng được
Giọt sương đêm giữa trời
Con ấp lên mắt mẹ
Xoá vết hằn cay cực
Người cưu mang.
Mắt mẹ lại sáng trong
Như chưa từng nhìn bao tang tóc
Bao cảnh đau lòng:nước mất- nhà tan,
Bao đớn hèn,đầy đoạ của nhân gian...
Mẹ ơi!
Không thể nào quay ngược được thời gian
Con yêu mẹ con tiếc điều đã mất
Giây phút ngây thơ lòng con đau xót
Dẫu muôn đời MẸ vẫn là MẸ thôi
(Là hi sinh!Là hi sinh! Suốt đời!Lặng lẽ!)
Những đứa con bớt một phần trót dại
Mẹ trở về với đất bớt lo toan
Mẹ trở về với cát được bình an.
Nhưng!...
Biết tìm đâu ra điểm giữa của mênh mông
Thì làm sao lòng con nguôi phần ƠN MẸ!
Lê Minh Liên Thanh Thơ.
24 giờ kém 5 ,4/4/3/1992
Anh đến.
Anh đến và mùa xuân lại
Hình như hoa trái ngọt lành?
Anh đến xô nghiêng chiều cổ tích
Nhỏ vào màn đêm những giọt đau!
Anh đến rồi bao giờ anh lại đến
Ghi nhớ hay là bôi xoá mau?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Mùng 3 tết Nhâm Ngọ-2002
Chỉ tại mùa xuân
Mùa xuân xui em để lộ
Những gì tha thiết ở trong tim
Những gì đằng đẵng bao năm tháng
Em cố dỗ lòng phải lãng quên.
Mùa xuân xui em bỏ ngỏ
Những gì sâu lắng của hằng đêm
Em trót dại tự chuốc li cay đắng
Nhấm nháp một mình với khoảng mênh mông.
Chỉ tại mùa xuân
Cũng tại mùa xuân xui dại
Em ghét mùa xuân
Mùa xuân đừng trở lại làm gì!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Xuân Quý Mùi, 6/7/2/2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 16:41:50 bởi Liên Thơ >
Người ấy
Gửi BCH!
Trong vũ trụ xanh xanh
Có đôi nụ hoa hồng hồng
Có đôi nụ hoa xinh xinh
Trong tim tôi có một người.
Bao bọc trong yên lành
Người ấy...tôi đã thương...
Người ấy...tôi đã nhớ...
Người ấy...tôi đã mong...
Người ấy...tôi đã chờ...
Người ấy...tôi đã đợi...
Người ấy...tôi đã dỗi hờn...
Người ấy không bao giờ tôi gặp lại
Kể cả trong mơ!
Lê Minh Liên Thanh Thơ 17/4/2006
Giấu
Giấu trong trốn là tìm
Giấu trong xa vắng là người của tôi
Lặng im tôi giữ người rồi
Người trong tim ấy một đời không xa.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
1/5/2006
Chỉ là
Với Bạc Nguyễn Thái Việt!
Chỉ là nỗi khát khao
Nhức buốt lòng
Mong ước!
Chỉ là lòng tha thiết
Cháy tàn đêm
Mong chờ!
Chỉ là nỗi dày vò
Tan nát lòng
Mong đợi!
Chỉ là ảo ảnh
Của vầng hào quang
Mà em ngỡ
Có ngày
Trong vòng tay em
Tất cả:
Mặt trời,
Mặt trăng.
Bốn mùa:
Xuân, hạ, thu, đông,
Tuổi mới lớn
Tuổi xanh
Của chúng mình
Bất diệt tình chung!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
24 giờ kém 5 phút ngày 12/5/1993
Hoa dối lừa
Ngày mùng tám tháng ba
Tôi nhận hoa và những lời chúc đẹp
Tôi cất giữ những lời thân ái
Dẫu dù chót lưỡi đầu môi
Còn hoa tôi trả cho người
Người đem rao bán cho người cần mua
Hoa người không sắc, không hương
Không hình, không bóng, tôi ôm làm gì?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
24 giờ kém 5 , 9/3/2007
Với bạn làng!
Hạ ơi đã đến mùa xuân
Hoa xoan thơm nở ngát làng quê ta
Bạn đi giữa những mùa hoa
Đô thành náo nức,hương làng còn không?
Quê mình như bọc trong nhung
Một màu tim tím trong trong hoa làng
Gió xuân rây rắc mưa hoa ngọt ngào
Bạn về tắm nắng xuân đào
Cho hồn thơm thảo mùi hương quê mình.
Lê Minh Liên Thanh thơ
Xuân Thiều, 27/2/1988
Đêm lễ tình nhân
Ru hời tình hỡi ngủ ngon
Trở trăn chi nữa sắp tàn trắng đêm
Xa xăm tự thưở lâu rồi
Chờ đợi chi nữa, dẫu dù phố vui.
Lễ tình nhân - lễ của ngàn hoa
Cho tình e ấp, cho tình đắm say
Cho tôi hương cạn, tình phai
Cho ngày tháng rộng, lênh đênh tình sầu…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
5/15/2/2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: