NỐILỜI YÊU THƯƠNG!
Đêm không ngủ
Đêm nay sao trời không mưa?
Ầm ì như thể sắp đưa bão vào
Sao nghe lòng dạ cồn cào?
Bão hoành lũ dọc lật nhào …chắt chiu
Nước dâng…trôi nổi…tiêu điều…
Lũ quét, cuốn tuốt công cày sớm hôm
Nghe trong tiếng rít gió hờn
Tiếng chàng Trọng Thủy lúc cơn thất tình
Tích xưa * xem lại một mình
Kém tài thua phận …thôi tình trôi xuôi…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng 26/9/2011
Đêm Đà Nẵng trong lúc đợi cơn bão số 4
(Sự tích Mị Nương – Trọng Thủy)
Tình người Miền Trung bảo lũ luân phiên Bà con dòng họ không yên trong lòng Người hay lúc có thiên tai Tìm cách phòng chống đến nay lưu truyền Trời mưa gió rít không dừng Người người chuẩn bị mì thùng gạo lu Chằng giữ nhà cửa tàu ghe Để mà có được nơi che chở mình Xót thương cô lẻ hẩm hiu Những người khốn khó còn nhiều chở che Nhiễu điều phủ lấy giá gương (*) Người trong một nước phải thương nhau cùng (*) Hay thay của ít lòng nhiều Xa gần chia sẽ bao nhiêu tình người. -
Cầu mong mọi người vượt qua thiên tai (Trong đó có Lê Minh Liên Thanh Thơ) -
(*) Ca dao.
Người đi… Thu đi để lại lá vàng Người đi để lại bẽ bàng riêng tôi Một mình với bóng đơn côi Thân con bươm bướm tách đôi kén ngà Một mình trên bến chiều tà Lòng đau nhớ bạn đã là người xưa Giỡn chi mà ngọn gió đưa Chao nghiêng cánh võng để lừa mắt cay Ngủ đi ơi cái ngủ say Quên đi mỏi mệt làm lay lắt sầu Quên đi năm tháng bền lâu Người và tôi đã chung cầu ước mơ Giờ còn một bóng ơ hờ Giờ còn nỗi sợ …bơ vơ …lạnh người Lê Minh Liên Thanh Thơ 7/10/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2011 23:08:24 bởi Liên Thơ >
Mất chi Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông Mất chi để phải ngóng trông bọt bèo Ủ mình bớt nổi eo xèo Vượt qua ư thứ kéo theo nỗi buồn Ủ mình ý nghĩ thêm tuôn Nhớ nhung mơ tưởng như khuôn ngày nào Cớ gì như giấc chiêm bao Trở mình thức giấc với bao nỗi niềm Dỗ giấc tiếp nối đi tìm Theo khung trời mới làm chìm thâu canh Nắng khoe chim hót trên cành Nhịp cầu mơ mới xây nhanh cho lòng Giờ thì gởi mối tơ hồng Bơ vơ có vị thêm nồng mất chi.
Tâm sự mùa bão lũ
Bồn chồn đi ra lại vào
Chưa đứng yên chỗ đã nhào đứng lên.
Ai cho tôi sợi tơ bền ?
Để tôi đan lấy áo hên màu hồng
Tôi mặc trong mùa gió đông
Ấm áp như thể trời không bão tràn.
Người thương đang ở trên ngàn
Chắc là hưởng được những làn gió xanh.
Thế mà lo nghĩ quẩn quanh
Cứ thương về phía yên lành, đông vui
Trời đày có mỗi mình tôi
Để luồng gió lạnh không thôi thổi về.
Mưa dầm lòng càng não nề
Trắng trời bạc đất...chẳng kề cận nhau.
Hai phương thương nhớ...khổ đau
Cứ mênh mông nước...nát nhàu tim gan...
Mong sao trời tạnh gió tan
Tôi bay về chốn non ngàn xem sao ?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
9/10/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2011 23:09:56 bởi Liên Thơ >
Tư duy mưa bảo lòng Đang mùa mưa bảo chưa dừng Nhưng tâm tư cứ có từng mối mơ Ai nào dám gở thờ ơ? Để người kết nối sợi tơ áo hồng Vậy người tự kết may đan Để lòng ấm suốt thu tàn đông sang Trên ngàn xa tít lại gần Cũng như người có bao lần bảo mưa Có thừa những lúc nghĩ quanh Cảm kích đôi lúc làm canh cánh lòng Mỗi mình cũng giống người thôi Nhưng khác ở chổ lâu rồi thành quen Bất ngờ mưa nắng khó lường Tinh thần chịu đựng đôi đường tự nhiên Đường đời gặp khó gian nan Xem như thử thách can ngang phận mình Tâm tư gởi bớt ê hề Đê mê một nẽo trọn bề tư duy.
Cuối mùa
Đã gặp mặt đâu mà biệt li
Lòng em hoa nát trận mưa lì
Thu qua...Đông tới...rồi Xuân nữa
Hoa kịp nở đâu đã cuối mùa.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2011 23:10:33 bởi Liên Thơ >
Mới mùa Tự nhiên Trời Đất đổi thay mùa Nhưng theo quy luật chớ phải mua Mỗi mùa ý nghĩa riêng nhịp sống Hoa nở trái sai trọn mới mùa.
Mùa sau Gió đánh giập nát vườn trầu Lũ cuốn trốc gốc hàng cau để dành Lại ươm mộng ước ngọt lành Mùa sau …sau nữa …màu xanh mỡ màng Góp công chờ đón hoa vàng Cuối mùa nở rộ, đồng vang tiếng cười Giàn trầu của mẹ lại tươi Buồng cau sai trái mười mươi căng tròn Đường thôn từng đàn trẻ con Dung dăng theo đám cưới còn đi xa… Lê Minh Liên Thanh Thơ 9/10/2011
Vui mùa Thiên nhiên bảo lốc, nắng tươi Cho người có khóc, có cười riêng ai Mai rày xây dựng tương lai Cho mùa tươi ấm không phai nỗi lòng Thử thách thêm được niềm tin Để tình mùa mới vui nghinh áo hồng Tự nhiên Trời Đất tươi hông Mẹ cha bè bạn đợi trông ngày mùa Cây trái bông nở màu trong Đung đưa theo đám trẻ thơ vui mùa.
Nối duyên Sắc hương ở mãi nơi đâu Lúc ẩn lúc hiện như âu duyên tình Màu, hương thẩm biết tươi xinh Thắm in mộng đẹp như mình thầm mong Mãi lòng gửi gắm đợi trông Tình hồng vẫn thế hương nồng dấu yêu Nhịp đâu bắt nối câu thơ Nhờ ai chỉ lối, ai chờ nối duyên.
Chuyến tàu đoàn tụ Thương tặng chị Loan Người đi xa xứ từ nay Chuyến tàu tiễn biệt chua cay …nhớ ngày… Mong cho mòn đất mỏng trời Bởi lòng tha thiết bời bời gọi nhau Ước nguyện rồi chuyến tàu sau Đem người yêu quý về mau với mình Người ơi vẫn bóng vẫn hình Vẫn là ta của mối tình thiên thu Nhà ga vọng tiếng chim gù Tỏa hương đoàn tụ gió thu nhẹ nhàng Đưa nhau về đến cổng làng Líu ríu chân bước …ngỡ ngàng lạ …quen… Lòng mừng hơn được ngợi khen Khi chuyến tàu đến …người chen …bóng người Sân ga hoa nắng nở tươi Rạng ngời đôi mắt ai cười với tôi. Lê Minh Liên Thanh Thơ 18/10/2011
Chúc mừng chị nhân ngày PNVN 20/10!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: