Tiếng Hát Thời Gian
Nghe dòng suối mát tình yêu
Chảy từ hoang địa dặt dìu mênh mông
Tiếng xưa trầm ấm bềnh bồng
Đưa em vào cõi mộng lòng nhân gian
Ai hay chiếc lá vàng rơi
Vô tình dẫm nhẹ một thời mơ xa
Ai như vạt nắng mùa qua
Nồng nàn reo những âm ba dập dờn
Lời yêu tựa phút cô đơn
Trái tim chân thật mãi còn chưa tan
Ngân xa lòng rộn miên man
Thấm tình cô lữ thênh thang bên trời
Một thời em nhớ một thời…
Xanh thơ mộng thắm ru đời đơn sơ
Vẫn từ rung cảm xa mờ
Dưỡng nuôi lòng dạ đợi chờ tháng năm
Tình trôi nhẹ lướt xa xăm
Hồn em gió quyện âm thầm nhớ mong…
Vương Anh Đào
Gởi một ngưởi bạn vừa quen...nhé!