Trích đoạn: hoangau
THƠ GỬI BẠN THƠ
Online được đọc thơ tình.
Hình như họ viết cho mình hay sao !!!
Van tim đóng mở lộn nhào
Phổi quên cả việc hít vào thở ra...
Hình như trong mắt người ta
Mình là hoa cỏ, mình là bài thơ
Mình là lãng đãng mây mờ
Mình là ... con cá nhẩn nhơ ghẹo ... mồi...
Người ta chẳng biết đấy thôi
Mình là con_sáo_à_ơi sổ lồng
Mình là bong bóng xà phòng
Trời cho chút nắng mà long lanh màu...
Hỡi người, nếu thực thương nhau
Chỉ xin chút nắng thêm màu long lanh
Chỉ xin một chút gió lành
Cho con sáo giữa trời xanh gọi bầy.
Duyên trời được gặp nhau đây
Là chung một mái nhà này - Quán Thơ.
Nếu mà mình có ... nhận vơ 
Tại ... trí tưởng ... bở ! .............................
................... Bạn thơ đừng cười !...
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] Chỉ xin...
Chỉ xin là một người thân
Trong bao bè bạn ân cần bên nhau
Chỉ xin là một người thương
Mãi tìm không gặp để mong suốt ngày...
Chỉ xin là hạt mưa bay
Trong ngày nắng hạn cháy lòng...hạ ơi
Chỉ xin là tia nắng hồng
Trong ngày giá buốt lạnh lùng ...đông ơi
Chỉ xin người mãi yên lành
Giữa trời hạnh phúc dù không chung đường...
Lê minh Liên Thanh Thơ
1giờ kém 20phút, 3/7/2008
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] Trích đoạn: hoangau
.Con cò mà đi ăn đêm ... (Ca dao)
Em không có hứng ... ăn đêm
Thế mà vẫn đậu cành mềm là sao ?
Một mình ngồi với trời cao
Mảnh trăng mắt ướt, đẫm vào tim em.
Lòng như khung cửa tắt đèn
Có cây nến nhỏ bỏ quên đâu rồi ...
Cuộc đời như chuyến tàu xuôi
Đâu là ga chót ??? ... ....................
...................... Ai ngồi cùng ta ???
Cuộc đời như những chuyến tàu
Người lên tàu ngược em về tàu xuôi
Đến khi chạy ngang qua nhau rồi
Tàu ơi dừng lại ...tôi lên nhầm mà...
(bấy giờ có kêu trời cũng không thấy chứ huống chi là kêu tàu hoangau nhỉ?



)
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều, 3/7/2008
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
CHIỀU THỨ BẢY
Chiếc bàn phím ngồi im không động đậy
Vắng em rồi con chữ chẳng buồn ra
Chiều thứ 7 nắng vàng nỗi nhớ
Bạn tình thơ, nơi đó, ở đâu giờ?
Chiều thứ 7 cà phê rơi từng hạt
Giọt tròn đen đậm đặc chát cả tim
Trang thơ quen vắng lặng im lìm
Lời thơ ngỏ, ý thơ hờ hững quá...
Đã bao lần ta gạt lòng tự nhủ
Chuyện tình duyên thơ phú chỉ mơ thôi
Chuyện gió trăng trai gái trên đời
Là cạm bẫy là vòng dây oan nghiệt...
Còn đâu nữa. Vần thơ Xưa đã khép!
Trang web kia vẫn câm lặng vồ hồn
Chiều thứ 7 mù mờ trong khói thuốc
Thấy tim mình bỗng như có mưa tuôn...
Đuyên Hồng
Chiều thứ bảy
Chiều thứ bảy ai vui vầy sum họp
Cảnh đoàn viên tổ ấm tình yêu...
Chiều thứ bảy ai đến với người thương...
Chiều thứ bảy ai một mình đứng lặng
Ngắm dòng người hối hả tìm nhau...
Chiều thứ bảy ai nhớ về kỉ niệm
Một mái nhà với tuổi thơ huyền diệu
Cha mẹ ...anh chị em...bạn học ...
Cả người trong tim ...thương mãi nhớ hoài...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sang chiều, 3/7/2008 [sm=rose.gif][sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] 
ĐAU VỀ MỘT PHÍA
Anh đi rồi em chẳng muốn làm thơ
Đến giấc mơ cũng buồn vì xa cách
Trái tim buồn đau lên mỗi nhịp
Đập liên hồi...nó thổn thức vì yêu.!
Anh đi rồi còn đâu cứ mỗi chiều
Giờ tan ca em về nhà hối hả
Để gặp anh trong thơ và tất cả
Dâng hết nỗi niềm khi tình đã lên ngôi
Anh đi rồi ,gió lùa về đêm tối
Vắng người thương tóc rối xõa bờ vai
Anh ra đi để em nhớ thương hoài
Thương về em...thương thân mình trống trải
Tình em đã trao anh mãi mãi
Và chỉ mình em để lại xót đau
Anh cần chi...nên em ốm âu sầu
Tình một phía...chỉ đau về một phía.!
02/7/08
Thái Anh
Nghiêng về một phía...
Thương tặng Thái Anh...
Nghiêng về một phía không anh
Nghiêng về một phía chòng chành lắm thay
Nghiêng về một phía chua cay
Nghiêng về một phía em mang trĩu buồn
Nghiêng về một phía cô liêu
Nghiêng về một phía tình sầu đơn côi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều, 3/7/2008 [sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] [quote]Trích đoạn: nguoitoithuong
Gái nay cũng chẳng phải gái xưa
Tuy xinh nhưng cũng ế từa lưa!
Phận bạc quần hồng không đỏ thắm
Bởi chăng lòng hẹp chứa không vừa...
NTT
Chẳng phải gái nay chẳng gái xưa!
Người đâu khó tính ế cũng vừa
Tim rút, eo phình, tình vẫn thắm
Chờ hoài, nằm thẳng, chẳng ai cưa...
lyenson
Thách “cưa” cho được gái nay
Văn bằng học vị học hàm có không?
Villa, ô tô đời mới xịn không?
Kèm theo bộ ruột ngon lành thuỷ chung
May ra mới hi vọng chút gì
Chứ đừng tưởng bở mà “cưa” sụt sùi
Lê Minh Liên Thanh Thơ
3/7/2008 [sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] Giữ mãi
Thưa có một ngươi tôi vấn vương
Ngàn câu cũng chỉ một chữ thương
Dù sẽ phải qua bao mùa gió chướng
Dặn lòng giữ mãi lặng thầm vị hương...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Hoàng hôn, 3/7/2008 [sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] Để anh đi tù
Với ai anh cũng dễ thương
Ngọt thơm như thể bát đường mía non
Với ai anh cũng lửng lơ
Như cánh diều lượn chao nghiêng cả trời
Với ai anh cũng bận lòng
Chăm lo từng chút ân cần biết bao
Làm sao em biết rằng anh
Riêng trao em một trái tim thắm tình?
Làm sao giữ được chân anh
Làm sao có mãi tình yêu một người...
Làm sao... em vỡ đầu thôi
Cho em phát dại ...để anh đi tù!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 3/7/2008 [sm=rose.gif]
[sm=rose.gif][sm=rose.gif]
[sm=rose.gif]
[sm=rose.gif] quote:Trích đoạn: Mac Nhan Son
CẢM ƠN ĐỜI...
CẢM ƠN EM.
Em cười anh rất mừng vui
Khi em buồn giận
bùi ngùi biết bao
Từ khi hai đứa quen nhau
Nghe lòng hưng phấn
dạt dào tình thơ
Dù rằng ảo ảnh mộng mơ
Biết đâu duyên kiếp
mình chờ đợi nhau
Đời anh chịu quá khổ đau
Tóc xanh giờ đã
bạc màu gió sương
Trải qua bao nỗi đoạn trường
Ngở rằng đánh mất
tình thương lâu rồi
Giờ đây gặp được em tôi
Sống lại giây phút
bồi hồi thuở xưa
Vui sao biết nói cho vừa
Như lúa nắng hạn
gặp mưa nẩy mầm...
-NS-
Giọt mưa em
Thân tặng Mạc Nhân Sơn
Giọt mưa em giọt mưa nguồn
Coi chừng một lúc nước dâng trắng trời
Lời anh thương quá đi thôi
Đến cao xanh cũng lặng lòng huống chi...
Nếu không ghét bỏ em thì
Ngày nào em cũng ở lì nhà anh
Bao giờ anh bảo về đi
Con gái ngồi lì họ nói vô duyên
Thế là em đáp máy bay
Vèo một cái về ngay nhà mình...
Anh cười chưa để em bưng
Em mà cười chắc sập nhà anh luôn
Đừng khờ như thế anh ơi
Đừng mong em khóc em cười làm chi...
Khi nào em cũng nhớ ghi
Lời anh đã ngỏ thật là dễ thương
Lúc rãnh em sẽ đến thăm
Có hoa có cả tình thương mặn mòi
Của người con gái xứ Đoài
Cho người ở tận thôn Đông xa vời
Em nhận bàn tay vẫy chào
Kèm theo với một nụ cười thật tươi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
22giờ 15 phút, 3/7/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2008 18:19:04 bởi Liên Thơ >