NỐILỜI YÊU THƯƠNG!
Sao nỡ đành Đã lắm lúc ngăn dậu chia rào
Đã nhiều khi quyết lòng ngoảnh mặt
Hai với hai có khi không là bốn
Sao nỡ đành chê trách tình em?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
22 giờ 15 phút,18/5/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 02:48:47 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Sự tích tương tư
Tự dưng sao lại nhớ người dưng?
Có phải là ta đã hẹn nhau
ở từ kiếp trước đến kiếp sau
Gặp nhau không thể xa nhau nữa
Nên để bây giờ ba nhớ nhung.
Xưa cõi thần tiên, nay cõi mơ
Suối thương đã chảy tự bao giờ
Có hai kẻ vô tình uống cạn
Nước hò nước hẹn, phải tương tư!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
9 giờ 25 phút 6/6/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:39:39 bởi Liên Thơ >
Vu vơ
Hình như là nỗi nhớ
Hình như là chiêm bao
Hình như là khát khao
Hình như là mong đợi...
Chỉ thế thôi mà tội
Những mùa trăng võ vàng
Trăng hao gầy vóc dáng
Dòng mơ càng miên man...
Nước chảy đá phải mòn
Cuộc đời bao thay đổi
Sao không tan biến hết
Nhừng điều quá vu vơ!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
6/6/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:40:20 bởi Liên Thơ >
Không thể nói
Không thể nói thành lời
Hỡi người trong nhung nhớ
Chân lang thang nẻo cũ
Hồi tưởng kỉ niệm xưa.
Không thể nói bằng lời
Những điều tim ghi nhận
Thiêng liêng là im lặng
Với bóng hình trong mơ
Không thể nói bằng lời
Tình yêu không ngôn ngữ
Đó là tình rất thật
Của một người ngu ngơ!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm 18/6/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:41:14 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: Truongsoi
Nhà Mình
Nhà mình có mấy người
Nhiều lúc còn ồn ào
Chỉ muốn đuổi bớt đi
Có be rượu
Lẽ ra mình uống được mấy ngày
Thế mà vèo cái đã hết
Giá cả đắt đỏ
Một đĩa rau xào
Cũng phải nhìn nhau mà gắp
Những khi hết gạo
Hoặc tiền đóng học đầu năm
Mặt nhăn mày nhó
ước có lắm người
Để lại kêu
đời là bể khổ ư
CHỊ ƠI!
************************
Bỡn chàng Trương
Chàng Trương cũng biết than sầu
Cũng buồn vắt trán âu sầu “ước ao”
Cũng biết sự đời lắm nỗi oái oăm
Dở hay- hay dở, lật bàn tay thôi.
Nực cười thay cái sự đời
Biết rằng thêm một tăng bao lo phiền
Thế mà vẫn ước quây quần
Để mà cấu xé, để mà “ghét nhau”...
Quẩn quanh tan - hợp, cơ cầu
Kiếp người đi mãi lối mòn mộng tan.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 15 phút ,17/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:42:13 bởi Liên Thơ >
Chị ơi!
Thơ chị chả nệ luật vần
Mà sao thắm đượm ân cần mến thương
Em đọc mà cứ vấn vương
Ai người được chị cầm cương suốt đời?
Quả là số sướng hơn trời
Bởi vì...Nhất chị nhì giời xưa nay
Chả bù em lắm chua cay
Nhân gian một kiếp đoạ đày... Chị ơi!
Đằng đẵng mấy chục năm trời
Phải cắn răng chịu không lời thở than
Đành mang tiếng một gã gàn
Đêm đêm đẫm gối chứa chan lệ thầm
Em bị sư tử giam cầm
Khác nào tội phạm tấm thân tù đày
Nói nhỏ chỉ mình chị hay
Đi tu không được phen này trốn thôi
Chị thương kiếm giúp một nơi
Một người như chị...cái thời xa xưa
Em hứa với chị xin chừa
Không mơ mộng hão cho vừa lòng ai
***
Nếu mà lại gặp ương tai
Quay về bến cũ coi đời như xong./.
quote:
Trích đoạn: Truongsoi
Nhà Mình Nhà mình có mấy người Nhiều lúc còn ồn ào Chỉ muốn đuổi bớt đi Có be rượu Lẽ ra mình uống được mấy ngày Thế mà vèo cái đã hết Giá cả đắt đỏ Một đĩa rau xào Cũng phải nhìn nhau mà gắp Những khi hết gạo Hoặc tiền đóng học đầu năm Mặt nhăn mày nhó ước có lắm người Để lại kêu đời là bể khổ ư CHỊ ƠI! *
Tặng vần “ương”
Kêu khổ làm gì
Ai mà thương
Muốn thoát cảnh nghèo
Dễ lắm, hỡi chàng Trương
Ngày ngày quảy nước sông tương
Tưới mát ruộng nương
Sẽ được đế vương!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 18/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:43:19 bởi Liên Thơ >
Vụng tu
Gửi bạn yêu thơ!
Gõ cửa trang thơ chẳng được vào
Âu sầu tự hỏi: “Tại làm sao?”
Hành khất chốn thiền môn cũng khép
Buồn thay cho kẻ vụng đường tu!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ kém 15 phút, 18/3/2008
*Bạn đã bao giờ gặp cảnh như tôi chưa?
Khi không đến với trang thơ được tôi buồn và nhớ lắm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:44:30 bởi Liên Thơ >
Dỗ tình xưa
Tình cờ gặp lại mà thôi
Ngẩn ngơ tôi để bồi hồi, tim đau
Đã xa cái thuở ban đầu
Tóc xanh giờ đã điểm màu thời gian
Ngỡ không còn những xót đau
Mà tim cứ buốt từng hồi nhói lên
Ru hời tình cũ xa xăm
Ngủ yên đi nhé,đã qua một thời
Cái thời hay hát vu vơ
Thầm thương trộm nhơ, nằm mơ một mình
Những câu thơ viết nửa chừng
Gửi bao tâm sự đi vào thinh không
Trung trinh dù mối tình đầu
Nguôi đi tim nhé, để dành thương yêu...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
19/6/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:45:39 bởi Liên Thơ >
Để tự ngẫm…
Anh ta mua một đóa hồng thắm đỏ
Với lời yêu cháy bỏng đam mê
Lòng tha thiết, nồng nàn, bi luỵ…
Trao cho người tình “thiên thần nhỏ của anh!”.
Anh ta mua một bó rau muống héo
Đem về cho người vợ ốm đau
Mệnh lệnh phát ra uy lực nhường nào
Sao cơm canh giờ này chưa thổi?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
18/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:46:21 bởi Liên Thơ >
Có ai...?
Có ai gọi tên mình không nhỉ
Mà nghe lòng nôn nao
Biết ai còn nhớ mình đây
Mà vò võ bóng, chông chênh một mình?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
26/6/1991
Đêm rằm tháng 5
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:47:01 bởi Liên Thơ >
Một thoáng
Một thoáng em - anh, một thoáng mờ
Cõi đời hư thực cũng không thơ
Một người thương nhớ trong hờ hững
Vọng mãi cô phòng tiếng đàn xưa!...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
26/6/1991
Đêm rằm tháng 5
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:47:46 bởi Liên Thơ >
Nỗi nhớ
Em có cả trời này nỗi nhớ
Khi không nhân thế sống nhờ mong
Riêng anh vẫn vô tình như gió
Lãng đãng hoài trong mông lung!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
3/7/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:48:34 bởi Liên Thơ >
Xưa…nay…
Mắt biếc ngày xưa thương nhớ ai
Trời xanh thăm thẳm áng mây hồng
Ngày nay khép lại hàng mi nhớ
U ám mây đen, giông tố ngập lòng.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
2 giờ kém 10 phút sáng 19/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:49:21 bởi Liên Thơ >
Lời trần tình về đêm
Khi là con người của mọi ngưòi
Tôi say mê với công việc
Khi là con người của riêng mình
Tôi vật vã với những vần thơ.
Tôi ngỏ lòng tôi ý dạt dào
Mà lời khô cứng, tiếc làm sao!
Thơ không hoá cánh chim bay bổng
Thoát trái tim tôi nở nụ hồng?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Tang tảng sáng 19/3/2008
*************************
DƯỜNG NHƯ... TÔI CHẲNG PHẢI TÔI Dường như...tôi chẳng phải tôi
Dường như xa xót...lấp bồi..vỡ thêm
Một cơn mê sảng vào đêm
Giật đi cái hạnh phúc mềm trong mơ
Giữa đời thực, tôi làm thơ
Và bây giờ đấy tôi vờ bỏ quên
Bỏ quên hương nắng bên thềm
Hương nồng gió biển bềnh bồng chân mây
Cafe đã hết tối ngày
Bạn bè, hò hẹn cũng rày rặt tan
Dường như...tôi đã đa đoan
Không còn to nhỏ trách than cuộc đời
Không cười đùa, chẳng lả lơi
Chỉ trong thinh lặng rối bời tự an
Dường như...cái khát hoang mang
Vẫn còn quanh quẩn trong màn nghĩ suy
Gia đình, bè bạn, đường thi
Cất vào sâu tận tâm tì đáy tim
Moi cay đắng, vực lặng im
Để làm thay đổi kiếm tìm ảo hư
Sẻ chia giấu lặng xa mù
Dường như...tôi đã bỏ tù đời tôi
Mục đích sống ấy đâu rồi?
Hay là đã chết trên đồi...ngày xưa
Chết khi ngày ấy... trời mưa
Vô tình cay đắng dẫm bừa..vỡ đôi
Đớn đau tan nát hoang nhồi
Dường như....tôi chẳng còn tôi.....lạnh lùng!
HuongTuyet274
**********************
Rộn nẻo đường yêu
Tặng Huong Tuyet274!
Em mơ chi những điều huyền diệu
Người bỏ ta giờ đã xa rồi
Hãy tỉnh mộng để về thực tại
Quanh ta bao người cần được em yêu.
Trái tim son lại đập rộn ràng
Hồn thơ trẻ lại dạt dào khúc hát.
Hãy yêu như lần đầu em đến
Dâng cả tấm lòng cho vẹn tình say
Cho cả đất trời đắm đuối vì nhau
Cho cả nhân gian rộn nẻo đường yêu!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
22 giờ 15 phút, 18/3/2008
*********************
Thơ em đậm màu son sắc, chung tình và lặng thầm đau...
Gửi tặng em đôi lời chia sẻ.Chúc em luôn vui bên thơ, bên đời và thành công trong công tác chuyên môn!
Cô Liên!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2009 15:51:30 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: