NỐILỜI YÊU THƯƠNG!
Cơ chi...? Tặng VAĐ - Thu Hương! Phải chi có một cơn mưa Cầm chân em ở, người ơi khoan về? Khó làm sao bước ban đầu Nói sao cho được những điều suy tư... Cơ chi lòng thấu cho lòng Để ta đỡ phải vòng vo đường trường? Lê Minh Liên Thanh Thơ 3/7/1991
Cô hàng xóm của tôi
Tặng VAĐ - Thu Hương!
Cô hàng xóm bưng sang đĩa rau sống
Tôi nằm chờ bữa cơm nghĩa tình
Gần trưa. Tích tắc...giờ đã trưa chưa nhỉ?
Khói bếp nhà ai tan đã lâu rồi
Cô hàng xóm sao chưa sang lại
Chén cơm vàng canh ngọc giờ đâu?
Lối chung hoa cỏ may đầy
Chắc cô lại ngại những lời dèm pha
Cơn đau một hoá thành ba
Tôi buồn cô lắm cô đâu biết gì?
Ước chi chết được một hồi
Cho cô hàng xóm thôi không dối lòng!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Tang tảng sáng, 4/7/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 22:45:47 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
quote:
Trích đoạn: Đông Hòa
Chút tình vương vấn
Cúi xin trời gửi chút trăng tàn
Một chút thế thôi để tặng nàng
Nửa khuya thức vội hồn vương vấn
Tình hỡi , nơi này mộng trót mang
Tiếng rả rích côn trùng ru muộn
Ngỡ như vừa lạc bước thiên thai
Bởi như thấp thoáng em đâu đấy
Giữa miền hư ảo lấp lánh bay
Chợt ánh bình minh tìm đến vội
Thả giọt sương mai đợi dưới chân
Vãng khách cũng vừa rời quán vắng
Nơi này ta vẫn đứng bâng khuâng
Đông Hòa
19.03.2008
Bâng khuâng
Quê tôi có một dòng sông
Tôi đem thả hết thơ tình tặng ai
Dập dềnh sóng nước lặng trôi
Tim tôi trôi nổi đầu nguồn cuối sông
Nơi đây tôi vẫn chờ trông
Bâng khuâng đợi nhặt những vần thơ xưa!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
19/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 11:24:21 bởi Liên Thơ >
Chiếc bóng Gửi chàng say! Phải chi em được như bóng nắng Lẽo đẽo đằng xa bước khật khừng Để trong cơn say dù chếnh choáng Bóng đỡ dìu anh khỏi tròng trành Ác quỷ, thiên thân hay lẫn lộn Mảnh trăng lòng soi sáng cho anh. Lê Minh Liên Thanh Thơ 22 giờ 30 phút, 30/6/1991
Phải chi...? Bốn phương tám hướng đi tìm Sông sâu, đồng rộng, ngất trời đỉnh cao Bạn tình ơi, ở nơi đâu Tối tăm mờ mịt, lòng tan nát lòng Phải chi có ngôi sao bắc đẩu Chắc là ta chóng nhận ra nhau? Lê Minh Liên Thanh Thơ 2/1/7/1991
Than thầm
Viết cho Lí! Bao người đau họ tìm đến anh
Những viên thuốc con con xoá tan u ám.
Anh nhìn họ ánh nhìn thông cảm
Lời chỉ dẫn ân cần, an ủi buồn lo
Riêng em đã tràn trề đau khổ
Tìm đến với anh mà anh chẳng đoái hoài.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Quầy thuốc Hiên, 4/7/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 22:47:21 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
NẮNG
Nắng tràn trên khắp phố
Nắng đổ xuống muôn nhà
Nắng bao la như biển cả
Ùa giữa trái tim ta..
ThanhThanhKhiet
Mưa
Mưa oà trên mặt đất
Bông lúa phất cờ hoa
Mưa trắng trời phố vắng
Ủ rũ cõi lòng ta!
Lê Minh Liên Thanh Thơ!
19/3/2008
*****************
Bạn ơi, bạn có thấy nghịch lí của hai cảnh không?Nội trong 4 câu thơ về mưa của tôi cũng là hai cảnh rồi đấy.Nhưng cái vui của nắngtrong bạn và cái buồn của mưa trong tôi đều bắt nguồn từ một chỗ là: Bạn vui nhờ có nắng nên mới ra đường được còn tôi ủ rũ vì mưa không ra đường được đấy.Hoá ra ra đường là hay nhất bạn nhỉ? Không biết bạn có cùng suy nghĩ như mình không?Dù sao thì mình cũng cám ơn bạn, còn vì sao thì có trời mà biết được !
Thân mến! ********************
Cám ơn bạn đến chơi xin tặng bạn bài thơ LỬA
--------------
mong đốt cháy nỗi buồn trong bạn
Đông đến rồi
Lửa vẫn ngùn ngụt cháy
Vô hồi
Gió cuộn táp khắp nơi
Lửa vẫn cháy vô hồi
Mưa sụt sùi khắp đất
Lửa chẳng biết cúi dầu
VẪN CHÁY
T.T.K. 20/3/2008
********************************************
Lửa!
Lửa bếp ngon và ấm
Lửa trại vui và nhớ
Lửa lòng cháy không nguôi
Cám ơn người trao lửa
Ta thắp sáng niềm vui!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ kém 5 phút 20/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 11:29:33 bởi Liên Thơ >
Bạn Lê minh liên Thanh Thơ thân mến
Đúng rồi ta buồn càng phải ra đường ,ngồi một chỗ thì nỗi buồn nhân đôi
Mấy hôm nay buồn quá
Nhà chẳng có ai vào ,.
Suốt ngày ra đứng cửa
Trông ngóng bạn thâm giao....
Cám ơn bạn đến chơi xin tặng bạn bài thơ LỬA
--------------
mong đốt cháy nỗi buồn trong bạn
Đông đến rồi
Lửa vẫn ngùn ngụt cháy
Vô hồi
Gió cuộn táp khắp nơi
Lửa vẫn cháy vô hồi
Mưa sụt sùi khắp đất
Lửa chẳng biết cúi dầu
VẪN CHÁY
T.T.K. 20/3/2008
Tặng vần “ương”
Kêu khổ làm gì
Ai mà thương
Muốn thoát cảnh nghèo
Dễ lắm, hỡi chàng Trương
Ngày ngày quảy nước sông tương
Tưới mát ruộng nương
Sẽ được đế vương!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 18/3/2008
******************
ƯƠng Cứ tưởng được chị thương Hoá ra chê Trương ƯƠng Suýt đập đầu vào tường Sợ đau, sợ máu vương Sợ phải đi nhà thương Thế là chạy ra đường Thấy chị đang cầm cương Ôi sao thật chán chường Về đập vỡ ống bương Không còn rượu để sương Học mấy phép đo lường Ra đồng lội xuống mương Mấy trẻ chăn trâu sướng Vỗ tay: Lão ẩm ương./.
ƯƠng Cứ tưởng được chị thương
Hoá ra chê Trương ƯƠng
Suýt đập đầu vào tường
Sợ đau, sợ máu vương
Sợ phải đi nhà thương
Thế là chạy ra đường
Thấy chị đang cầm cương
Ôi sao thật chán chường
Về đập vỡ ống bương
Không còn rượu để sương
Học mấy phép đo lường
Ra đồng lội xuống mương
Mấy trẻ chăn trâu sướng
Vỗ tay: Lão ẩm ương./.
***********************
Nói nốt vần "ương" Khéo giả vờ thôi chú ễnh ương Người thương chất ba lầu không hết Tìm tiếng thương chi cho tai ương Chớ để sầu thương tình vương vương... Lê Minh Liên Thanh Thơ 23 giở 15 phút,20/3/2008 ******************************* Tạm biệt chàng Trương!
Hết “Bỡn chàng Trương”
Lại “Nói nhỏ với cậu Trương”
Hết ví “cóc vàng”
Lại gọi “ễnh ương”
Đùa dai chớ giận
Cười lên nhé
Tha thứ cho kẻ lần đân.
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa 21/3/2008
Truongsoi thân mến!
Hóa ra khi đùa ai cũng trở thành trẻ thơ .Cám ơn em đã thường xuyên ghé trang thơ của chị và tặng thơ.Nếu không thường xuyên thấy chị trên thi đàn thì cũng đừng trách chị tệ nhé!
Thân mến!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 12:48:43 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Biết ai tri kỉ?
Người ta có nhớ mình đâu
Mà mình cứ nhớ,cứ sầu tương tư
Con đò lá trúc sang sông
Trong veo ánh mắt ai nhìn hôm nao?
Trong xanh riêng một cõi lòng
Biết ai tri kỉ gảy đàn tri âm?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
24 giờ kém 15 phút, 4/17/7/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 16:34:06 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Ca tụng một đêm
Ngọc thỏ e dè nép dưới hoa
Sương như giọt lệ đêm ai khóc
Thương bức hoa tiên, nhớ một người
Yêu cảnh nên thơ, tình nên mộng
Nhất hoạ đêm nay chỉ một lần!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm rằm tháng 6
6/26/7/1991
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 23:02:21 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Cảm ơn Anh! Cứ mượn nơi này, trả nơi đâu? Xin anh trách một lần cho em sám hối Xin anh quát một lần cho em sợ hãi Xin anh đừng thương nữa kẻ ngu ngơ! ***** Cảm ơn anh đã ở lại Cùng em hứng giọt sao khuya Chịu trận nghe em kể về nỗi nhớ Xót thương chi mãi lỗi vụng về? Cảm ơn ánh nhìn thông cảm Ôm trọn tình đau, ủ ấm hồn thơ Cám ơn nụ cười anh tặng Thương quá ..., mà thôi, chuyện đã rồi! Lê Minh Liên Thanh Thơ 20/3/2008
“Hãy” hay “chớ”! Người và tôi Ngôi một và ngôi hai Đối thoại mà nhầm sang độc thoại. Dặn người y như bảo mình. Tôi hay ta? Riêng hay chung? Giống hay khác? "Hãy" hay "chớ"? ***** Với mình hãy nhớ còn mong Vẫn thương cứ quý như lần đầu tiên Dẫu dù đơn bạc phôi pha... Dẫu dù cay đắng, dẫu dù buồn lo... Trong xanh riêng một cõi lòng Như thơ, như mộng, như hoa thắm màu. Với người xin chớ chờ mong Đừng mơ mộng nữa, trăng trong sẽ tàn Tim dù rộn rã khôn cùng Vẫn không chứa nổi chút vầng hào quang Loé lên chút lửa rồi tan Tàn tro ngập nẻo, bụi mù mắt mơ... Lê Minh Liên Thanh Thơ Chủ nhật, 23/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 21:55:27 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Các bạn đọc thân mến!
Tôi và rất nhiều người con Đà Nẵng rất yêu và tự hào về quê hương mình.Vì thế tôi rất biết ơn các thi sĩ, nhạc sĩ, hoạ sĩ... đã dành cho Đà Nẵng của chúng tôi những tình cảm đặc biệt để viết, vẽ, dạo lên những cung bậc muôn màu, muôn ý... về Đà Nẵng.Cả thành phố chúng tôi đã vui mừng biết bao khi đón nhận những bài thơ, lời ca ...về quê mình; càng ơn đất mẹ đã tạo nguồn sáng tác cho các thi sĩ, nhạc sĩ, ca sĩ, hoạ sĩ... của Đà Nẵng và thành phố bạn.
Gần đây nhất Đà Nẵng của tôi đã ra mắt VCD “Sông Hàn tình yêu của tôi - những ca khúc hát về Đà Nẵng thương yêu”, nhân kỉ niệm 30 năm giải phóng Đà Nẵng với những bài hát rất tuyệt vời mà ai đã một lần nghe sẽ nhớ mãi không quên.Mỗi lần nghe, tôi lại xúc động như nghe lần đầu.Biết bao thế hệ người con Đà Nẵng lại nghe và biết ơn những người đã gảy lên cung đàn yêu thương ấy!
Xin trân trọng cảm ơn các nhạc sĩ! Tôi viết bài thơ nhỏ từ lòng tri ân sâu nặng của mình.
Ơn người yêu quê tôi
Kính tặng các nhạc sĩ của VCD“Sông Hàn tình yêu của tôi”!
Ai cất lời, ca ngợi quê mình
Cho tôi ghi ơn tấm tình đồng điệu
Hoà cùng nhịp đập yêu Đà Nẵng
Bạn cùng tôi đã hoá thân tình.
Ơn lời thơ, điệu nhạc ngân lên
Khắc vào tim người con Đà Nẵng
Tình yêu quê ta - xứ của thơ ca, xứ của cung đàn
Ngân mãi lời nồng nàn, thánh thót...
Ơn lời thơ, nét vẽ riêng màu
Cho Đà Nẵng trong lòng bè bạn
Một bến bờ yêu nhớ và thương
Một con tàu rẽ sóng bay lên!
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chủ nhật, 23/3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 23:09:20 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: