Hồn lang thang.................
Em ở đâu
Gởi gió cùng mây khắp bốn phương
Tình anh mãi mãi nguyện chung đường
Vầng trăng lẻ bóng duyên chưa định
kiếp sống cô đơn mộng vô thường
Một mảnh tình ai mòn mõi đợi
Thu buồn nắng hạ ngỡ ngàng vươn
Em ơi ! chiếc lá kia vàng úa
Chớ để anh sầu đợi kẻ thương
Cá Mặn
Tên khờ Si tình ...............
Nữa mảnh thơ tình gợi ý thương
Tơ duyên chẵng đặng khổ trăm đường
Hàng đêm khắc khoải yêu thầm nhớ
Ánh mắt đa tình mãi vấn vươn
Đêm qua thức trọn nhớ người ta
Mượn cớ qua thăm đến tận nhà
Lén lút nhìn lâu không dám nói
Tơ lòng bối rối thở hơi ra
Một tiếng yêu em chỉ bấy nhiêu
trời ơi ! ngượng ngập mắt đăm chiêu
Từng câu gãy gọng không thành ý
Khốn khổ khờ nầy giống bị thiêu
Cá Mặn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2009 10:39:43 bởi Cá Mặn >
Thu nhớ tình ai
Gió lạnh trời thu nhỏ ở đâu
Nhìn quanh lá úa cảnh giăng sầu
Cơn mưa bất tận khơi tình nhớ
Kỉ niệm buồn vui thuở ban đầu
Tí tách mưa rơi nỗi nhớ ai
Buồn vươn ánh mắt mộng tàn phai
Đêm khuya giá lạnh thèm hơi ấm
Suởi ấm hồn ta những chuổi ngày
Tìm về dĩ vãng gợi tình xưa
Rộn rã tim yêu mặn ngọt vừa
Chợt đến rồi đi trôi vĩnh viễn
Niềm vui vụt sáng bỗng thay mưa
Cá Mặn
Trống mái
Cô gà thích thú miệng kêu vang
Báo hiệu nhà ta đã sẵn sàng
Bộ gió hân hoan chờ đãi khách
Con ngươi hí hửng đợi khui hàng
Thu mình hạ dáng thèm thuồng nhỏ
Đạp mái cong đuôi thoã mãn chàng
Cục cục say sưa như thỏ thẻ
Tan hàng cục tác tạ tình lang
Cá Mặn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2009 06:59:48 bởi Cá Mặn >
Nhớ em nhiều...
Nhin Trăng lặng lẻ buồn vươn
Tơ duyên nghiệt ngã nẽo đường hắt hiu
Hồn ai quạnh quẻ muôn chiều
Vu vơ đếm lá bấy nhiêu dạ sầu
Hời người tình lở ở đâu
Đàn khơi ấp ủ canh thâu chạnh lòng
Ru mang tình khúc mùa đông
Âm vang réo rắc chất chồng nhớ ai
Côn trùng mượn cớ miệt mài
Màn sương mờ ảo đêm dài gọi nhau
Cõi lòng khắc khoải tuôn trào
Đêm khuya vọng lại tiếng gào cú vang
Cá Mặn
Ru tình
Trăng thu buồn lắm ai ơi
Tình thơ gởi nhớ buông lời thở than
Trăm năm ước nguyện trĩu mang
Tình xưa nay đã sang ngang mộng vờn
Tơ duyên rẽ phận ru hờn
Trăng tàn đêm lạnh cô đơn miệt mài
Thở than than thở chuổi ngày
Trường giang nước mãi trôi dài phận ai
Thời gian thắm thoát tàn phai
Thu đi lại đến hình hài nếp nhăn
Tuyết tàn xuân hạ mưa giăng
Tình anh vĩnh viễn theo trăng khuyết tròn
Cá Mặn
Trăm năm vẫn đợi
Chiếc lá mùa thu vụn vỡ bay
Bơ vơ lạc lõng mảnh trăng gầy
Bờ mi ngấn lệ âm thầm quyện
Ánh mắt tuôn sầu lặng lẻ lay
Biển nhớ dâng trào khơi giấc mộng
Thu buồn lắng động gợi men say
Bao năm vẫn đợi ngưỡi yêu hởi
Dẫu nhánh trơ cành tuyết trắng cây
Cá Mặn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2009 02:27:32 bởi Cá Mặn >
Người yêu tôi khóc
Một cánh hoa rơi vụn vỡ tàn
Chao lòng kẻ ở nỗi buồn vang
Từng thu chiếc lá âm thầm rủ
Một mảnh tình ai đã lỡ làng
Tơ lòng khắc khoải cảnh sang ngang
Dạ khắc ghi tâm giấc mộng vàng
Luyến nhớ trời thu buồn lá úa
Đôi dòng mắt lệ mãi còn mang
Cá Mặn
ĐỪNG ĐỂ NGƯỜI YÊU KHÓC
Đừng để người yêu khóc nhé chàng
Cánh hoa sao nỡ để vỡ tan
Ôm bao nhiêu mộng mùa thu cũ
Đành lỡ làng sao … tim xốn xang!
Vui gì khi cất bước sang ngang
Tình vẫn ngàn thu mãi mãi tràn
Đếm bao lá rụng bao thương nhớ
Còn đó lời yêu vẫn âm vang!
Cúc Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2009 22:26:45 bởi Cúc Hương >
Trích đoạn: Cúc Hương
ĐỪNG ĐỂ NGƯỜI YÊU KHÓC
Đừng để người yêu khóc nhé chàng
Cánh hoa sao nỡ để vỡ tan
Ôm bao nhiêu mộng mùa thu cũ
Đành lỡ làng sao … tim xốn xang!
Vui gì khi cất bước sang ngang
Tình vẫn ngàn thu mãi mãi tràn
Đếm bao lá rụng bao thương nhớ
Còn đó lời yêu vẫn âm vang!
Cúc Hương
Cúc Hương ơi
cám ơn cô bé để lại bài thơ thiệt là dễ thương
Bình minh gợi...
Một đóa hoa yêu đã vội tàn
Tơ lòng vụn vỡ mãi còn vang
Âm thầm đếm bước vơi niềm nhớ
Vạn nẽo tìm ai dẫu bẽ bàng
Rộng cửa chờ duyên đã bấy lâu
Ru lời ấm áp thuở ban đầu
Đôi tim dệt mộng vầng trăng toã
Xướng họa vần thơ cởi lớp sầu
Cá MẶn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2009 03:02:16 bởi Cá Mặn >
Gởi mộng theo mây vạn nẽo đường
Ai về biển vắng nhắn người thương
Từng thu chiếc lá âm thầm rủ
Những ánh trăng gầy lặng lẻ vươn
Thắm thoát thời gian trôi bất tận
Tiêu điều xế bóng kéo thê lương
Đông tàn nắng hạ khơi niềm nhớ
Cảnh đó nàng đâu nỗi chán chường
Cá Mặn