nắng lên cây cỏ tốt tươi
mừng người đón nhận niềm vui chan hòa...
nhabe
Dòng thời gian
Bỗng dưng người khóc ta đau
Vì duyên bạc phận cùng nhau nghẹn ngào
Cõi lòng mượn gió gởi trao
Bao năm ấp ủ thuở nào chẳng phai
Gió ơi! gió vẫn miệt mài
Trơ cành vắng lá chuổi ngày cuối thu
Đông đi tan biến mây mù
Xuân về gợi nhớ tim tù vấn vương
Đông đưa cuộc sống vô thường
Trách trời than phận nhìn gương thấy già
Phải chăng người đó là ta
chẳng hay năm tháng tuổi đà mấy mươi
Cá Mặn
dòng thời gian
khi người yêu tôi trách
lòng bỗng âu sầu...
bâng khuâng muốn hỏi
sao đành làm mưa rơi
hiu hắt một góc phố
tối cả bầu trời xanh
và ngày hè không nắng...
dòng thời gian qua mau
hân hoan đón tình mới
sẽ thấy hồi xuân ngay...
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2010 09:04:03 bởi nhabe >