--------------------------------------------------------------------------------
Khi nghe tin trong bệnh viện một người thân đã ra đi, bỗng dưng hắn cảm thấy nghẹn ngào.
Những lúc cô đơn hắn lạnh lùng
Và gương mặt sắt mãi mong lung
Hình ai một thuở thời thơ mộng
Dáng nhỏ hôm nao vẽ thẹn thùng
Thắm thoát thời gian hoa nỡ rộ
Mơ màng ánh mắt đẹp vô cùng
Anh hùng bách thắng thời chinh chiến
Cũng phải si tình bởi nhớ nhung
Đã lâu lắm rồi mọi người nhìn hắn và họ đã cho rằng con người nầy chỉ có thù hận, khi cần hắn sẽ giết người không nương tay với gương mặt lạnh lùng, bởi những lắn dao bị chém trong quá khứ bên má phải của hắn đã tạo cho hắn một gương mặt sắt đá
Có ai hiểu rằng trong hắn cũng có những tình cảm riêng, nó cao vời vợi đối với người con gái mà hắn một lòng yêu thương.
Nhưng,......... khi nhìn thấy nàng đau khổ trong lúc đang cố gắng sống với căn bệnh nghiệt ngã, đôi khi hắn đã tức giận cho chính bản thân mình, trến đời này hắn có thể hy sinh tất cả cho nàng và ngay cả tánh mạng để nhìn thấy mãi mãi gương mặt xinh tuyệt vời kia
Tiễn kẻ ra đi
Vĩnh biệt tình ai lệ đắng môi
Như vừa thấy đó đã xa tôi
Còn đây kỉ niệm âm thầm gợi
Với án mây chiều lặng lẻ trôi
Nỗi nhớ vu vơ lòng vụn vỡ
Men sầu phản phất dạ bồi hồi
Người đi kẻ ở nào hay biết
Chỉ một mình ta sống lẻ loi
Cá Mặn
P.S. Cám ơn LÊThuTrang đã ghé qua tệ xá, hẹn đáp thơ sau cùng bạn héng