Chào em TonNuThiHanh
Cám ơn em rất nhiều trong mấy ngày qua, em đã làm cho phong thơ của anh sáng sủa hơn, mấy ngày hôm nay anh hơi bận công việc nên không làm thơ vì thế không biết em ghé thặm Chúc em luôn luôn vui vẻ và đẹp mãi như ngày nào
Có chồng mặc kệ có chồng
Ngồi buồn ngẫm nghỉ ngày qua
Ngồi nghe thiên hạ viết ra chuyện đời
Chử duyên, chử nợ do trời
Phước phần hay khổ chẳng mời vẫn theo
Nàng xuân vẻ đẹp tuy nghèo
Có tài khắc mệnh làm eo một đời
Văn chương học thức sáng ngời
Biết rằng nhan sắc tuyệt vời trớ treo
Lắm chàng trai trẻ cũng đèo
Si tình cưới hỏi muốn gieo đất trồng
Ông tơ bà nguyệt lấy công
Hỏi rằng cha mẹ gã ông có tiền
Thương con mẹ muốn tuỳ duyên
Nỡ nào phú quý mà nghiêng ngã lòng
Cha nàng chỉ khoái ở không
Đêm ngày uống rượu nói ngông nói cuồng
Thằng nào nói bạc triệu suông
Chi tiền chẳng dám đóng tuồng với ma
Con tao sắc đẹp mặn mà
Lắm thằng keo kiệt đến nhà hởi ơi !
Bắt thang lên hỏi ông trời
Nhà tao có lúa chẳng mời tụi bây
Lắng nghe tiếng nói lão say
Thằng khờ hỏi vợ tớ đây đếch cần
Ông trời có giá phải chăng
Nhà giàu phú quý nói năng mặn mà
Mang trầu cưới hỏi hằng nga
Lão say ngữi thấy thằng cha có tiền
Sang năm đám cưới gã liền
Họ hàng chúc tụng tình duyên vững bền
Lấy chồng phận gái bấp bênh
Nghe lời cha mẹ cũng nên đó mà
Trăm năm thấy cảnh người ta
Ba năm tình nghỉa nghỉ mà đắng cay
Chồng em ấy thế cũng hay
Ngồi không bắt ghế làm thầy bói ma
Cả bầy nịnh bợ chẳng qua
Tiền ra như nước cái ta có quyền
Cuộc đời chẳng lẻ vì tiền
Hay là khổ sở cái duyên lở làng
Có ai nhặc chiếc lá vàng
Nghe lòng trở giấc tim càng nhớ nhung
Làn mây vụn vỡ lạnh lùng
Một thời dĩ vãng não nùng xót sa
Con thuyền định mệnh đôi ta
Phong ba bão tố cách xa bến bờ
Bao năm trăn trở từng giờ
Mảnh tình xót lại bóng mờ chẳng quên
Hởi anh hạnh phúc êm đềm
Có còn nhớ đến trăng đêm đón chào
Bờ môi vị ngọt tìm nhau
Sóng tình chung lối tim chao cõi lòng
Giận hờn anh để em trông
Chữ thương chữ nhớ em không tiếc lời
Giờ đây đôi ngã đôi nơi
Buâng Khuâng đã mất bến đời vắng ai
Lang thang sao mãi miệt mài
Liễu tàn hoa nở bóng ai mịt mờ...
Có chồng dạ vẫn ngẫn ngơ
Nhớ người tình củ vu vơ cõi lòng
Lương tâm cắn rức càng trông
Phòng không gối chiếc đêm đông lạnh lùng
Tuổi xuân vắng kẻ tình chung
Chồng ơi chồng hởi chẳng cùng gối chăn
Đêm về rạo rực nhìn trăng
Bàn tay nhẹ vuốt tấm chăn xót phần
Ngã mình nhắm mắt lâng lâng
Ngỡ ai chạm đến toàn thân trở người
Sắc hoa cái tuổi đôi mươi
Chờ ong hút mật nhụy tươi đón chào
Nỗi lòng ấp ủ dâng cao
Mấy ai có biết nôn nao muốn cùng...
Giang sơn mỹ nữ anh hùng
Tiền tài danh vọng gấm nhung gắn liền
Còn tiếp