Trích đoạn: NuocMatMuaThu
CÒN BUỒN NÀO
CHO EM
Từ khi biết ngắm hoàng hôn đổ
Là lúc hồn tôi đã biết buồn
Để chợt sầu dâng len khóe mắt
Đêm nằm thổn thức bởi vì thương
Từ khi tôi biết yêu người đó
Đã...biết chờ mong biết dỗi hờn
Biết trách trời sao hờ hững quá
Làm mưa đổ ướt mắt môi hôn
Chờ sao anh nỡ lòng không đến
Bỏ lá vàng bay khắp nẻo đời
Hạ bút thơ đan lời chẳng nghĩa
Còn chăng xót lại chỉ...buồn thôi
Nếu như biết trước đời là thế
Mộng chỉ là mơ...ảo ảnh thôi
Tôi ước lòng mình hóa sỏi đá
Vô tri chẳng mộng nữa bao giờ
Tình là trái đắng lìa cành rụng
Có đúng không anh...thật thế sao
NuocMatMuaThu ____________________________
Vẽ đẹp trần gian
Ngắm bóng ai kia bỗng muốn kêu
Rằng ta thích thú vẫn hay liều
Bao năm quạnh quẻ hình như đã
Muốn nói thèm yêu chỉ bấy nhiêu
Một dãi giang sơn non núi ngự
Thân ai gắm vóc xõa đôi tay
Chao ơi chết mất hồn ta đã...
Lạc chốn thiên thai thế giới nầy
Đặt nụ hôn đời trên ánh mắt
Âm thầm gợi cảm để ta mơ
Đôi môi chấp nhận từ lâu đã...
Thế giới loài người vẫn đón chờ
Hởi kẻ cô đơn người có biết
Tình yêu thể xác một trong hai
Như hoa với bướm thu hồn bổng
Ấm áp ru tình mộng đó đây
Yêu là lõa thể trái tim ta
Chấp nhận nơi đây những mặn mà
Thỏ thẻ bên tai là mãi mãi
Ru mềm nhịp thở với nhau là...
Cá Mặn
Đã lâu lắm rồi CM không có dịp họa thơ cùng NMMT, hôm nay đọc bài thơ trên chỉ muốn copy về trang nhà mà tự họa