Như là tiếng khóc đêm khuya
Vọng buồn ai oán chia lìa đó đây
Màng đêm vạn vật mê say
Hoạ lời ão não tràn đầy tái tê
Vầng trăng mờ ão bốn bề
Gió đưa cành đẩy lạc về chốn nao
Mà sao hồn bỗng dâng cao
Ngỡ ngàng thổn thức thêm vào nhớ nhung
Mảnh đời mượn bóng ung dung
Người đâu ta đó côn trùng thuỷ chung
Đàn ai nặng tiếng nợ cùng
Sương rơi động lá cả vùng vẫn nghe
Cá Mặn