DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA

Tác giả Bài
CỘT THU LÔI
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2007
DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA - 20.12.2007 02:21:07
0
Gương mặt nỗi đau không hề rõ nét
Muốn nhạt nhòa mà hiển hiện như in
Những người đàn ông không hề biết khóc
Đạp dấu chân trần trên bờ cát không tên
Quay lưng bước đi mặc ầm ào gió rú
Mặc cả lỗi lầm cho sóng cát ru nhau
Chỉ em biết dấu vân tay vần vũ
Một lần hô mưa bão trong đời
Một lần đặt tên cho tiềm thức lạnh
Dấu chân xưa như bão không mùa
Em đã nhốt mình vào những câu thơ
Là tự sát trước nỗi buồn ngổ nghịch
Nỗi đau dấu chân không cần chủ đích
Dẫm nát căn phòng hoang hoá mấy mùa yêu
Người đàn ông cứ đi . . .
Khắp bến bờ phóng đãng
Bãi cát câm lời ráng chịu vết nội thương
Chiều cứ đi cát già thâm niên tuổi
Chỉ vết thương nguyên thuỷ chẳng bạc đầu

trieuam
  • Số bài : 566
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.12.2007
RE: DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA - 20.12.2007 10:05:11
0
hà hà, welcome bạn hiền, đọc bài thơ nghe nhột nhột à nha

BIỂN SÓNG ĐỪNG XÔ TÔI

Sóng ngàn xa ru lời kinh trầm mặc
Xóa nhòa đời trong những vết thiên di
Những cuộc tình vẫn cứ đến và đi
Để nức nở cho xuân thì tan biến.

Vẫn lòng biển mãi còn xanh thăm thẳm
Trói lời nguyền vào tiếng khóc thiên thu
Bão giựt tung những bóng tối mịt mù
Tàn sương giá còn lời ru vô cảm.

Dấu người xưa như mây chiều ảm đạm
Sà nhân gian kéo vội hạt đầu mùa
Biển rùng mình giáng một thuở trái ngang

Cho ngàn năm, cát còn nằm trơ trọi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2007 10:24:58 bởi trieuam >

Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
Không tiếng khóc, không nụ cười
Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!



James Jee
  • Số bài : 3548
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.02.2006
  • Nơi: THIÊN LONG ĐỈNH
RE: DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA - 20.12.2007 12:48:05
0

Gương mặt nỗi đau không hề rõ nét
Muốn nhạt nhòa mà hiển hiện như in
Những người đàn ông không hề biết khóc
Đạp dấu chân trần trên bờ cát không tên
Quay lưng bước đi mặc ầm ào gió rú
Mặc cả lỗi lầm cho sóng cát ru nhau
Chỉ em biết dấu vân tay vần vũ
Một lần hô mưa bão trong đời
Một lần đặt tên cho tiềm thức lạnh
Dấu chân xưa như bão không mùa
Em đã nhốt mình vào những câu thơ
Là tự sát trước nỗi buồn ngổ nghịch
Nỗi đau dấu chân không cần chủ đích
Dẫm nát căn phòng hoang hoá mấy mùa yêu
Người đàn ông cứ đi . . .
Khắp bến bờ phóng đãng
Bãi cát câm lời ráng chịu vết nội thương
Chiều cứ đi cát già thâm niên tuổi
Chỉ vết thương nguyên thuỷ chẳng bạc đầu

 
NGƯỜI ĐÀN ÔNG TRONG TÔI
 
Thân họa cùng Cột thu lôi, miễn chấp nhé!
 
Trên gương mặt nỗi đau không rõ dấu
Nhưng in hằn dẫu có muốn phôi pha
Trong tim ta người đàn ông không khóc
Đạp dấu chân trần dọc bước ta đi
 
Ta quay lưng cứ mặc chẳng nghĩ suy
Để bờ cát cứ suy tư lầm lỗi
Chỉ em biết những gì ta hờn dỗi
Một lần thôi ôi mưa bão trong đời
 
Nhưng tên ta tiềm thức vẫn sáng ngời
Dấu chân ấy biển khơi còn in mãi
Em nhốt mình vào câu thơ, anh phải...
Phải làm gì? ngỗ nghịch chút hờn ghen
 
Nỗi đau này ta đã cố từng quen
Từng dấu ấn in hằn đen phòng vắng
Đàn ông trong ta âm thầm lẳng lặng
Vết thương này đắng chát đến ngàn thu
 

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA - 21.12.2007 12:13:34
0
Chào mừng CTL đến với vườn thơ VNTQ nha....chúc vui và trải đầy thơ cho bn đọc với nà...
 

Quay lưng bước đi mặc ầm ào gió rú
Mặc cả lỗi lầm cho sóng cát ru nhau
Chỉ em biết dấu vân tay vần vũ
Một lần hô mưa bão trong đời
Một lần đặt tên cho tiềm thức lạnh
Dấu chân xưa như bão không mùa

 
Bão không mùa...
 
 
Lỗi lầm nào đưa mình cách xa nhau
Khi chúng ta còn luyến lưu vạn dặm
Bãi cát im lìm chờ nụ hôn của sóng
Mà gió bao la quên đưa sóng trở về
 
Dấu vân tay chưa đặt lên khung kệ
Đã tan rã rồi kinh điển yêu thương
Cho người tình chỉ mang âm hưởng
Mưa bão một lần tàn quét khuyết hương,
 
Quay lưng đi giữa đôi điều hẹp lượng
Ta phân trần vạch phố đếm ngày vương
Biển bao la hay đựng những bất thường
Nên cõi riêng chẳng tầm lường nhau được
 
Dấu chân trần in trên cát mượt
Tựa ngàn kim châm hút rát cuồng
Lỗi lầm nào của điều mất- được ,,,
Bão không mùa....y khít..rập khuông...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/F548AF2F0B424F3E80567E67FAB8370F.gif[/image]
Attached Image(s)


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

CỘT THU LÔI
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2007
RE: DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA - 21.12.2007 14:11:42
0
cảm ơn bà con đã có nhiều hồi đáp đón mình. Yêu mọi người quá. Mình sẽ thường xuyên Post thơ cùng chia sẽ nhé! Băng Nguyệt - Jame- Triều Âm tôi yêu các bạn.