DẤU CHÂN VÀ BÃO KHÔNG MÙA
CỘT THU LÔI 20.12.2007 02:21:07 (permalink)
0
Gương mặt nỗi đau không hề rõ nét
Muốn nhạt nhòa mà hiển hiện như in
Những người đàn ông không hề biết khóc
Đạp dấu chân trần trên bờ cát không tên
Quay lưng bước đi mặc ầm ào gió rú
Mặc cả lỗi lầm cho sóng cát ru nhau
Chỉ em biết dấu vân tay vần vũ
Một lần hô mưa bão trong đời
Một lần đặt tên cho tiềm thức lạnh
Dấu chân xưa như bão không mùa
Em đã nhốt mình vào những câu thơ
Là tự sát trước nỗi buồn ngổ nghịch
Nỗi đau dấu chân không cần chủ đích
Dẫm nát căn phòng hoang hoá mấy mùa yêu
Người đàn ông cứ đi . . .
Khắp bến bờ phóng đãng
Bãi cát câm lời ráng chịu vết nội thương
Chiều cứ đi cát già thâm niên tuổi
Chỉ vết thương nguyên thuỷ chẳng bạc đầu
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9