NÊN TÌM HIÊU ĐỂ BIẾT CÁCH GIỬ-GÌN TÔ-ĐIỂM CUỘC SỐNG PV
thaisan 23.12.2007 16:22:36 (permalink)
 NÊN TÌM HIÊU ĐỂ BIẾT CÁCH GIỬ-GÌN TÔ-ĐIỂM CUỘC SỐNG HÔN NHÂN VÀ GIA-ĐÌNH ĐƯỢC TRĂM NĂM HANH-PHÚC CHUNG-THUỶ VẸN -TOÀN.
 
Chương I.- TÌNH YÊU HÔN-NHÂN CẦN PHẢI CÓ HẠNH-PHÚC.
Trong cuộc sống tình yêu hôn-nhân gia-đình cần phải có hạnh-phúc, nếu gặp phải cuộc sống bất-hạnh, thì không thể tiến tới gia-đình có đạo-đức văn-hóa  được.
 
Hạnh-phúc là một nhu-cầu cần-thiết cho tất cả mọi người trên toàn thế-giới, nhưng nó cũng là một nỗi “bất-hạnh”của con người khi không tìm được hạnh-phúc, hay đánh mất hạnh-phúc của chính mình!
Chính vì thế mà nhiều quan-niệm bi-quan đã cho rằng: “ Làm gì có hạnh-phúc trên cõi trần-gian này!  Đời chi là một cuộc sống đọa-đầy bể khổ trầm-luân mà thôi! Nếu có tìm được, nó cũng như cái bóng mờ khi ẩn khi hiện, như một ảo-ảnh, mà suốt đời có kẻ chạy theo nó,  nhưng không bao giờ với tới, bắt được nó!”.
 
Nói như vậy hạnh-phúc chỉ là khát-vọng và mơ-tưởng của con người hay sao?
 
Thế mà trong các cuộc lễ thành-hôn chúng ta thường nghe các vị khách quý, bà con cô bác, bạn-bè thân-hữu đều ai-ai cũng chúc mừng cô Dâu chú Rể trăm năm hạnh-phúc, chứng tỏ như vậy, thì cuộc sống hôn-nhân của chúng ta vẫn phải có hạnh-phúc chứ.
-Anh chị em nào đã nắm bắt được tình-yêu hạnh-phúc rồi thì nên  cẩn-thận gìn giử thật kỹ, vì hạnh-phúc khó tìm, nhưng dể bị mất lúc nào mà chúng ta không ngờ đươc, vì sự thờ-ơ, sau khi vợ chồng đã có con cái,  chúng ta lo chạy theo tiền-tài, danh-vọng, lơ-là không quan-tâm đến nó.
Người ta ai cũng nghĩ rằng: những kẻ thành công trên đường đời, “công thành danh toại” thì cũng thành công trên lãnh vực gia-đinh, nghĩa là họ đạt được hạnh-phúc trong hôn-nhân do điều-kiện đầy-đủ về tiền-bạc, uy-quyền, tín-nhiệm…
Nhưng cuộc đời  không phải là như vậy, một túp lều tranh hai trái tim vàng vẫn  có hạnh-phúc như ai.
-Lịch-sử đã chứng minh cho thấy rằng: đại đa số những vĩ-nhân, danh-nhân của thế-giới và VN lại phải gánh chịu bất-hạnh đau thương trong cuộc đời hôn-nhân.
“Anh hùng đa hoạn-nạn, gái má hồng là số truân-chuyên, hoặc: Có câu:
 
 Càng cao danh-vọng,  càng dày gian-lao”, kể cả gian-lao trong đời vợ chông.
 
Nam giới. Như Lưu-Bị trong truyện Tam-Quốc-Chí của Trung-Quốc,  hiền triết Socrate, như Tổng-thống  Abraham lincoln của Mỹ, như vị tướng tài Napoléon, như dại văn-hào Victor Huygo của Pháp v.v…
Nữ giới.- Nàng Kiều gia-đình trung-lưu, tài, sắc vẹn toàn ở Bắc-Kinh Trung-Hoa. Hai vị nữ tướng Trưng-Trắc, Trưng-Nhị, hai nữ thi-sỹ bà Huyện Thanh-Quan, Hồ-Xuân-Hương, V.N v.v… đều là những kẻ bất-hạnh trên đường tình duyên, vợ chồng.
Còn ở lãnh vực thường dân, thì ôi thôi ! Biết bao cuộc ly-dị, tự-tử,  bao nhiêu cuộc đời phải chết âm-thầm, dần-mòn trong đau-khổ vì thất-vọng tình duyên, bất-hạnh gia-đình và gây đau-khổ bao người chung quanh.
Vậy phải định bản-chất hôn-nhân hạnh-phúc như thế nào mới phải ?
 Hôn-nhân có hạnh-phúc hay bất-hạnh chúng ta cùng nhau phân-tích hai điểm sau này:
Trên thế-gian này, bất cứ việc gì đều có hai mặt, hai chiều hướng khác nhau,  phải, trái, thuận và nghịch.
 
Điểm thứ I .- Mặt phải & thuận:  Hạnh-phúc của những cặp tình nhân trai gái mới yêu. Của những đôi hôn-nhân mới. Của những gia-đinh khá-giả sống đây đủ vật-chât lẫn tinh-thần và những gia-đình sum-họp nhiều thế-hệ.
- Vậy thì hạnh-phúc  hôn-nhân gia-đình là gì ?
-Đó là hạnh-phúc tình yêu của những kẻ dang yêu nhau tha-thiêt, sắp sửa bước vào hôn-nhân.
-Hạnh-phúc của những cặp vợ chồng trẻ vừa mới cưới nhau, được sống bên nhau như đôi chim Uyên-Ương theo sự ước-muốn của tinh yêu, đó là sự sung-sướng tuyệt vời. Một số giàu có dắt nhau đi du-lịch hưởng tuần trăng mật những nơi thăng cảnh thật là thơ mộng.
-Hạnh-phúc của đôi hôn-nhân gặp thời-cơ thuận-tiện, gặt-hái được nhiêu thành-công trên đường đời, như tiền-tài, danh-vọng, sự-nghiệp, uy-tín. v.v… Hoặc sinh được những đứa con khoẻ đẹp, mũm-mĩm dể yêu, khi con cái được thành danh, thành nhân, làm vẻ-vang cho gia-đình dòng-tộc.  Khi tuổi về già được vui-vầy bên đàn con cháu thành-đạt. Vợ chông hoà-thuận, cùng chia ngọt, xẻ bùi với nhau trong suốt cuộc đời chồng vợ, có tình, có nghĩa, có thuỷ, có chung.
-Đây là những cái thuộc về hạnh-phúc của hôn-nhân  gia-đình vậy.
Những ưu điểm trên đây thuộc về măt phải,  thuận buồm xuôi gió theo thời-thế, tình-cảnh. Một phần do truyền-thống đạo-đức của Tổ-tiên, ông bà, cha mẹ để đức lại cho con cháu, một phần từ khi còn thơ-ấu cho đến trưởng thành, do bản thân chúng ta biết sống, biết yêu đời, học-hành thành-đạt và lao-động không ngừng, sống biêt độ-lượng, từ-bi hỷ-xả mới có phúc-báo mà được kết-quả tốt đẹp hạnh-phúc như  vậy.
  
Chương II.- TẠI SAO CHÚNG TA BỊ BẤT-HẠNH TRONG CUỘC SỐNG HÔN-NHÂN VỢ CHỒNG.
 
Bề trái & nghịch cảnh:
-Để đối lại những niềm hạnh-phúc trên, thì hôn-nhân cũng có rất nhiều bất-hạnh phải kể đến: để kiếm được một chút hạnh-phúc bé nhỏ, thì họ cũng trải qua nhiều đau-khổ gian-lao của chuỗi ngày họ sống như một  gánh nặng đè lên vai và mắt xích gắn chặt họ vào kiếp sống  khổ-đau, đa số là phái nữ  hy-sinh chịu-đựng bền-bỉ nhiều hơn phái nam nhiều.
 
 Điễm thứ II.- Tại sao chúng ta bị bất-hạnh. Vậy bất hạnh là những gì?
Nêu lên một vài khuyết-điễm gây ra sự bất-hạnh trong hôn-nhân để bạn đọc thấy rõ:
a.- Hôn-nhân tuổi trẻ: bị gán-ép để xứng thông-gia, môn đăng, hộ đối, do tập quán cổ-hủ, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, hôn-nhân có tính-cách tảo hôn, mua bán, đổi chác, hôn-nhân bồng-bột, yêu cuồng, sống vội, cả-nể dở-dang, hôn-nhân không tìm hiểu tính-tình nhau kỹ-lưỡng.  Cưới trừ nợ, cưới đại, cưới liền tay, để thành  đũa có đôi  chung sống làm ăn. Một phần do cặp vợ chồng dốt-nát, mà không chịu học hỏi cách sống vợ chồng, hoặc không có đạo-đức văn-hoá truyền-thống, do bản ngã gây ra những điều ti-tiện, không có tình yêu hôn-nhân. Một mặt trái-ngang, do tác-đông  hoàn-cảnh bên ngòai gây ra.
 
b.- Hôn-nhân tuổi trung-niên: Thời tuổi trẻ, thời chiến-tranh, do chúng ta sống hành-động bất thiện, vô đạo-đức, nên ác lai, ác báo. Đó là những việc gây ra các cuộc hôn-nhân bất-hạnh. Những cặp vợ chông ngày hôm qua vợ chồng con cái sống bên nhau hủ-hỉ rất hạnh-phuc. Bất ngờ chiến tranh nổi lên, ngưòi chồng bi gọi đi làm  nghĩa vụ quân-sự phải xa gia-đinh, rồi bị tử trận, có đôi vợ chồng bi bệnh vô-sinh. Thời thế thay đổi, có kẻ bị thất cơ lỡ vân mất hết quyền lợi, tán gia bại sản, có khi bị tù đây, có kẻ bi tai-nạn , thiên-tai bất ngờ, bệnh tật nan-y vô phương cứu chữa, tiền mất tật mang, làm ăn bị thua lổ nợ nần,  không có khả-năng chi trả,  một trong hai vợ chồng bị mắc phải căn bệnh tệ nạn xã-hội, có người con cái hư-hỏng quậy phá, đi theo kẻ xấu đánh lộn, cướp-giựt v.v.. Bị bắt đi tù tội, cha mẹ phải mang tai tiêng .
 Những tác động trên đây do bên ngoài ập vào. Trên đường đời gặp chông gai đau-khổ, nguy-hiểm, sự việc đó có người theo đạo Khổng-Giáo, hay thờ cúng ông bà tổ-tiên, họ cho là bị Trời phạt, có người theo đạo Công-giáo cho là sự thử-thách của Chúa, ngươi theo đạo Phật tin luật nhân quả, cho là do mình gieo nhân xấu từ trước, nên hưởng quả xấu.  Phải nhận lãnh gánh chịu đau-khổ, đoạ-đầy.
-Vậy thì cả vợ lẫn chồng phải ăn-năn, hối-cải, tu nhân tích đức, nguyện-cầu các Đấng Thiêng-Liêng phù-hộ độ-trì mau qua khỏi cơn sóng-gió cuộc đời. Cùng nhau chia-xẻ đau-khổ đắng-cay, cố gắng chịu đựng. Theo gìòng chảy của thời-gian việc gì rồi nó cũng trôi qua, sau cơn mưa trời lại sáng. Không nên bi-quan, tuyệt-vọng, đổ thừa cho ai cả.
 
 c.-Sự việc nói chung cả ba hạng tuổi, do vợ chồng cố ý  gây ra :
-Cuộc sống đời thường ai-ai cũng phải phát-triển  kinh-tế gia-đình, lo kiếm tiền để xây-dựng mái-ấm và cuộc sống tương lai, phần lo nuôi dạy con cái  ăn học, công việc bề bộn, một mặt bên ngoài xã-hội, bên trong nặng gánh gia-đình, nhiều lúc quá vất-vả mệt-nhọc, cáu-gắt  lơ-là tình-yêu vợ chồng kể cả Nam & Nử. Cuộc sống trong thời kinh-tế thị-trường hội-nhập,  có những người vì công việc làm ăn mánh-mung, có người được đảm-nhiệm chức-vụ vừa hoặc lớn trong công-ty xí-nghiêp, phải xã-giao, giao-tiếp, đôi khi vui-vẻ với bạn-bè quá chén bị oác cần câu. Thời tự do bình-đẳng, Nam Nữ bình-quyền, đàn bà con gái cũng đươc vui-thú, giải-trí, ăn nhậu ngang nhau, có số ngươi theo bạn-bè xấu rủ nhau mèo chuột để thưởng-thức của lạ, khi về đến nhà bật ra ngủ khò, không còn nhớ gì đến vợ hay chồng, con cái ra sao, có người tức-tối những chuyện bên ngoài chưa giải-quyêt được đang ấm-ức, khi về đến nhà gây gỗ với nhau.  Bởi vậy mới xảy ra chuyện xich-mích giữa vợ chồng có thành-kiến vói nhau, rất  nhiều bạn coi cái tôi của minh quá trọng, hay tự-ái, muốn dành quyền quản-lý tài-chánh, làm chủ gia-đinh, không đúng cương-vị, không nhường nhịn nhau,  nghi-kỵ viển-vông, ganh tương bóng-gió, chẳng có bằng chứng, có một số đã lớn tuổi đến thờ-kỳ mãn kinh hết sinh đẻ, không hiểu được Y-khoa, sinh-lý về giới-tính  Nam  Nữ, làm mất lòng, hết tin-tưởng nhau v.v…
Nên hay xung-khắc, cuộc sống gia-đình không được đầm-ấm, thuận-hoà.
-Tôi nêu lên một ít vấn-đề đại khái hay xẩy ra thường  ngày, chứ nói hết nỗi niềm thì thật là thiên hình, vạn trạng, không giấy bút nào  tả hết được.
-Những điều trên, là mặt trái, nghịch cảnh xấu-xa của cuộc sống hôn-nhân do bên ngoài koặc chồng vợ gây ra. Nên đời sống của những cặp vợ chồng đánh mất  Hạnh-Phúc.
-Các bạn thận trọng dè-dặt khăc-phục, cả vợ lẫn chồng cùng nhau xây dựng cuộc sống mới, gia-đình văn-hoá cho phù hợp với thời-đại văn-minh của thế kỷ 21, không thì dễ tan-vở hôn-nhân  hạnh-phúc gia-đình do các điểm nêu trên.
 
-Chương III.- NHỮNG ĐIỀU-KIỆN ĐỂ CHÚNG TA GIỬ-GÌN ĐƯỢC TÌNH YÊU HÔN-NHÂN BỀN LÂU TRĂM NĂM HẠNH-PHÚC.
 
 a.-Nói đến bốn chữ Trăm Năm Hạnh-Phúc chung-thuỷ vẹn-toàn, thì mọi người trên thế gian này ai mà không thích, không muốn, thich, muốn mà rất khó thực-hiện,  khó gìn-giử được hạnh-phúc toàn-vẹn từ sơ đến chung, có người được đâu mất đuôi, có người được đuôi mất đầu, chỉ có một thiểu số sống vợ chồng có văn-hoá đạo-đức, họ giữ được hạnh-phúc vẹn-toàn thuỷ-chung như nhất,  nhưng hiếm lắm, dù sao có còn hơn không. Có câu:
 
Yêu nhau từ thuở trăng tròn
Bây giờ trăng khuyết vẫn còn yêu nhau.
 
Bí-quyết tốt nhất là: đặt tình yêu vợ chồng con cái lên trên hết, nên tha thứ những việc sai-trái nhỏ-nhặt hàng ngày chúng ta bị vâp phải, vì cuộc sống và sinh hoặc gia-đinh.
-Để bảo-vệ tình yêu hôn-nhân hạnh-phúc gia-đình, có xẩy ra việc gì bất đồng nên bàn luận mổ-xẻ ai sai ai đúng, để kịp sửa-chữa bổ-túc cho  nhau,  rút ưu khuyết điễm cùng sống hoà-thuận, đó là bí-quyết tuyệt chiêu, tuyệt vời để các bạn bão-vệ hạnh-phúc cho mình. Cũng có câu:
 
Thuận vợ thuận chồng, tát Biển Đông cũng cạn.
 
 b.- Phần để bạn đọc rút kinh-nghiệm. Nói lại hai chữ Hạnh-Phúc. “ Nó rất khó kiếm, mà cũng dể mất, nên các người hay bi-quan, họ cho là như một cái bóng, mờ-mờ ảo-ảo, khi ẩn khi hiện, suy ra cho cùng, cũng đúng một phần nào theo ý-nghĩ của cá-nhân hoặc là kẻ đã xuất gia tu-hành, chứ với cuộc sống đời thường của con người, không hẳn hoàn toàn là đúng”.
Hạnh-phúc mua giá cao cũng không ai bán, bán cũng chẵng ai mua, xin cũng không ai cho, cho cũng không ai dám nhận. Vì nó đâu phải vật-chất mà mua bán, trao tay. Đôi tình-nhân hoặc vợ chồng tự xây-dựng và tô-điểm lấy mới có. Chỉ có người trong cuộc là ngươi yêu lý-tương và vợ chồng chính-thức mới cho nhau tình-yêu Hạnh-Phúc được.
Trên cõi đời này chẳng có việc gì khó, ăn thua vào tâm-hồn và  ý-chí của mình có tự tin hay không.
Các bạn sống phải có đạo-đức văn-hoá, cố gắng lao-động học-tập, không ngừng, để nâng cao trình-độ hiểu biết, nên noi gương ngươi tốt, việc tốt, như các cha bác thời chiến-tranh họ thoát ly đi làm Cách-Mạng có ngươi vợ chồng sống xa nhau năm năm, mười năm, có người mười lăm đến hai mươi năm, khi đất nước độc-lập thống-nhất mới được sum-họp gia-đình. Cao tuổi về hưu, họ còn tham-gia làm việc xã-hội từ-thiện, ông bà vẫn sống mẫu-mực, thuận-hoà hạnh-phúc những ngày cuối đời bên đàn con cháu. Chúng ta nên đọc sách, xem đài báo của các nhà văn tâm-lý xã-hội học, nâng cao kiến-thức, để biết sống hoà-đồng bình-dẳng chồng vợ, ăn nói cư-xử với nhau phải giử lễ lựa lời, phải biết tôn trọng lẫn nhau. Đàn bà con gái không nên chanh chua hỗn láo, đàn ông con trai không nên cục-cằn, vũ-phu, gây bạo-lực gia-đinh trong khi nóng giận. Có câu:
“- Vội giận mất khôn, no mất ngon”. Chúng ta  nên bình tĩnh, chuyện đâu vẫn còn đấy, hạ hồi phân giải mới êm đẹp, nói năng với nhau cũng nên lựa lời lựa lẽ. Cũng có câu:
 “Lời nói không mât tiền mua
 Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.
 
  c.- Nên tha thứ cho nhau những chuyện lỡ-lầm nếu có và cũng phải ăn-năn hối cải việc lỗi lầm của mình, nên xin lỗi nhau chuyện sai trái do mình gây ra, nên dẹp bớt cái tôi của mình,  biết ẩn-nhẫn, thương-yêu quý-mến lẫn nhau, trẻ làm sao, khi cao tuổi cũng như vậy, đời sống có an-cư mới lạc-nghiệp, để làm gương cho hậu thế. Có câu:
 “ Chồng giận thì vợ bớt lời
 Cơm sôi bớt lửa cho đời khỏi khê” .
 
Có khi ngược lại càng tốt, đừng nên lửa cháy thêm dầu thì hỏng việc, để chờ sự việc nguội lạnh, mới đem ra bàn-luận thì vợ chồng dễ thông cảm nhau hơn.
Các bạn lưu ý nên thực-hiện những điều tốt đẹp, nó rất cần-thiết cho đời sống vợ chồng, noi gương các bậc tiền-bối và thực-hành những đoạn văn nêu lên đời sống văn-hoá, đạo-đức trên đây. Thì cuộc sống gia-đình các bạn được thuận-hoà, đầm-ấm, vui-vẻ, tự nhiên Hạnh-Phúc đưa đến cho bạn ngay lập tức, bạn có trong tầm tay rất dể-dàng, khỏi cần chạy theo với vọng gì cả.
 
 d.- Thêm một vài giòng sau đây để nhắc nhở các bạn chưa có tình yêu, hôn-nhân.
Mong rằng các bạn trẻ mới bắt đầu  bươc vào đường tinh yêu trai gái, nên rút kinh-nghiệm  sự việc của những ngươi đi trước, tìm hiểu thật kỹ-lưỡng tính-ý của nhau, khi hiểu đó là người yêu lý tưởng rồi, mới đi đăng-ký kết hôn, các bạn nên viết một bản nội-quy hợp-đồng để chung sống với nhau cho đến: Có câu:
Trăm năm bạc đầu duyên cầm-sắc
Nghĩa nặng phu-thê suốt cuộc đời.
 Mới mong ngăn-ngừa được sự gẫy gánh nửa đường, tan-vỡ hạnh-phúc.
 
-Vì thời kinh-tế thị-trường,  hội nhập thương-mại thế-giới, cạnh tranh hàng-hoá đủ thứ, kể cả vợ chồng trong thế-kỷ này,  Rắn  Rồng lẫn lộn, có người tốt,  kẻ xấu, được mới nới cũ, giàu đổi bạn, sang đổi vợ, chồng, gây ra cuộc sống xáo-trộn gia-đinh, bất ổn trong dòng-tộc và xã-hội, mất văn-hoá đạo-đức truyền-thống Á-Đông. Làm buồn lòng cha mẹ đôi bên, họ hàng cô bác anh chị em nội ngoại, gây ảnh hưởng không tốt cho thế-hệ con-cái về sau.
 
-Thế kỷ 21 này tôi thấy bị hơi nhiều đôi vợ chồng đưa đơn ra toà xin ly-dị.
 Mong tất cả các bạn chung sống thận trọng phòng-ngừa việc xấu,  tránh gây ra hậu-quả  về sau. Gia-đinh là một tế-bào của xã-hội, gia-đình biết sống lành-mạnh, yên-vui, hạnh-phúc, xã-hội văn-minh, đất nước mới phát-triển giàu mạnh lên ngang hàng với các cường quốc trên thế-giới.
 
HẾT
 Tác-giả Phan-Vinh.
Viết cho thế-hệ con cháu, Dâu, Rể. Khuyên bảo sống đẹp đời, tốt đạo phấn đấu tiến tới gia-đinh Văn Hoá.
Viêt xong bản thảo ngày 09-12-2007.
 
 
 
#1
    thaisan 23.12.2007 16:25:21 (permalink)
     NÊN TÌM HIỂU ĐỂ BIẾT CÁCH GIỮ-GÌN TÔ-ĐIỂM CUỘC SỐNG HÔN NHÂN VÀ GIA-ĐÌNH ĐƯỢC TRĂM NĂM HẠNH-PHÚC CHUNG-THUỶ VẸN -TOÀN.
     
    Chương I.- TÌNH YÊU HÔN-NHÂN CẦN PHẢI CÓ HẠNH-PHÚC.
    Trong cuộc sống tình yêu hôn-nhân gia-đình cần phải có hạnh-phúc, nếu gặp phải cuộc sống bất-hạnh, thì không thể tiến tới gia-đình có đạo-đức văn-hóa  được.
     
    Hạnh-phúc là một nhu-cầu cần-thiết cho tất cả mọi người trên toàn thế-giới, nhưng nó cũng là một nỗi “bất-hạnh”của con người khi không tìm được hạnh-phúc, hay đánh mất hạnh-phúc của chính mình!
    Chính vì thế mà nhiều quan-niệm bi-quan đã cho rằng: “ Làm gì có hạnh-phúc trên cõi trần-gian này!  Đời chi là một cuộc sống đọa-đầy bể khổ trầm-luân mà thôi! Nếu có tìm được, nó cũng như cái bóng mờ khi ẩn khi hiện, như một ảo-ảnh, mà suốt đời có kẻ chạy theo nó,  nhưng không bao giờ với tới, bắt được nó!”.
     
    Nói như vậy hạnh-phúc chỉ là khát-vọng và mơ-tưởng của con người hay sao?
     
    Thế mà trong các cuộc lễ thành-hôn chúng ta thường nghe các vị khách quý, bà con cô bác, bạn-bè thân-hữu đều ai-ai cũng chúc mừng cô Dâu chú Rể trăm năm hạnh-phúc, chứng tỏ như vậy, thì cuộc sống hôn-nhân của chúng ta vẫn phải có hạnh-phúc chứ.
    -Anh chị em nào đã nắm bắt được tình-yêu hạnh-phúc rồi thì nên  cẩn-thận gìn giử thật kỹ, vì hạnh-phúc khó tìm, nhưng dể bị mất lúc nào mà chúng ta không ngờ đươc, vì sự thờ-ơ, sau khi vợ chồng đã có con cái,  chúng ta lo chạy theo tiền-tài, danh-vọng, lơ-là không quan-tâm đến nó.
    Người ta ai cũng nghĩ rằng: những kẻ thành công trên đường đời, “công thành danh toại” thì cũng thành công trên lãnh vực gia-đinh, nghĩa là họ đạt được hạnh-phúc trong hôn-nhân do điều-kiện đầy-đủ về tiền-bạc, uy-quyền, tín-nhiệm…
    Nhưng cuộc đời  không phải là như vậy, một túp lều tranh hai trái tim vàng vẫn  có hạnh-phúc như ai.
    -Lịch-sử đã chứng minh cho thấy rằng: đại đa số những vĩ-nhân, danh-nhân của thế-giới và VN lại phải gánh chịu bất-hạnh đau thương trong cuộc đời hôn-nhân.
    “Anh hùng đa hoạn-nạn, gái má hồng là số truân-chuyên, hoặc: Có câu:
     
     Càng cao danh-vọng,  càng dày gian-lao”, kể cả gian-lao trong đời vợ chông.
     
    Nam giới. Như Lưu-Bị trong truyện Tam-Quốc-Chí của Trung-Quốc,  hiền triết Socrate, như Tổng-thống  Abraham lincoln của Mỹ, như vị tướng tài Napoléon, như dại văn-hào Victor Huygo của Pháp v.v…
    Nữ giới.- Nàng Kiều gia-đình trung-lưu, tài, sắc vẹn toàn ở Bắc-Kinh Trung-Hoa. Hai vị nữ tướng Trưng-Trắc, Trưng-Nhị, hai nữ thi-sỹ bà Huyện Thanh-Quan, Hồ-Xuân-Hương, V.N v.v… đều là những kẻ bất-hạnh trên đường tình duyên, vợ chồng.
    Còn ở lãnh vực thường dân, thì ôi thôi ! Biết bao cuộc ly-dị, tự-tử,  bao nhiêu cuộc đời phải chết âm-thầm, dần-mòn trong đau-khổ vì thất-vọng tình duyên, bất-hạnh gia-đình và gây đau-khổ bao người chung quanh.
    Vậy phải định bản-chất hôn-nhân hạnh-phúc như thế nào mới phải ?
     Hôn-nhân có hạnh-phúc hay bất-hạnh chúng ta cùng nhau phân-tích hai điểm sau này:
    Trên thế-gian này, bất cứ việc gì đều có hai mặt, hai chiều hướng khác nhau,  phải, trái, thuận và nghịch.
     
    Điểm thứ I .- Mặt phải & thuận:  Hạnh-phúc của những cặp tình nhân trai gái mới yêu. Của những đôi hôn-nhân mới. Của những gia-đinh khá-giả sống đây đủ vật-chât lẫn tinh-thần và những gia-đình sum-họp nhiều thế-hệ.
    - Vậy thì hạnh-phúc  hôn-nhân gia-đình là gì ?
    -Đó là hạnh-phúc tình yêu của những kẻ dang yêu nhau tha-thiêt, sắp sửa bước vào hôn-nhân.
    -Hạnh-phúc của những cặp vợ chồng trẻ vừa mới cưới nhau, được sống bên nhau như đôi chim Uyên-Ương theo sự ước-muốn của tinh yêu, đó là sự sung-sướng tuyệt vời. Một số giàu có dắt nhau đi du-lịch hưởng tuần trăng mật những nơi thăng cảnh thật là thơ mộng.
    -Hạnh-phúc của đôi hôn-nhân gặp thời-cơ thuận-tiện, gặt-hái được nhiêu thành-công trên đường đời, như tiền-tài, danh-vọng, sự-nghiệp, uy-tín. v.v… Hoặc sinh được những đứa con khoẻ đẹp, mũm-mĩm dể yêu, khi con cái được thành danh, thành nhân, làm vẻ-vang cho gia-đình dòng-tộc.  Khi tuổi về già được vui-vầy bên đàn con cháu thành-đạt. Vợ chông hoà-thuận, cùng chia ngọt, xẻ bùi với nhau trong suốt cuộc đời chồng vợ, có tình, có nghĩa, có thuỷ, có chung.
    -Đây là những cái thuộc về hạnh-phúc của hôn-nhân  gia-đình vậy.
    Những ưu điểm trên đây thuộc về măt phải,  thuận buồm xuôi gió theo thời-thế, tình-cảnh. Một phần do truyền-thống đạo-đức của Tổ-tiên, ông bà, cha mẹ để đức lại cho con cháu, một phần từ khi còn thơ-ấu cho đến trưởng thành, do bản thân chúng ta biết sống, biết yêu đời, học-hành thành-đạt và lao-động không ngừng, sống biêt độ-lượng, từ-bi hỷ-xả mới có phúc-báo mà được kết-quả tốt đẹp hạnh-phúc như  vậy.
      
    Chương II.- TẠI SAO CHÚNG TA BỊ BẤT-HẠNH TRONG CUỘC SỐNG HÔN-NHÂN VỢ CHỒNG.
     
    Bề trái & nghịch cảnh:
    -Để đối lại những niềm hạnh-phúc trên, thì hôn-nhân cũng có rất nhiều bất-hạnh phải kể đến: để kiếm được một chút hạnh-phúc bé nhỏ, thì họ cũng trải qua nhiều đau-khổ gian-lao của chuỗi ngày họ sống như một  gánh nặng đè lên vai và mắt xích gắn chặt họ vào kiếp sống  khổ-đau, đa số là phái nữ  hy-sinh chịu-đựng bền-bỉ nhiều hơn phái nam nhiều.
     
     Điễm thứ II.- Tại sao chúng ta bị bất-hạnh. Vậy bất hạnh là những gì?
    Nêu lên một vài khuyết-điễm gây ra sự bất-hạnh trong hôn-nhân để bạn đọc thấy rõ:
    a.- Hôn-nhân tuổi trẻ: bị gán-ép để xứng thông-gia, môn đăng, hộ đối, do tập quán cổ-hủ, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, hôn-nhân có tính-cách tảo hôn, mua bán, đổi chác, hôn-nhân bồng-bột, yêu cuồng, sống vội, cả-nể dở-dang, hôn-nhân không tìm hiểu tính-tình nhau kỹ-lưỡng.  Cưới trừ nợ, cưới đại, cưới liền tay, để thành  đũa có đôi  chung sống làm ăn. Một phần do cặp vợ chồng dốt-nát, mà không chịu học hỏi cách sống vợ chồng, hoặc không có đạo-đức văn-hoá truyền-thống, do bản ngã gây ra những điều ti-tiện, không có tình yêu hôn-nhân. Một mặt trái-ngang, do tác-đông  hoàn-cảnh bên ngòai gây ra.
     
    b.- Hôn-nhân tuổi trung-niên: Thời tuổi trẻ, thời chiến-tranh, do chúng ta sống hành-động bất thiện, vô đạo-đức, nên ác lai, ác báo. Đó là những việc gây ra các cuộc hôn-nhân bất-hạnh. Những cặp vợ chông ngày hôm qua vợ chồng con cái sống bên nhau hủ-hỉ rất hạnh-phuc. Bất ngờ chiến tranh nổi lên, ngưòi chồng bi gọi đi làm  nghĩa vụ quân-sự phải xa gia-đinh, rồi bị tử trận, có đôi vợ chồng bi bệnh vô-sinh. Thời thế thay đổi, có kẻ bị thất cơ lỡ vân mất hết quyền lợi, tán gia bại sản, có khi bị tù đây, có kẻ bi tai-nạn , thiên-tai bất ngờ, bệnh tật nan-y vô phương cứu chữa, tiền mất tật mang, làm ăn bị thua lổ nợ nần,  không có khả-năng chi trả,  một trong hai vợ chồng bị mắc phải căn bệnh tệ nạn xã-hội, có người con cái hư-hỏng quậy phá, đi theo kẻ xấu đánh lộn, cướp-giựt v.v.. Bị bắt đi tù tội, cha mẹ phải mang tai tiêng .
     Những tác động trên đây do bên ngoài ập vào. Trên đường đời gặp chông gai đau-khổ, nguy-hiểm, sự việc đó có người theo đạo Khổng-Giáo, hay thờ cúng ông bà tổ-tiên, họ cho là bị Trời phạt, có người theo đạo Công-giáo cho là sự thử-thách của Chúa, ngươi theo đạo Phật tin luật nhân quả, cho là do mình gieo nhân xấu từ trước, nên hưởng quả xấu.  Phải nhận lãnh gánh chịu đau-khổ, đoạ-đầy.
    -Vậy thì cả vợ lẫn chồng phải ăn-năn, hối-cải, tu nhân tích đức, nguyện-cầu các Đấng Thiêng-Liêng phù-hộ độ-trì mau qua khỏi cơn sóng-gió cuộc đời. Cùng nhau chia-xẻ đau-khổ đắng-cay, cố gắng chịu đựng. Theo gìòng chảy của thời-gian việc gì rồi nó cũng trôi qua, sau cơn mưa trời lại sáng. Không nên bi-quan, tuyệt-vọng, đổ thừa cho ai cả.
     
     c.-Sự việc nói chung cả ba hạng tuổi, do vợ chồng cố ý  gây ra :
    -Cuộc sống đời thường ai-ai cũng phải phát-triển  kinh-tế gia-đình, lo kiếm tiền để xây-dựng mái-ấm và cuộc sống tương lai, phần lo nuôi dạy con cái  ăn học, công việc bề bộn, một mặt bên ngoài xã-hội, bên trong nặng gánh gia-đình, nhiều lúc quá vất-vả mệt-nhọc, cáu-gắt  lơ-là tình-yêu vợ chồng kể cả Nam & Nử. Cuộc sống trong thời kinh-tế thị-trường hội-nhập,  có những người vì công việc làm ăn mánh-mung, có người được đảm-nhiệm chức-vụ vừa hoặc lớn trong công-ty xí-nghiêp, phải xã-giao, giao-tiếp, đôi khi vui-vẻ với bạn-bè quá chén bị oác cần câu. Thời tự do bình-đẳng, Nam Nữ bình-quyền, đàn bà con gái cũng đươc vui-thú, giải-trí, ăn nhậu ngang nhau, có số ngươi theo bạn-bè xấu rủ nhau mèo chuột để thưởng-thức của lạ, khi về đến nhà bật ra ngủ khò, không còn nhớ gì đến vợ hay chồng, con cái ra sao, có người tức-tối những chuyện bên ngoài chưa giải-quyêt được đang ấm-ức, khi về đến nhà gây gỗ với nhau.  Bởi vậy mới xảy ra chuyện xich-mích giữa vợ chồng có thành-kiến vói nhau, rất  nhiều bạn coi cái tôi của minh quá trọng, hay tự-ái, muốn dành quyền quản-lý tài-chánh, làm chủ gia-đinh, không đúng cương-vị, không nhường nhịn nhau,  nghi-kỵ viển-vông, ganh tương bóng-gió, chẳng có bằng chứng, có một số đã lớn tuổi đến thờ-kỳ mãn kinh hết sinh đẻ, không hiểu được Y-khoa, sinh-lý về giới-tính  Nam  Nữ, làm mất lòng, hết tin-tưởng nhau v.v…
    Nên hay xung-khắc, cuộc sống gia-đình không được đầm-ấm, thuận-hoà.
    -Tôi nêu lên một ít vấn-đề đại khái hay xẩy ra thường  ngày, chứ nói hết nỗi niềm thì thật là thiên hình, vạn trạng, không giấy bút nào  tả hết được.
    -Những điều trên, là mặt trái, nghịch cảnh xấu-xa của cuộc sống hôn-nhân do bên ngoài koặc chồng vợ gây ra. Nên đời sống của những cặp vợ chồng đánh mất  Hạnh-Phúc.
    -Các bạn thận trọng dè-dặt khăc-phục, cả vợ lẫn chồng cùng nhau xây dựng cuộc sống mới, gia-đình văn-hoá cho phù hợp với thời-đại văn-minh của thế kỷ 21, không thì dễ tan-vở hôn-nhân  hạnh-phúc gia-đình do các điểm nêu trên.
     
    -Chương III.- NHỮNG ĐIỀU-KIỆN ĐỂ CHÚNG TA GIỬ-GÌN ĐƯỢC TÌNH YÊU HÔN-NHÂN BỀN LÂU TRĂM NĂM HẠNH-PHÚC.
     
     a.-Nói đến bốn chữ Trăm Năm Hạnh-Phúc chung-thuỷ vẹn-toàn, thì mọi người trên thế gian này ai mà không thích, không muốn, thich, muốn mà rất khó thực-hiện,  khó gìn-giử được hạnh-phúc toàn-vẹn từ sơ đến chung, có người được đâu mất đuôi, có người được đuôi mất đầu, chỉ có một thiểu số sống vợ chồng có văn-hoá đạo-đức, họ giữ được hạnh-phúc vẹn-toàn thuỷ-chung như nhất,  nhưng hiếm lắm, dù sao có còn hơn không. Có câu:
     
    Yêu nhau từ thuở trăng tròn
    Bây giờ trăng khuyết vẫn còn yêu nhau.
     
    Bí-quyết tốt nhất là: đặt tình yêu vợ chồng con cái lên trên hết, nên tha thứ những việc sai-trái nhỏ-nhặt hàng ngày chúng ta bị vâp phải, vì cuộc sống và sinh hoặc gia-đinh.
    -Để bảo-vệ tình yêu hôn-nhân hạnh-phúc gia-đình, có xẩy ra việc gì bất đồng nên bàn luận mổ-xẻ ai sai ai đúng, để kịp sửa-chữa bổ-túc cho  nhau,  rút ưu khuyết điễm cùng sống hoà-thuận, đó là bí-quyết tuyệt chiêu, tuyệt vời để các bạn bão-vệ hạnh-phúc cho mình. Cũng có câu:
     
    Thuận vợ thuận chồng, tát Biển Đông cũng cạn.
     
     b.- Phần để bạn đọc rút kinh-nghiệm. Nói lại hai chữ Hạnh-Phúc. “ Nó rất khó kiếm, mà cũng dể mất, nên các người hay bi-quan, họ cho là như một cái bóng, mờ-mờ ảo-ảo, khi ẩn khi hiện, suy ra cho cùng, cũng đúng một phần nào theo ý-nghĩ của cá-nhân hoặc là kẻ đã xuất gia tu-hành, chứ với cuộc sống đời thường của con người, không hẳn hoàn toàn là đúng”.
    Hạnh-phúc mua giá cao cũng không ai bán, bán cũng chẵng ai mua, xin cũng không ai cho, cho cũng không ai dám nhận. Vì nó đâu phải vật-chất mà mua bán, trao tay. Đôi tình-nhân hoặc vợ chồng tự xây-dựng và tô-điểm lấy mới có. Chỉ có người trong cuộc là ngươi yêu lý-tương và vợ chồng chính-thức mới cho nhau tình-yêu Hạnh-Phúc được.
    Trên cõi đời này chẳng có việc gì khó, ăn thua vào tâm-hồn và  ý-chí của mình có tự tin hay không.
    Các bạn sống phải có đạo-đức văn-hoá, cố gắng lao-động học-tập, không ngừng, để nâng cao trình-độ hiểu biết, nên noi gương ngươi tốt, việc tốt, như các cha bác thời chiến-tranh họ thoát ly đi làm Cách-Mạng có ngươi vợ chồng sống xa nhau năm năm, mười năm, có người mười lăm đến hai mươi năm, khi đất nước độc-lập thống-nhất mới được sum-họp gia-đình. Cao tuổi về hưu, họ còn tham-gia làm việc xã-hội từ-thiện, ông bà vẫn sống mẫu-mực, thuận-hoà hạnh-phúc những ngày cuối đời bên đàn con cháu. Chúng ta nên đọc sách, xem đài báo của các nhà văn tâm-lý xã-hội học, nâng cao kiến-thức, để biết sống hoà-đồng bình-dẳng chồng vợ, ăn nói cư-xử với nhau phải giử lễ lựa lời, phải biết tôn trọng lẫn nhau. Đàn bà con gái không nên chanh chua hỗn láo, đàn ông con trai không nên cục-cằn, vũ-phu, gây bạo-lực gia-đinh trong khi nóng giận. Có câu:
    “- Vội giận mất khôn, no mất ngon”. Chúng ta  nên bình tĩnh, chuyện đâu vẫn còn đấy, hạ hồi phân giải mới êm đẹp, nói năng với nhau cũng nên lựa lời lựa lẽ. Cũng có câu:
     “Lời nói không mât tiền mua
     Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.
     
      c.- Nên tha thứ cho nhau những chuyện lỡ-lầm nếu có và cũng phải ăn-năn hối cải việc lỗi lầm của mình, nên xin lỗi nhau chuyện sai trái do mình gây ra, nên dẹp bớt cái tôi của mình,  biết ẩn-nhẫn, thương-yêu quý-mến lẫn nhau, trẻ làm sao, khi cao tuổi cũng như vậy, đời sống có an-cư mới lạc-nghiệp, để làm gương cho hậu thế. Có câu:
     “ Chồng giận thì vợ bớt lời
     Cơm sôi bớt lửa cho đời khỏi khê” .
     
    Có khi ngược lại càng tốt, đừng nên lửa cháy thêm dầu thì hỏng việc, để chờ sự việc nguội lạnh, mới đem ra bàn-luận thì vợ chồng dễ thông cảm nhau hơn.
    Các bạn lưu ý nên thực-hiện những điều tốt đẹp, nó rất cần-thiết cho đời sống vợ chồng, noi gương các bậc tiền-bối và thực-hành những đoạn văn nêu lên đời sống văn-hoá, đạo-đức trên đây. Thì cuộc sống gia-đình các bạn được thuận-hoà, đầm-ấm, vui-vẻ, tự nhiên Hạnh-Phúc đưa đến cho bạn ngay lập tức, bạn có trong tầm tay rất dể-dàng, khỏi cần chạy theo với vọng gì cả.
     
     d.- Thêm một vài giòng sau đây để nhắc nhở các bạn chưa có tình yêu, hôn-nhân.
    Mong rằng các bạn trẻ mới bắt đầu  bươc vào đường tinh yêu trai gái, nên rút kinh-nghiệm  sự việc của những ngươi đi trước, tìm hiểu thật kỹ-lưỡng tính-ý của nhau, khi hiểu đó là người yêu lý tưởng rồi, mới đi đăng-ký kết hôn, các bạn nên viết một bản nội-quy hợp-đồng để chung sống với nhau cho đến: Có câu:
    Trăm năm bạc đầu duyên cầm-sắc
    Nghĩa nặng phu-thê suốt cuộc đời.
     Mới mong ngăn-ngừa được sự gẫy gánh nửa đường, tan-vỡ hạnh-phúc.
     
    -Vì thời kinh-tế thị-trường,  hội nhập thương-mại thế-giới, cạnh tranh hàng-hoá đủ thứ, kể cả vợ chồng trong thế-kỷ này,  Rắn  Rồng lẫn lộn, có người tốt,  kẻ xấu, được mới nới cũ, giàu đổi bạn, sang đổi vợ, chồng, gây ra cuộc sống xáo-trộn gia-đinh, bất ổn trong dòng-tộc và xã-hội, mất văn-hoá đạo-đức truyền-thống Á-Đông. Làm buồn lòng cha mẹ đôi bên, họ hàng cô bác anh chị em nội ngoại, gây ảnh hưởng không tốt cho thế-hệ con-cái về sau.
     
    -Thế kỷ 21 này tôi thấy bị hơi nhiều đôi vợ chồng đưa đơn ra toà xin ly-dị.
     Mong tất cả các bạn chung sống thận trọng phòng-ngừa việc xấu,  tránh gây ra hậu-quả  về sau. Gia-đinh là một tế-bào của xã-hội, gia-đình biết sống lành-mạnh, yên-vui, hạnh-phúc, xã-hội văn-minh, đất nước mới phát-triển giàu mạnh lên ngang hàng với các cường quốc trên thế-giới.
     
    HẾT
     Tác-giả Phan-Vinh.
    Viết cho thế-hệ con cháu, Dâu, Rể. Khuyên bảo sống đẹp đời, tốt đạo phấn đấu tiến tới gia-đinh Văn Hoá.
    Viêt xong bản thảo ngày 09-12-2007.
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 16:27:38 bởi thaisan >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9