THƠ CỘT THU LÔI
MIỀN TRÔI
(Tặng bạn Triều Âm)
Có những miền trôi ta không hề giữ nổi Con nắng ban chiều chết đuối ở ghềnh xa Xuôi theo những ầm ào của biển Con sống bội thề xoá sạch vết chân đi Em đã quên như chưa từng nhớ đến Một kẻ ra đi như chưa ở bao giờ Nếu là gió - Gió trôi về trống trãi Nếu là mây - Mây trôi về hư vô Nếu là Anh - Anh trôi về vô nghĩa Dáng hình xưa trôi trong đáy mắt trầm Em bình thường trước những cuộc thiên di Đứng chôn chân giữa dòng số phận Tất cả trôi - Tất cả rồi trôi mãi Đừng ngoảnh đầu nhìn ghềnh đá rong rêu Có một miền trôi chỉ một mình em biết Trôi hết rồi - Mắc kẹt chút cô đơn Có một miền trôi bỏ lại chút dỗi hờn Giống bão đến - Một miền em chịu đựng Ừ ! Trôi ! Miền trôi anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 12:20:21 bởi CỘT THU LÔI >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: