Trích đoạn: phamthicucvang
Ta còn nợ nhau
Ta còn nợ nhau nửa con đường
nợ chiều vàng nợ tối mù sương
nợ vòng tay nợ mùi da thịt
mai xa rồi dấu tích còn vương
ta còn nợ nhau quãng đường xa
bước khẽ, bụi xô cay lòng mắt
có giọt rơi nào khi xưa trong vắt
lúc cho nhau gọi nước mắt ngà
sầu riêng ta quả chín đỏ oằn
tím bả vai buồn đã thâm căn
trò chơi kết tóc như mây trắng
bềnh bồng trôi khuất tất đêm trăng
trả chưa hết giọt nước mắt khô
cạn dòng chảy trăm năm bến đổ
nghe từ bi đời là bể khổ
thôi tìm nhau giữa chốn hư vô . Ta Nợ Của Nhau
Ta nợ của nhau vạn nẻo đường
Nợ tình ân nghĩa kiếp phong sương
Nợ nước sông hồ luồng da thịt
Nợ khách thư hùng vị quê hương
Ta lắng tiếng lòng nghe sâu xa
Bốn ngàn năm chảy dồn ánh mắt
Yêu quê cha giống nòi trong vắt
Vững niềm tin tâm thức ngọc ngà
Quê hương ơi! Ta nợ vai oằn
Giống Rồng Tiên sức sống nguồn căn
Không thể để cơ đồ xóa trắng
Nợ người xưa mài kiếm dưới trăng
Nợ của em dòng lệ chưa khô
bởi hiếu nghèo đọan trường thác đổ
Ai! do ai để đời bể khổ
Để niềm đau!...chọc thủng hư vô...
lãngthi
hạuydi