Khuyên mây trắng
Mây trắng rong chơi mỏi chân thôi
Vườn hồng mở lối chủ đón mời
Có cả trà thơm và rượu sánh
Lại đẹp duyên thi tứ có đôi
Tội gì lang thang mãi chân đồi
Gió đưa gió đẩy dạt phương trời
Nhỡ khi bị nhốt vào thung lũng
Lại tiếc mất cơ hội thảnh thơi
Còn ở đâu hơn chỗ chị tôi
Ngâm thơ, dạo nhạc suốt ngày vui
Chị tôi dịu dàng hơn hết thảy
Những chỗ mà mây trắng từng chơi./.