Trang thơ phamthicucvang
Cánh diều ký ức Một cánh diều
nguyên lành trong ký ức
đồng cỏ xanh
lúp xúp dấu chân trần
vùng vẫy ,chao
nghiêng ngả biết bao lần
thả sợi cước
con diều bay lộng gió
Thì thụp chạy
nhấp nhô thân nhỏ thó
không sợ gai
cào xước bắp chân non
cố dõi theo
đôi mắt nhỏ căng tròn
diều chúi xuống
vút lên ,quẩy đuôi vòng lượn
Bay cao cao
chở ước mơ nồng đượm
tuổi thơ tôi
đầy chốn cũ năm nào
con diều xưa
mọc cánh nhớ xôn xao
ghi tất cả
vào lòng -trang quá khứ
Phạm thị Cúc Vàng
Đường truyền bị lỗi Gửi đi nhiều tin nhắn
bay dạt vào hư không
gửi theo cả tấm lòng
hỏi người có chờ mong?
Đường truyền tin trúc trắc
đánh lừa em đấy thôi
nước mắt chợt mặn môi
xóa rồi lòng cao ngạo
Em thật là tội nghiệp
vẫn mong manh đợi chờ
vẻ ngoài cứ thờ ơ
mệt nhoài từng tia thở
Đâu còn em hớn hở
mơ mãi nụ hôn người
Phạm thị Cúc Vàng
Chạnh lòng phố núi Vẫn chạnh lòng khi hát bài phố núi
canh thềm khuya đếm giọt sương tan
vẫn thèm lên đồi gom mây bỏ túi
chong đèn đêm xếp lại giọng thơ tràn
Hai vật thể yêu nhau trong vũ trụ
là em-anh mỗi đứa một tinh cầu
xa thật xa ta cưỡi mây tìm tới
giữa ngã trời mây trốn gió về đâu?
Tình thất lạc giữa khôn cùng trái đất
vẫn xoay tròn sẽ có lúc giao nhau
điểm nào dừng cho ta cùng đối mặt
trao môi say quên nỗi nhớ niềm đau
Vẫn chạnh lòng khi hát bài phố núi
núi cao cao che bóng nhỏ rưng rưng
sương không lạnh đôi tim đang sưởi ấm
vậy rồi xa, xa mãi chẳng còn nhau.
Phạm thị Cúc Vàng
Hi lâu lắm mới qua chơi được
. Chúc mãi dui
Sương giăng phố núi ướt trời chiều
Gió rối tóc màu ngả muối tiêu
Từng đợt khẽ khàng khô lá rớt
Não lòng ai đó đợi người yêu
Tạ tình Dung dăng cười khóc khắp nơi qua
ai đến tung tăng chia với ta
dìu hạnh phúc tìm nơi trú ngụ
giữ nồng nàn tránh chốn phôi pha
mà cay đắng nát nhàu hương lửa
mãi héo khô tàn úa kiếp hoa
thôi thế tạ tình duyên chỉ bấy
nhạc lòng dang dở khúc chia xa
Phạm thị Cúc Vàng
Sự thật Khi không còn nữa người qua
dừng chân mới hiểu ai là tình nhân
lời yêu nhẩm đến bao lần
xỏ tay chiếc áo tình trần mỏng manh
chật rồi bộ cánh tình anh
cởi ra ấm quyện mùi canh cánh mùi
bỏ trong ngăn tủ ngọt bùi
ngược thời gian đếm ngày vui ngắn tày
Phạm thị Cúc Vàng
Tạ tình Dung dăng cười khóc khắp nơi qua
ai đến tung tăng chia với ta
dìu hạnh phúc tìm nơi trú ngụ
giữ nồng nàn tránh chốn phôi pha
mà cay đắng nát nhàu hương lửa
mãi héo khô tàn úa kiếp hoa
thôi thế tạ tình duyên chỉ bấy
nhạc lòng dang dở khúc chia xa
Phạm thị Cúc Vàng ----------- Thỉnh thoảng ghé CV họa đôi câu. Lạt phai. Đã đến đây xin hãy ghé qua
Vào nhà nói mấy điều cùng ta
Kể nhau nghe chuyện mình xưa nhé
Mời bạn uống bình trà mới pha
Nhụy dẫu khô nhưng còn phảng phất
Nụ dù tàn vẫn giữ hương hoa
Tạ tình chi kỷ niệm ngày cũ
Phai lạt rồi sao nỡ cách xa.
-bachvan-
Nghiệp Gõ
Gõ gõ ngày đêm gõ sáng chiều
Gõ hoài gõ hủy chuyện thương yêu
Gõ sao cho hết tình không dứt
Gõ chữ thanh cao bổng cánh diều
Gõ gõ rừng sâu gõ kiến ơi
Lòng nghe nhức nhối chẳng ra lời
Gõ hoài thức tỉnh người mê ngủ
Gõ tới gõ lui thủng lỗ rồi
Gõ mãi viên thành dấu tích sâu
Rồng bay phượng múa chữ hoa mầu
Làm thân thi sĩ như chị đấy
Tình ý dạt dào chữ nghĩa sâu
Gõ nữa chị ơi chị Cúc Vàng
Gõ cho tình tự Việt Nam vang
Ra ngoài bờ cõi hình chữ S
Đến tận năm châu vẫn vọng vang
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 10:43:10 bởi Nguyên Đỗ >
* Cám ơn B.V đã ghé vườn thơ CV , hy vọng sẽ được đón tiếp B.V thường xuyên ha .
*N.Đ ơi ,
bài thơ GÕ thiệt là hay , CV sẽ gõ hoài để có tiếng vang như lời N.Đ
chúc ( nhưng rủi thơ dỡ ẹt không gây được tiếng vang thì sao hả N.Đ ?)
Người đàn bà khóc Người đàn bà trong em bật khóc
nỗi nhọc nhằn ai chẳng giống ai
cứ từng đêm,từng đêm đều đặn thở dài
xếp bên cạnh là tóc mai sợi ngắn
thương sợi dài trôi theo người đâu vắng.
Người đàn bà trong em lẳng lặng
đong nỗi đau ngầy ngật bước qua
đếm thời gian khóc bóng xế chiều tà
rồi nuối tiếc phấn son
chợt hiểu,vì sao mà phai nhạt .
Người đàn bà trong em bội bạc
muốn quay lưng với mất mát xa xôi
cố bỏ quên hơi thở thuở tươi môi
và dẫm đạp những buồn đau rơi rớt,
vậy mà,
Người đàn bà trong em bất chợt
vứt đi hôm sớm vẻ cười cợt bên ngoài
dấu cười buồn mỗi tối úp vào tay
bật khóc
như chưa bao giờ được khóc.
Phạm thị Cúc Vàng
Chờ tắm mưa rào Ngày cô liêu
nghiêng chiều bật khóc
mây cô đơn
mời mọc gió yêu
Môi liêu xiêu
mỹ miều vị đắng
đem rao tình
vờ vĩnh ai mua
Tình nơi đâu
trốn góc khuất nào
có hay biết
ngọt ngào giọt chát
Đời khao khát
cơn mưa hạn hán
em đa đoan
chờ mãi tắm mưa rào..
Phạm thị Cúc Vàng
Biết đâu lý con sáo Em đâu biết
ngày mai sẽ còn anh
ôi khắc nghiệt
em là người lựa chọn!
Sao biết được
đèn nào xanh ngọn
dò dẫm đường
chân bướcvội qua cầu
em biết đâu
hạnh phúc-long đong
để qua sông
lệ nhoà phai áo cưới
Có tiếc nuối
tóc dài mùi hoa bưởi
hương xưa còn
quấn quýt mảnh đời anh ?
nhớ thuở nào
chụm hai mái đầu xanh
cùng khét nắng
giữa trưa hè lúa mới
Lòng vời vợi
giữa bầu trời cao rộng
trổ đòng đòng
lúa con gái đang thì
ngày chóng tàn
ngóng đếm xuân qua đi
cô đơn gọi
thinh không buồn vọng lại
Lý con sáo
ru đêm nghe khắc khoải
đã sổ lồng
chim sáo đã bay xa
anh trở về
trách em của người ta
lau nước mắt
em,
còn đâu quyền lựa chọn?
Phạm thị Cúc Vàng
Yêu nhau trong thơ Cứ yêu nhau trong thơ
cứ cồn cào nỗi nhớ
cứ hờn giận vu vơ
cớ gì hoa tim vỡ
Cứ yêu nhau trong thơ
như ngày mưa lãng mạn
như bình minh bừng sáng
vui tình ta vương tơ
Cứ yêu nhau trong thơ
nuốt từng lời tha thiết
tình yêu luôn bất diệt
dìu dắt ta vào mơ
Cứ yêu nhau trong thơ
em anh cùng say đắm
mối tình luôn đằm thắm nhé anh ,yêu trong thơ
Phạm thị Cúc Vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 15:34:56 bởi phamthicucvang >
-Đọc xong bài -Biết đâu lý con sáo(PTCV)- BV "nghĩ" ra bài này,gởi CV đọc cho vui.
"Thôi rồi sáo đã sang sông
Để cho chim sáo sổ lồng bay xa" *
Chậm rồi!
Sáo bay rồi biết đâu tìm lại
Bởi ngu ngơ tạm biệt đi xa
Nhớ về em cách mấy quan hà
Công chẳng toại danh thời cũng vậy
Ta giận ta sao mà khờ vậy
Mải theo mồi hứng bả phù hư
Bỏ qua nhiều những chuyện riêng tư
Để đến nỗi giờ ngồi nhớ sáo
Tưởng bắt chước vài chung lếu láo
Cũng theo đòi thật giống người xưa
Khổ thay sao sót chút duyên thừa
Xin chọn lại ,"còn đâu quyền lựa chọn"**.
-bachvan-
*mượn ý ca dao.
**PTCV
Lý chim quyên Bi ai tích tịch tình tang
điệu lòng khua khuấy tiếng đàn chùng tơ Lẻ loi đêm
hiu hắt ánh đèn khuya
buốt phố nhỏ
hai hàng treo mờ tỏ
sao cô đơn
đẩy đưa tìm lời ngỏ
sóng dâng bờ ngọn gió lắt lay chao
Mát rượi đêm
vàng trăng buông dày lối
ngân ngấn hồn
giọt nhớ cắn chia đôi
môi ngẩn ngơ
xưa mộng mị xuân chờ
đã vội khép lời thơ yêu rời rạc
Tương tư đêm
trăng-sao-đèn mờ nhạt
cút côi lòng
dằng dặc bóng xưa xa
nhạc rung chi
điệu lý cứ ngân nga
chim quyên hót ai sầu ai lẻ bạn.
Phạm thị Cúc Vàng B.V ơi, mời tiếp bài Lý con sáo nè !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: