Trang thơ phamthicucvang
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 45 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 668 bài trong đề mục
phamthicucvang 25.01.2008 06:57:29 (permalink)
0
Tắt đêm

Tắt vội đêm đêm ngọn nến trời
có gì buồn vỡ mảng sao rơi
cắt đường trăng tím yêu lầm lỡ
cứa mảnh tim sầu thả nổi trôi
nhặt chút vụn tình hương tóc rối
ngân dăm điệu lý giọng thơ rời
lược gương còn giữ môi òa nhớ
soi thấu trần gian đau có vơi

                                       Phạm thị Cúc Vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2008 06:59:18 bởi phamthicucvang >
phamthicucvang 25.01.2008 07:11:02 (permalink)
0
Đa đoan
 
Bên ngoài ta vui vẻ
ai biết lắm lụy phiền
buồn thôi không chịu vắng
viếng thăm ta triền miên

Sáng mọi người ra đường
lòng hân hoan ngày mới
ta rong xe mệt mỏi
nghĩ suy nào chịu ngơi

Trút cả bao bực dọc
vào chiếc xe cà tàng
đạp hoài không chịu nổ
cùng ta ,kiếp đa đoan

                                       Phạm thị Cúc Vàng
bachvan 25.01.2008 19:39:10 (permalink)
0
Tắt đêm

Tắt vội đêm đêm ngọn nến trời
có gì buồn vỡ mảng sao rơi
cắt đường trăng tím yêu lầm lỡ
cứa mảnh tim sầu thả nổi trôi
nhặt chút vụn tình hương tóc rối
ngân dăm điệu lý giọng thơ rời
lược gương còn giữ môi òa nhớ
soi thấu trần gian đau có vơi

Phạm thị Cúc Vàng
----------------
Thân họa:

Dư Hương

Đốt đuốc soi soi đứng giữa trời
Đi tìm một chút mảnh tình rơi
Tương lai đánh mất không còn nữa
Dĩ vãng bỏ rồi đã cuốn trôi
Điệu lý năm xưa vang khắc khoải
Câu hò ngày cũ vọng xa rời
Tương tư chìm đắm mơ trong mộng
Một giấc kê vàng chẳng thể vơi

-bachvan-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2008 19:40:52 bởi bachvan >
phamthicucvang 25.01.2008 22:49:09 (permalink)
0
Lồng son ngậm cười
 
Đem giam buồn vào lồng son
đêm không nghe tiếng nỉ non ai hoài
khóa cánh cửa nhốt bi ai
đêm tự nhủ nuốt đắng cay vào lòng
trời thả nổi buồn chạy rông
tội ai hứng lấy long đong kiếp người
chòng chành ước một chút vui
đêm lồng son cũng ngậm cười với ta

Phạm thị Cúc Vàng
phamthicucvang 25.01.2008 23:04:58 (permalink)
0
Khất Thực
 
Kia ngọn sóng
cuốn trôi ước vọng
bỏ ngõ lòng
cày xới dấu đêm
rười rượi phủ
kín tim mềm yếu đuối

Em vẫn giấu
nỗi buồn xa xăm
trong ánh mắt
khoác lên
vẻ mặt lạnh lùng
cố nén
nỗi mong 
đâm chồi từ kí ức

Vẫn khất thực
đâu đó nụ cười
trong dòng chảy
dù thời gian
bến vắng ai ngờ
từ góc khuất
nỗi đau say khướt
tỉnh giấc rồi
vẫn khất thực nụ cười xưa


Phạm thị Cúc Vàng
phamthicucvang 26.01.2008 06:49:30 (permalink)
0







Giọt lệ    
 

 
Im lặng
nghe
có gì rơi
kìa anh
thì ra là giọt sương
ngủ quên
cùng rơi muộn
với lá vàng ,chiều nay
 
Im lặng
nghe
có gì rơi
này anh
hình như là giọt lệ
thức sớm
cùng rơi nhanh
với lá xanh ,yểu mệnh
 
Im lặng
khóc
ơi anh
là giọt lệ....
 
 
Phạm Thị Cúc Vàng

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2008 13:50:45 bởi phamthicucvang >
phamthicucvang 26.01.2008 13:32:02 (permalink)
0
Gánh tình
 
Đi buôn tình phố thị
nặng gánh chữ tình si
hai đầu đòn nước mắt
bán mua ,học được gì?

Đèo buồn đi khắp ngả
vai oằn chữ tình tang
có ai mua mà bán
đặc giọng tiếng rao khàn

Gùi sầu trong tim nhỏ
thắm thía chữ tình đau
cho -nhận chẳng bằng nhau
lãi lời toan tính khó

Đi buôn tình phố thị
bán mua học được gì
nặng gánh chữ tình si
hai đầu toàn nước mắt

                                       Phạm thị Cúc Vàng
SĨ ĐOAN 26.01.2008 16:12:13 (permalink)
0

Trích đoạn: phamthicucvang

Người đàn bà khóc
 
Người đàn bà trong em bật khóc
nỗi nhọc nhằn ai chẳng giống ai
cứ từng đêm,từng đêm đều đặn thở dài
xếp bên cạnh là tóc mai sợi ngắn
thương sợi dài trôi theo người đâu vắng.

Người đàn bà trong em lẳng lặng
đong nỗi đau ngầy ngật bước qua
đếm thời gian khóc bóng xế chiều tà
rồi nuối tiếc phấn son
chợt hiểu,vì sao mà phai nhạt .

Người đàn bà trong em bội bạc
muốn quay lưng với mất mát xa xôi
cố bỏ quên hơi thở thuở tươi môi
và dẫm đạp những buồn đau rơi rớt,
vậy mà,

Người đàn bà trong em bất chợt
vứt đi hôm sớm vẻ cười cợt bên ngoài
dấu cười buồn mỗi tối úp vào tay
bật khóc
như chưa bao giờ được khóc.

                                            Phạm thị Cúc Vàng

Mến chào chị thơ cùng họ. mạo muội trồng trên khu vườn thơ một lòai hoa dại. ( PHẠM VĂN HIỆP- SĨ ĐOAN)

NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÓC
 
Tôi không nhớ mình khóc khi nào
Kể từ lúc vẫy chào bụng mẹ
Hay bập bẹ, chập chững đứng ngồi
Hoặc ai đó mắng nhồi con trẻ?
 
Tôi không nhớ mình khóc khi nào
Suối lệ trào tuôn chảy từ đâu?
Mình chỉ biết mưa ngâu lả chả
Đọng tâm hồn thuở rã tơ duyên!
 
Tôi không nhớ mình khóc khi nào
Nổi cồn cào đêm vắng canh thâu
Giọt sương bâu ước đẫm bao giờ
Dạ thẩn thờ sóng sánh hoen mi!
 
Tôi không nhớ mình khóc khi nào
Ngọc tuôn trào hay ngược tim son
Mình chỉ biết héo hon muôn thuở
Khóc đời mình lở dở  tơ duyên!
                              SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2008 18:16:34 bởi SĨ ĐOAN >
phamthicucvang 27.01.2008 00:05:20 (permalink)
0
Lục bát Cúc Vàng

Thời gian trôi vẫn trôi qua
Cúc Vàng một thuở tình xa tình gần
Thời gian trôi đã bao lần
Cúc Vàng một đoá tình gần tình xa

Cúc Vàng là Cúc Vàng ơi
Còn đâu mà nhớ mãi thời học sinh
Còn đâu đẹp những mối tình
Còn đâu ghi dấu một hình bóng xưa
Nhớ ngày bóng nắng lưa thưa
Nhớ ngày ướt áo cơn mưa đầu mùa
Nhớ đôi lời nói câu đùa
Chao ôi nhớ quá bao mùa không quên


                                            Phạm thị Cúc Vàng
 
Chào người thơ cùng họ  , mong chờ những cánh hoa tươi trẻ để vườn thơ CV đầy hương sắc. Cám ơn nhe.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2008 00:07:02 bởi phamthicucvang >
SĨ ĐOAN 27.01.2008 14:53:09 (permalink)
0

Trích đoạn: phamthicucvang

Lục bát Cúc Vàng

Thời gian trôi vẫn trôi qua
Cúc Vàng một thuở tình xa tình gần
Thời gian trôi đã bao lần
Cúc Vàng một đoá tình gần tình xa

Cúc Vàng là Cúc Vàng ơi
Còn đâu mà nhớ mãi thời học sinh
Còn đâu đẹp những mối tình
Còn đâu ghi dấu một hình bóng xưa
Nhớ ngày bóng nắng lưa thưa
Nhớ ngày ướt áo cơn mưa đầu mùa
Nhớ đôi lời nói câu đùa
Chao ôi nhớ quá bao mùa không quên


                                            Phạm thị Cúc Vàng
 
Chào người thơ cùng họ  , mong chờ những cánh hoa tươi trẻ để vườn thơ CV đầy hương sắc. Cám ơn nhe.


Cảm ơn Cúc Vàng ,xin gởi tạm mảnh đất mầu mở cánh hoa tươi.Nếu không thích cứ vứt bỏ.

HOA CÚC VÀNG

" Thời gian trôi vẫn trôi qua"
Cúc Vàng muôn thuở vẫn hoa Cúc Vàng
Thời gian xuôi ngược nẻo đàng
Cúc Vàng rực rỡ bao chàng ước mơ...

Cúc Vàng đẹp tựa trang thơ
Đông xuân thu hạ khép hờ cánh xinh
Nhốt vào cái thuở hữu tình
Lưu vào tâm khảm bóng hình người xưa!


In vào mọi lúc sáng trưa
Chôn sâu tiềm thức thuở vừa biết yêu!
Chao ôi ! Kỉ niệm bấy nhiêu
Ắp đầy kí ức còn điều gì hơn!!!
                            SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2008 21:47:58 bởi SĨ ĐOAN >
phamthicucvang 27.01.2008 18:32:04 (permalink)
0
Đừng hỏi
 
Đừng hỏi vì sao em buồn
đừng hỏi vì sao em khóc
cuộc đời em, chuỗi ngày mệt nhọc
như con lạc đà
gò lưng tìm nước mát
trên sa mạc khô cằn

Đừng hỏi vì sao em buồn
đừng hỏi vì sao em khóc
suốt đời em , chuỗi ngày mệt nhọc
như ngựa non
lóc cóc chiếc móng đồng
trên đường xa nhựa nóng

Đừng hỏi vì sao em khóc
đừng hỏi vì sao em buồn
bởi anh như gió giật mưa cuồng
chợt đến - đi
để lại vết hoang tàn
đầy dấu
tim hoang phế .

                                            Phạm thị Cúc Vàng
phamthicucvang 27.01.2008 21:37:06 (permalink)
0
Tiếng cười
 
Cất tiếng cười em trong ba lô
quẩy trên lưng nghe rúc rích hoài
hi hi...ha ha...vọng bên tai
suốt đường dài lời ru em hát

Thả tiếng cười giữa đồng bát ngát
gió hòa theo lồng lộng trời xa
bay bổng vui... do rê mi fa
giai điệu trẻ như em nhí nhảnh

Van em nhé , xin đừng đỏng đảnh
tắt nửa chừng buồn lắm lòng anh
tóc chớm trắng vụt trở nên xanh
tiếng cười em cho anh nguồn sống


                                       Phạm thị Cúc Vàng
phamthicucvang 28.01.2008 06:33:29 (permalink)
0
Đừng về trong giấc mơ
 
Đừng về trong giấc mơ nữa anh
Chân trời heo hút nắng chiều hanh
Đọng mãi ưu phiền hoàng hôn tím
Buồn ai dang dở pha màu tranh .

Đừng  về trong giấc mơ nữa anh
Hãy để yên hương cũ buông mành
Cho em êm ấm tròn hạnh phúc
Quên đi thề ước duyên ngày xanh

Đừng về trong giấc mơ nữa anh
Bên cạnh chồng con phút an lành
Đừng đẫm ướt lệ đêm phá giấc
Nhớ rồi sao ngủ lúc tàn canh?

Đừng về trong giấc mơ nữa anh
Về rồi lại mất nữa sao đành!
 
                                            Phạm thị Cúc Vàng
phamthicucvang 28.01.2008 17:30:54 (permalink)
0
Ánh Đèn Mờ

Cứ nhìn em trong ánh đèn mờ
Sẽ không thấy vết nhăn rõ nét
Đó là dấu thời gian đáng ghét
Đẩy tuổi xuân xa tít mịt mù

Cứ nhìn em trong ánh đèn mờ
Trên sân khấu em say sưa hát
Như ngaỳ xưa một lần nhút nhát
Tặng riêng anh bài hát lứa đôi

Cứ nhìn em trong ánh đèn mờ
Bước chân giỏi như người vũ nữ
Trong vũ điệu Boston tình tứ
Trẻ trung như ngày ấy thanh xuân.
                                            

Phạm thị Cúc Vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2008 17:32:19 bởi phamthicucvang >
phamthicucvang 28.01.2008 22:27:19 (permalink)
0
Tại Sao?
 
Ngang qua nhiều nỗi nhớ
vầng mắt cứ thâm quầng
bao lá úa ngoài sân
bao niềm đau gợi mở

Không có cánh cổng tòa
thiếu tờ giấy ly hôn
vậy mà buồn bóng lộn
chấp chới buổi hoàng hôn

Bôn ba giữ tiếng cười
nghe âm vỡ pha lê
vang vang từng cạnh sắc
mảnh cắt tình phu thê

Câu hỏi chất lên cao
cuộn trong giọng thơ trào
vẫn không lời giải đáp
tại sao và tại sao...

Phạm thị Cúc Vàng
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 45 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 668 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9