NÓI ĐI ANH.
ÔI ! VALENTINE. Buồn ! Biết gắp bỏ tim ai ? Vui ! Sao chia hết ? Mơ bay trắng trời ! Valentine ! Lại vắng người ! Còn bên tai Mỗi giọng cười Thế nhân ! Hồng Sen Phạm Thị.
THÔI ĐÀNH ! Chiều lên bãi nhớ cháy queo Tàn tro tứ tán bay theo đến giờ Thôi còn đôi mắt xanh lơ Con tim trót đỏ tình thơ mang về ! Hồng Sen Phạm Thị.
THÔI ĐÀNH !
Chiều lên bãi nhớ cháy queo
Tàn tro tứ tán bay theo đến giờ
Thôi còn đôi mắt xanh lơ
Con tim trót đỏ tình thơ mang về !
ĐÀNH THÔI Chiều về gởi mộng xa xôi... Nỗi niềm ôm ắp... bồi hồi đắng cay. Đành thôi rẻ ngã chia hai Hương xuân còn đó dang tay đón chào!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 12:35:29 bởi SĨ ĐOAN >
NUỐI. Em giăng sợi nhớ từ Sài Gòn Hà Nội anh còn dệt sợi thương Dạo ấy em về gom giá rét Hồn anh ở lại nuối làn hương !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2008 21:37:08 bởi Hồng Sen Phạm Thị >
TRÚT BỚT NỖI NIỀM. Mưa rào thổi tắt ánh trăng, sao? Chập chờn bóng nhớ xoá được nào? Lắt lay ánh mắt còn như mộng Cõi biếc ân tình bấm bụng trao ! Ai về cho gởi bớt tâm tư Một chuyện tình chưa rõ thực hư Nửa giấc mơ xanh vừa ươm hạt Trọn nghĩa ân từng giữ khư khư. Hồng Sen Phạm Thị
LỤC BÁT TÌNH. Tháng mười trời dợm vào đông Mới vừa hừng sáng mà trông như chiều. Lửa tình đốt mãi liu riu Ngọn xanh ngọn đỏ chịu nhiều đắng cay Rượu tình chưa uống đã say Nhớ ai ai nhớ giận ngày giận đêm Bột tình em mới vừa nêm Anh ơi có uống thì thêm chút đường Chỉ tình dễ đứt dễ vương Keo tình em dán mình thương suốt đời ! Hồng Sen Phạm Thị.
CÓ NHAU TRONG ĐỜI. Em như hoa nguyệt quế Trong trắng và ngát hương Anh khác chi củ nghệ Suốt đời rịt vết thương. Thời gian qua, còn sẹo Vết thương lòng lại mưng Em, ngọt ngào viên kẹo Anh, mềm nhũn mắm chưng. Đôi ta hai thái cực Sao có thể gần nhau Em sống đời mẫu mực Anh lao đao đường tàu. Nguyệt quế đội trên đầu Dưỡng da dùng củ nghệ Ấy là ta nói thế ! Xa vẫn còn có nhau ! Hồng Sen Phạm Thị.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: