HẾT VEO.
Sáng ra đã ôm rơm
Cháo lót lòng thay cơm
Ngồi chiếc xe cà rịch
Nghe cà cưa gió nồm.
Niềm vui còn đẩy đưa
Nỗi buồn luôn quấn quýt
Giọt mưa cười rả rích
Bão tố suýt bông đùa.
Muốn lẩn trốn bình minh
Đêm soi rọi bóng mình
Hơn nửa đời hợm hĩnh
Hết veo một chữ tình.
Hồng Sen Phạm Thị.
CƯỜI RA NƯỚC MẮT. Sáng nhặt thư rơi trước cửa nhà Chắc người xưa gửi bản tình ca Trái tim nguội lạnh sao hừng hực Lửa đốt trong lòng lửa cháy ra Kỷ niệm quay về hồ hởi reo Ai đang khoả sóng giúp em chèo Thuyền trôi trôi mãi quên bờ bến Nước mắt xuôi dòng tưởng cạn veo. Xao xuyến bồi hồi mở trang thư Nghĩ màu mực tím vẫn phong lưu Con chữ chân phương còn đậm nét Tình sâu nghĩa nặng vẫn khư khư. Chất chứa trong lòng bao ý nguyện Chẳng lẽ hôm nay thoả ước nguyền Cảm xúc dâng trào sao xoay chuyển Dòng thư... quảng cáo chợt... đen tuyền !!! Hồng Sen Phạm Thị.
Tình Mộng Xuân Hồng
Buổi sáng xuân ra trước cửa nhà
Anh đào hồng thắm nở muôn hoa
Trái tim chợt mở theo bông thắm
Hạnh phúc tràn dâng với nắng hòa
Tiếng nhạc vang lừng sông suối reo
Thuyền mơ vui nhé mạnh tay chèo
Vượt muôn sóng dội không ngần ngại
Đến bến bình an thắng ngặt nghèo
Giấc mộng xuân hồng cõi thực hư
Từng trang mực tím chít chằng thơ
Đâu là thực ảo đâu đời mộng
Đất mộng trời mơ chẳng bến bờ
Ngước mắt nhìn lên thầm khấn nguyện
Tình xuân vĩnh viễn vẹn trinh nguyên
Dòng sông tuôn chảy tình lai láng
Suối nhạc tình thơ mãi vẹn tuyền
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2008 11:08:56 bởi Nguyên Đỗ >
CÓ NHAU TRONG ĐỜI. Em như hoa nguyệt quế Trong trắng và ngát hương Anh khác chi củ nghệ Suốt đời rịt vết thương. Thời gian qua còn sẹo Vết thương lòng lại mưng Em ngọt ngào viên kẹo Anh mềm nhũn mắm chưng. Đôi ta hai thái cực Sao có thể gần nhau Em sống đời mẫu mực Anh lao đao đường tàu. Nguyệt quế đội trên đầu Dưỡng da dùng củ nghệ Ấy là ta bảo thế ! Xa vẫn còn có nhau. Hồng Sen Phạm Thị.
HẾT VEO.
Sáng ra đã ôm rơm
Cháo lót lòng thay cơm
Ngồi chiếc xe cà rịch
Nghe cà cưa gió nồm.
Niềm vui còn đẩy đưa
Nỗi buồn luôn quấn quýt
Giọt mưa cười rả rích
Bão tố suýt bông đùa.
Muốn lẩn trốn bình minh
Đêm soi rọi bóng mình
Hơn nửa đời hợm hĩnh
Hết veo một chữ tình.
Hồng Sen Phạm Thị.
Mến chào chị Sen
Thấy bài của chị vui vui, hukhong cũng xin góp một bài kiểu đủng đỉnh hợm hĩnh
Đủng đà đủng đỉnh
Tay chắp sau lưng
Ngao du nửa chừng
Thủng thà thủng thỉnh
Khật khừ khật khưỡng
Túi rượu thiên không
Tính khí ngồng ngồng
Ngất nga ngất ngưởng
Khiễng khà khiễng niễng
Trái nghiêng phải nghiêng
Trợt cẳng lăn kiềng
Khù khì khù khụ
Long cong long lóc
Nháy mắt ông trời
Bỏm bẻm cười rơi
Lù khù lụm cụm
PờĐê
Hồng Sen PT bỏ đi lâu quá, giờ trở lại thấy bài thơ của NĐ, cảm động nên gửi một bài thơ, bạn Hư Không đã có bài họa, vậy mà chẳng lẽ Hồng Sen lại vô tình.
Cám ơn 2 bạn nhé !
Thỉnh thỏang HSPT góp vui với các bạn trên vnthuquan, chứ thơ mình thì hơi... hiếm, không siêng như các bạn đâu.
Hẹn gặp lại.
Chúc 2 bạn vui, khỏe và sáng tác hăng say.
HSPT
CÔ BÉ DỄ THƯƠNG. Í ẹ ! Cô bé cười duyên Gò má lúm hai đồng tiền Làm sao anh không thấy ghét Đôi mắt lúng liếng làm quen. Đêm về anh thao thức mãi Mười sáu trăng rằm mon men Ngòai sân mai vàng biết mấy ! Xuân đến sao lòng anh ghen? Ngày ngày mong mặt trời lên Nhìn em đôi má hồng thêm Dịu dàng trong tà áo trắng Bay bay suối tóc nhung huyền ! Dễ thương cô gái dế mèn ! Hồng Sen Phạm Thị.
SUỐT ĐỜI CHIÊM BAO.
Đừng nhìn em nửa mắt
Nửa miệng cười vu vơ
Nói nửa đùa nửa thật
Em nửa tin nửa ngờ.
Tình yêu tràn nhựa sống
Anh làm ngợp hồn em
Tim đâu còn chỗ trống
Nhốt hình ai đêm đêm.
Đường dài còn tất tả
Sao em vội quên mình
Tưởng lòng anh biển cả
Em lấp lánh bình minh.
Muốn quyện lẫn vào nhau
Như cát cồn sóng cuộn
Đừng như ong bướm lượn
Để suốt đời chiêm bao !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 22:49:52 bởi Hồng Sen Phạm Thị >